Ít nhất, Thất hoàng t.ử là nghĩ cho bá tánh, dù khả năng lãnh binh đ.á.n.h giặc, nhưng cũng là văn võ song .
Nhờ bình định Trung Nguyên, cho các bá tánh cơ hội thở dốc, giúp họ tiếp tục sống sót.
Hiện tại, bộ Trung Nguyên đều ủng hộ Thất hoàng tử, thể là lòng dân.
Sở Trường Phong từng gặp Thất hoàng t.ử hai , trông vẻ uy nghiêm, tuy gì nhiều, nhưng trong thời điểm mà còn xa như để cầu t.h.u.ố.c cứu bá tánh, thì hẳn là một vị quân chủ vì nước vì dân.
cũng chỉ ngẫu nhiên nhắc đến đôi câu, dù kinh thành cách nơi của bọn họ quá xa.
Bắc Dương chỉ là một huyện nhỏ hẻo lánh, còn giáp ranh với nước khác, thuộc biên cảnh.
Quan viên nơi cần đến kinh thành dự đại điển đăng cơ của tân hoàng.
Lam Lập nhanh liền ném chuyện đầu.
Ba ngày Tết, nhóm Võ Nhai trở .
Vừa về đến nhà, bọn họ liền rộng tay phát cho mỗi đứa trẻ trong nhà mười lượng bạc.
Năm nay, nhờ nuôi ngựa bán cho Hồ, bọn họ kiếm ít tiền.
Chillllllll girl !
Sở Trường Phong cũng mừng cho bọn họ, ngày bọn họ nhất quyết , bây giờ thực sự kiếm tiền, đúng là chuyện lớn.
"Sở ca, chúng còn mang về mấy con ngựa con, trong nhà nhiều trẻ con , mỗi đứa chọn một con ? Dù đây cũng là Bắc Dương, trẻ con nhà nào mà chẳng cưỡi ngựa, con cháu nhà chúng cũng thể thua kém ."
Sở Trường Phong liền về phía Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc.
Hai tiểu gia hỏa ngẩn một lúc, lập tức cúi đầu xuống, trông chột .
Sở Trường Phong bất đắc dĩ lắc đầu: "Hai đứa nhỏ nhà thì đừng nghĩ tới nữa, cứ leo lên lưng ngựa là gào t.h.ả.m thiết, dỗ mãi cũng , thật sự sợ bọn chúng ngã xuống."
Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc cầm lấy một viên kẹo sữa, lặng lẽ nhét trong miệng, cũng dám nhiều.
Bọn chúng thực sự dám cưỡi ngựa, cha và ca ca dẫn theo cưỡi còn tạm .
Võ Nhai hiểu : "Vậy còn Chu Chu thì ? Ta chọn cho nó một con ngựa khác nhé? Mấy con còn hơn con ngựa đen ngày chọn đấy."
"Không cần ." Sở Cẩm Chu lập tức lắc đầu,"Con chỉ cần Hắc Bảo của con thôi, chúng con là bằng hữu , con sẽ bỏ rơi nó."
Võ Nhai sửng sốt một lúc, bật .
"Hắc Bảo... còn đặt tên nữa cơ ?"
"Ừm!"
"Được , nếu ngựa tên , chắc là cũng nỡ đổi ."
"Ngày mai hỏi thử Ngưu Ngưu xem dám cưỡi ngựa , đến lúc đó thể chia cho mấy đứa trẻ ."
"Cũng ."
Hôm , Sở Trường Phong dẫn một đám trẻ con theo xem ngựa, ngay cả Tần Cửu An cũng hiếu kỳ chạy đến xem náo nhiệt.
Ngưu Ngưu và bọn nhỏ dù từng học cưỡi ngựa, nhưng ai cũng một con ngựa của riêng .
Ngựa oai phong nha!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/558.html.]
Nếu thể giống như Chu Chu, cưỡi ngựa học thì còn gì tuyệt hơn!
Bọn trẻ mặc áo bông thật dày, bọc kín mít.
Trông đứa nào cũng như những cục bông tròn tròn, đến chuồng ngựa trừng lớn hai mắt trầm trồ ngớt.
Ngay cả Tiểu Bảo, nhóc tì nhỏ nhất, cũng hào hứng líu ríu chạy vòng quanh ngựa hết đến khác.
Vóc dáng nhỏ xíu, còn cao bằng nửa chân con ngựa, mà cưỡi ngựa .
Người thì nho nhỏ nhưng chí hướng lớn.
"Con ngựa đen tuyền! Rất nha! Con thích nó!"
Tiểu Bảo say mê con ngựa đen mặt, đôi mắt lấp lánh như .
Người lớn cạnh đều lắc đầu.
"Bảo nhi , con thể cưỡi ngựa , con mới bao lớn a?"
" mà... nhưng mà... con Hắc Hắc ... thật sự !"
Tiểu gia hỏa ngẩng đầu nhỏ, ánh mắt đầy tủi , nó thực sự thích.
Trương Tuyết Mai mím môi.
Sau một lúc do dự, nàng thở dài, năm nay nàng giúp việc ở tiệm đồ nướng, cũng kiếm kha khá tiền.
Mua một con ngựa như , vấn đề.
"Được , mua cho con, nhưng chờ con lớn lên mới thể cưỡi."
"Dạ!"
Tiểu Bảo vui sướng ôm lấy chân nàng, dụi dụi: "Nương, nương thật !"
Giọng trẻ con mềm mại, bộ dáng nũng đáng yêu vô cùng, Trương Tuyết Mai bất đắc dĩ : "Con là tiểu nũng tinh."
"Hắc hắc hắc..."
Làm nũng với nương xong, tiểu gia hỏa lạch bạch chạy đến mặt Sở Cẩm Chu: "Chu Chu cữu cữu... con học cưỡi ngựa , con thể cưỡi ngựa chơi với cữu cữu nha!"
"Ừ, , đến lúc đó cữu cữu sẽ dạy ngươi cưỡi ngựa." Sở Cẩm Chu xoa đầu tiểu gia hỏa.
Ngưu Ngưu bọn họ cũng ngo ngoe rục rịch, cuối cùng mỗi đứa đều chọn một con ngựa con, đáng lẽ trả tiền, nhưng Võ Nhai lấy, rằng đây là quà tặng cho bọn nhỏ.
Mỗi đứa dắt theo một con ngựa con về nhà, coi như bảo bối mà cưng nựng, từ sáng đến tối, hận thể buộc chặt với ngựa.
Mọi cũng học theo Sở Cẩm Chu, đặt tên cho ngựa của , tên đặt loạn xạ, nhưng vì do bọn trẻ tự đặt nên lớn thể can thiệp.
Tết cận kề, cả nhà Sở gia bắt đầu đặt mua hàng Tết.
Mua thật nhiều thịt bò, khô bò cay cay thơm ngon, để Tết đồ ăn vặt.
Thẩm Chỉ trồng nhiều hướng dương trong gian, thu một đống hạt dưa.
Nàng mua thêm đậu phộng, rang chung với hạt dưa, thành hạt dưa ngũ vị và đậu phộng ngũ vị.