Hô hấp của khẽ run lên, trong khoảnh khắc đó, cảm thấy tim trống rỗng.
Bữa cơm , ai nấy đều ăn trong tâm trạng rối bời, mấy tiểu gia hỏa cũng còn bàn luận về đồ ăn ngon như .
Chỉ Lam Nguyệt là vẫn ăn ngon miệng.
"Vẫn là tay nghề của tẩu tẩu tuyệt nhất! Ngày mai còn đến cọ cơm!"
"Được... đến lúc nào cũng ..." Thẩm Chỉ ngập ngừng .
Mọi miễn cưỡng ăn no, chỉ Tần Cửu An là mới ăn mấy hạt cơm, cả bữa cơm thấy gắp món nào.
Tất cả đều chìm trong suy nghĩ về vết sẹo của Lam Nguyệt, ai nhận sự khác thường của .
Ăn cơm xong, Lam Nguyệt dường như ý định rời , còn nhấm nháp mấy món ăn vặt bàn.
Ba tiểu gia hỏa vây quanh nàng, ánh mắt trông mong nàng.
Lam Nguyệt trái ôm ấp, đều là tiểu gia hỏa mềm mại, nàng thích.
Không từ lúc nào, nàng đeo mặt nạ lên.
Lúc , chỉ thể thấy hơn phân nửa khuôn mặt của nàng.
Mộc Mộc khẽ chạm mặt nạ của Lam Nguyệt, ngập ngừng hỏi: "Tiên nữ tỷ tỷ... đau ?"
"Không đau." Lam Nguyệt lắc đầu."Ta sợ đau."
Sở Cẩm Chu: "Làm độc trùng c.ắ.n chứ? Sao tỷ tự bảo vệ ?"
Lam Nguyệt xoa bóp mặt nó: "Lúc đó tình thế nguy cấp, cũng kiểm soát nha."
"Không thể chữa khỏi ?"
" ! Đi tìm thần y gia gia, thần y gia gia chắc chắn thể chữa !"
"Ba các đừng lo nữa, cho dù sống cả đời với vết sẹo thì ?"
Vết sẹo , Thất hoàng t.ử tìm nhiều đại phu đến xem, nhưng tất cả đều bó tay, nên Lam Nguyệt sớm từ bỏ hy vọng.
Một lúc lâu , nàng khẽ : "Chữa nữa... mãi mãi chữa nữa..."
Cách bọn họ xa, Tần Cửu An thấy lời , vành mắt đỏ hoe.
Mộc Mộc: "Tiên nữ tỷ tỷ, tỷ yên tâm, ở trong lòng , tỷ mãi mãi là một tiểu tiên nữ!"
"Ta vốn dĩ là ." Lam Nguyệt đắc ý .
Sở Cẩm Niên: "Tiên nữ tỷ tỷ, chờ lớn lên, sẽ cưới tỷ nương tử!"
Thẩm Chỉ thình lình thấy lời , buồn bã : "Con đang lời cuồng ngôn gì đấy? Chỉ với cái dáng nhỏ bé của con, chờ đến lúc con lớn lên, tiên nữ tỷ tỷ của con sớm một hàng dài tiểu lang quân theo đuổi ."
Sở Cẩm Niên tức giận hừ một tiếng: "Sao mà con nhỏ chứ? Cũng con lớn nữa! Chờ xem ! Sau con nhất định sẽ cao lớn giống như cha!"
"Đến lúc đó con sẽ bảo vệ tiên nữ tỷ tỷ, để tỷ thương nữa!"
Phải rằng, lời của tiểu gia hỏa thực sự khiến cảm động.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/561.html.]
Lam Nguyệt ôm lấy nó: "Thế thì cứ quyết định , tỷ tỷ sẽ đợi , mau chóng lớn lên đấy!"
"Yên tâm !" Sở Cẩm Niên vỗ n.g.ự.c nhỏ, nhưng dùng sức quá mạnh, khiến cả nó lắc lư: "Ta... nhất định sẽ trở thành nam t.ử hán đỉnh thiên lập địa!"
"Ha ha ha..." Lam Nguyệt tiểu gia hỏa chọc phá lên.
Tần Cửu An bên cạnh, ánh mắt phức tạp Lam Nguyệt, gì, cũng dám thẳng nàng, chỉ thỉnh thoảng lén liếc một cái.
Dù để lộ rõ ràng, nhưng Lam Nguyệt cảm nhận ?
Nàng lướt mắt quanh phòng, như thể đang quan sát thứ, nhưng thực chất là chỉ để một .
Một lát , Tần Cửu An bỗng nhiên dậy: "Trời tối , về đây."
Thẩm Chỉ nhịn dặn dò: "Nhớ đắp thêm hai lớp chăn, nấu chút nước nóng đổ túi sưởi để giữ ấm trong chăn."
Vết thương nơi tàn chi của Tần Cửu An thể chịu lạnh, mỗi lạnh là vết thương sẽ đau.
"Ta ." Hắn phất tay bước ngoài.
Lam Nguyệt chớp mắt một cái, như chuyện gì cúi đầu tiếp tục chuyện với ba tiểu gia hỏa, như thể quan tâm đến việc rời .
Bên ngoài.
Tuyết rơi dày đặc như lông ngỗng.
Tần Cửu An kéo chặt quần áo , lao trong gió tuyết.
Hắn về nhà, mà đến tiệm thuốc.
Lão thần y thích sự yên tĩnh, sống một trong tiệm thuốc, chỉ cần đến đó, chắc chắn sẽ tìm ông.
Chillllllll girl !
Lão thần y sắp ngủ thì đột nhiên thấy tiếng đập cửa, tưởng mắc bệnh nặng, liền vội vàng mở cửa.
Ngoài cửa, Tần Cửu An đó, cả phủ đầy tuyết, trông như một khối băng.
"Sao đấy? Trễ thế còn đến đây gì? Có khỏe ?"
Lão thần y vội vàng kéo trong.
Trời quá lạnh, tuyết rơi tóc và mặt , nhà lâu tan thành nước.
Lão thần y đưa cho một chiếc khăn.
Trong lúc lau mặt và tóc, lão thần y quan sát từ đầu đến chân, thấy vết thương nào, cũng giống bệnh.
Trong lòng ông khỏi nghi hoặc,"Tần tiểu tử, ngươi đến đây gì?"
Tần Cửu An hít mũi một cái mới : "Thần y, thể xóa sẹo ? Một vết sẹo trông giống như bỏng, nhưng còn đáng sợ hơn, là màu đen."
Nói xong, đôi mắt mở to đầy mong chờ.
"Xóa sẹo? Sẹo do bỏng thì mà xóa ? Huống hồ đây còn là loại sẹo nghiêm trọng hơn bỏng."
Thấy thần sắc rõ ràng trở nên ảm đạm, lão thần y hỏi tiếp: "Vết sẹo đó từ mà ?"
"Do độc trùng cắn."