Xuyên Thành Nông Môn Ác Nữ Làm Giàu Nuôi Nhãi Con - 564

Cập nhật lúc: 2025-12-18 08:19:31
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hiện giờ ba tiểu gia hỏa cần nàng giúp mặc quần áo nữa, bọn chúng thể tự mặc một cách gọn gàng.

Chỉ chốc lát , bọn chúng liền mặc xong.

Dù tóc vẫn còn rối tung, khuôn mặt nhỏ cũng rửa, nhưng khi mặc quần áo mới, diện mạo và tinh thần đều giống .

Thẩm Chỉ dẫn ba tiểu gia hỏa ngoài rửa mặt, còn giúp bọn chúng buộc tóc thật , thậm chí còn tết b.í.m tóc.

Sau khi xong những việc , đột nhiên nàng thấy tiếng của Hoan Hoan từ trong phòng ngủ, liền nhanh chóng chạy .

Sở Trường Phong bế đứa bé lên.

"Chỉ Chỉ, nàng đến đúng lúc lắm, mau chọn cho con gái một bộ quần áo nào, hôm nay ăn Tết, nhất định mặc bộ nhất."

Thẩm Chỉ thở phào nhẹ nhõm, quần áo chuẩn từ .

Chẳng mấy chốc, tiểu nha đang chít chít mặc lên bộ quần áo mới, lập tức ngừng .

Tiểu nha đầu cúi đầu nghịch những chiếc cúc áo xinh xắn áo, còn vuốt ve những đóa mai đỏ thêu đó.

Hôm nay, tiểu nha đầu mặc một bộ áo bông màu hồng, giống hệt các ca ca, cổ áo cũng viền một lớp lông dài, chỉ điều của bé là màu trắng.

Những chiếc cúc áo nhỏ quần áo bằng đá quý màu hồng, kết hợp với những đóa hoa mai đỏ thêu áo, khiến tiểu nha đầu trông như một viên ngọc nhỏ đáng yêu, cực kỳ xinh .

Sở Trường Phong đến mức trái tim cũng tan chảy, ôm tiểu nha đầu nỡ buông tay.

Tiểu nha đầu mềm mại, mặc đồ dày, ôm trong lòng chỉ ấm áp mà còn vô cùng thoải mái.

Sở Trường Phong bế con gái nhà chính, Lam Nguyệt thấy mà thèm,"Sở ca, mau đưa bảo báo cho ôm một cái."

Sở Trường Phong tuy quá tình nguyện, nhưng vẫn đưa qua,"Muội ôm cẩn thận nhé, đừng để đầu bé rũ xuống, sẽ ảnh hưởng đến xương cốt đấy."

"Biết mà, từng ôm trẻ con."

Theo lý mà , Hoan Hoan một tuổi , mỗi ngày đều hoạt bát hiếu động, còn yếu ớt như khi mới sinh nữa, nhưng Sở Trường Phong vẫn yên tâm.

Tiểu nha đầu nép lòng tỷ tỷ xinh , vui tươi hớn hở, như một bông hoa nhỏ.

Lam Nguyệt nhịn mà hôn bé mấy cái,"Bé ngoan, đáng yêu như , xinh như nha?"

Thẩm Chỉ bưng một ấm , thấy liền : "Nguyệt Nguyệt của chúng xinh như , sinh con nhất định cũng là một bé cưng xinh xắn."

Lam Nguyệt sửng sốt một chút, rạng rỡ, cũng cảm thấy thẹn thùng,"Nếu một bé xinh như Hoan Hoan, chắc mơ cũng sẽ mất."

"A-"

Tiểu nha đầu vung tay nhỏ, khẽ chạm cằm của Lam Nguyệt,"A-"

"Gọi tỷ tỷ nào." Lam Nguyệt dịu dàng dạy bé gọi.

"A-"

"Gọi tỷ tỷ nào... Bảo bảo, gọi tỷ tỷ nào..."

"Tỷ tỷ, gọi , tỷ ? Hiện tại chỉ gọi cha nương thôi, đến ca ca còn gọi nữa cơ." Sở Cẩm Niên phịch xuống cạnh bọn họ, giọng đầy uất ức.

Tiểu gia hỏa xoa đầu một cái,"Sở Hoan Hoan, tiểu ngốc, bao giờ mới chịu gọi ca ca đây?"

"Ô-" Tiểu nha đầu chu môi, mặt , thèm để ý đến Sở Cẩm Niên.

Chillllllll girl !

"Nha-"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/564.html.]

Sở Cẩm Niên tin,"Tiểu ngốc nghếch, còn thèm ca ca nữa ? Ca ca đúng quá ? Đâm trúng tim đen của chứ gì?"

"A!!"

Tiểu nha đầu miệng chu lên càng cao.

"Đừng kêu nữa, ca ca cũng sai, chính là tiểu ngốc, thì cố gắng học tập nha, tranh thủ sớm một chút gọi ca ca."

"Ngốc... ngốc ngốc ca ca-"

Sở Cẩm Niên ngây !

Sở Cẩm Chu và Mộc Mộc mắt run lên dữ dội, lập tức chạy gần.

"Muội , gọi ca ca ?" Sở Cẩm Chu nắm lấy bàn tay nhỏ bé của , cẩn thận hỏi.

"Muội , gọi ca ca ." Mộc Mộc hai mắt sáng rực lên.

"Ca- ca-"

Tiểu nha đầu mềm mại gọi bọn họ.

Sở Cẩm Chu và Mộc Mộc đến mức thấy trời đất nữa.

"Muội ! Thật quá! Muội gọi ca ca !"

Sở Cẩm Niên chớp chớp mắt,"Hoan Hoan, gọi ca ca , gọi , là ca ca."

Tiểu nha đầu chu môi lên, trong mắt dường như còn một chút kiêu ngạo.

"Hoan Hoan, ngoan nào, gọi ca ca ." Sở Cẩm Niên cúi đầu khom lưng, cũng dám gọi bé là ngốc nữa.

"Ngốc ngốc... ca... ca..." Tiểu nha đầu tức giận gọi.

Sở Cẩm Niên cả đều choáng váng.

Gọi ca ca và Mộc Mộc là ca ca, gọi ngọt ngào, dễ !

Sao đến phiên nó, là ngốc ngốc ca ca?!

Sở Cẩm Niên suýt , ánh mắt ấm ức về phía Sở Trường Phong, sang Thẩm Chỉ với vẻ đáng thương.

"Phụt..."

Ngồi cách bọn họ xa nhất, Tần Cửu An nhịn thành tiếng.

Sở Trường Phong cũng cố nén , thật sự con trai quá mất mặt, quá đau lòng.

"Ngốc ngốc... ca ca!"

Tiểu nha đầu ngừng gọi, mắt dán chặt Sở Cẩm Niên, rõ ràng là đang gọi nó.

Khóe miệng Lam Nguyệt cong lên, tiểu nha đầu còn mang thù.

Sở Cẩm Niên tê rần cả , như cà tím đ.á.n.h sương, vai nhỏ rũ xuống, sang một bên, trông đáng thương.

Sở Trường Phong ôm nó lên đùi an ủi,"Được , con ngốc , nên mới mắng con, hơn nữa còn học cách gọi ca ca , con vui ?"

"Hừ! Cha hiểu gì cả!" Sở Cẩm Niên bĩu môi,"Sở Hoan Hoan là tiểu quỷ mang thù, gọi ca ca và Mộc Mộc là ca ca, đến phiên con thì là ngốc ngốc ca ca..."

Nói đến đây, giọng nó chút run lên, rõ ràng là ấm ức lắm .

chịu nổi sự phân biệt đối xử .

Loading...