Trải qua vài ngày nỗ lực, cuối cùng cũng điều tra lai lịch của nhóm thích khách.
Chúng là tàn dư của phản quân, bám theo Đại An Đế suốt dọc đường, chỉ chờ đến khi địa phận Bắc Dương mới tay.
Sau khi kết quả điều tra, Lam Lập lập tức dẫn tiêu diệt nhóm thích khách . Tuy nhiên, vẫn tìm thấy tung tích tiểu thái tử.
Sắc mặt Đại An Đế ngày càng lạnh lẽo, chỉ cần một cái cũng khiến sợ hãi.
Lam Lập và huyện lệnh cũng .
Cũng may Đại An Đế hành động theo cảm tính, tiếp tục phái tìm Tiểu Thái tử. Tạm thời đè nén nỗi lo trong lòng, bắt đầu hỏi về chuyện khoai tây.
Hắn thực sự tin một loại lương thực sản lượng lớn như , là hỏi, nhưng thực chất là chất vấn.
Ánh mắt sắc bén như lưỡi kiếm quét qua bọn họ, cho phép khác dối .
Huyện lệnh lập tức dẫn Đại An Đế kho xem khoai tây.
Đại An Đế khoai tây chất đầy trong kho, cầm một củ lên ước lượng, thấy nó khá nặng.
từng thấy loại lương thực bao giờ, liền nghi ngờ: "Thứ ... thể ăn ?"
Hắn hoài nghi.
"Bệ hạ, khoai tây ăn ngon, chỉ thể món ăn mà còn thể dùng lương thực chính, chỉ cần luộc một củ khoai tây là thể ăn no."
Đại An Đế mặt mang tìm tòi nghiên cứu chằm chằm củ khoai trong tay, : "Các ngươi tìm cho trẫm nếm thử."
"Bệ hạ, là thần đưa ngài đến tiệm cơm của Sở gia dùng bữa? Hạt giống khoai tây là do Sở gia trồng, trong tiệm cơm của bọn họ mỗi ngày đều bán món ăn từ khoai tây."
"Sở gia?" Đại An Đế nhướng mày, trí nhớ , lúc từng đến Sở gia mua d.ư.ợ.c liệu, hiện giờ vẫn còn nhớ rõ hình dáng của Sở Trường Phong.
"Chính là Sở gia bán t.h.u.ố.c !"
Dù thì bộ thành Bắc Dương đều phận Đại An Đế, tiệm cơm ăn một bữa cơm cũng chuyện gì to tát, thế nên đồng ý.
Khi đến tiệm cơm Sở gia, thấy bên ngoài nhiều xếp hàng, Đại An Đế sang huyện lệnh và Lam Lập.
Hắn là một quốc gia chi chủ, chẳng lẽ cũng ở chỗ phơi nắng xếp hàng ?
Lam Lập và huyện lệnh đều quên mất chuyện , vì bình thường bọn họ đến đây cũng xếp hàng.
hôm nay đến đây cũng bình thường!
"Bệ hạ, thần trong với ông chủ một tiếng, ngài chờ một lát." Lam Lập .
Vừa tiệm cơm, Lam Lập liền thấy Lâm Tranh, ông lập tức gọi Lâm Trang đến một góc ai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/637.html.]
"Lam tướng quân, chuyện gì ? Ngài gì với ?" Lâm Tranh cảm thấy khó hiểu.
"Tiệm cơm của ngươi còn phòng riêng nào ? Nhất định ngay lập tức, bên ngoài khách quý."
"A... cái ..."
"Là đại quan lớn hơn cả và huyện lệnh, đến đây là vì chuyện khoai tây."
Lâm Tranh là quan lớn, vội vàng : "Vậy thì đưa , vốn dĩ hôm nay bọn nhỏ nhà đến ăn cơm, đặc biệt giữ một phòng riêng cho chúng. bọn chúng còn đến, các ngài cứ dùng ."
Lam Lập nhẹ nhàng thở .
Sau khi phòng riêng, Lâm Tranh vội vàng giúp bọn họ gọi món.
Vừa , bà liền thấy Đại An Đế đang chính giữa. Khí chất tự phụ...
Lâm Tranh từng gặp qua ít , nhưng nào nửa phần khí chất của vị .
Vốn dĩ bọn họ đến đây chính là để ăn khoai tây, cho nên gọi hầu hết các món ăn đều khoai tây.
Có khoai tây xào ớt xanh, thịt kho tàu hầm khoai tây, khoai tây trộn, thịt xào với khoai tây sợi, còn khoai tây nghiền.
Thậm chí còn gọi thêm một món ít khi trong tiệm cơm là khoai tây nanh sói.
Ngoài khoai tây, vì ăn cơm nên bọn họ còn gọi một món khác như trứng xào cà chua, móng heo hầm, thịt bò xào, thịt bò ngâm giấm, thịt bò hầm cà chua và sườn dê muối tiêu.
Đại An Đế từng qua những món , vốn chỉ định nếm thử khoai tây nên cũng trông mong gì nhiều.
khi tất cả món ăn mang lên, khi nếm thử, liền ngây .
Hắn kinh ngạc vì ngay tại Bắc Dương xa xôi thể ăn những món ngon hơn cả trong hoàng cung.
Thịt bò, thịt dê mùi tanh, thịt dê thịt bò đều hương vị khác nhưng đều mềm.
Quan trọng nhất là khoai tây thực sự ăn ngon!
Đại An Đế nhịn ăn thêm một miếng khoai tây nanh sói, càng ăn càng thấy ngon.
Tất cả món ăn đều nêm nhiều loại gia vị mà từng thử qua, trong đó đặc biệt nhất chính là ớt, càng ăn càng ăn.
Còn sườn dê muối tiêu còn rắc một loại gia vị gọi là thì là, thơm.
Thấy Đại An Đế thích, Lam Lập và huyện lệnh ở bên cạnh nhẹ nhàng thở .
Chillllllll girl !
Có thể tiếp đãi vị "Đại Phật" chu đáo là một may mắn lớn .
Trong khi bọn họ đang ăn trong phòng riêng, thì mấy tiểu gia hỏa Sở Cẩm Chu mang theo tiểu thái t.ử chạy tới, trong tay mỗi đứa cầm một ly sữa, uống.
"Tiểu Nhất, đây chính là tiệm cơm của nhà , hôm qua nhờ nãi nãi giữ một phòng riêng cho chúng , lát nữa chúng cần xếp hàng!"