Trong nhà lâu thịt khô ăn, bé đương nhiên từng ăn qua.
Thẩm Chỉ nghĩ, nếu bé thích như , chờ thịt khô, cá khô, vịt khô trong gian của nàng ngấm vị , ở nhà sẽ cho bé ăn.
Đang ăn, Lâm gia gia chợt cảm thán: "Bọn nhỏ ở đây lâu như , đồ ăn mang theo lúc chắc cũng hết . Nếu chúng bên ngoài tiệm thịt khô thì cũng thể đến ăn thử, bọn nhỏ thích thì đắt một chút cũng ."
Mọi đồng loạt thở dài, đều nhớ thương bọn nhỏ, quên mất còn đoán rằng công thức của cửa hàng dùng là do bọn nhỏ nhà bọn họ bán .
Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ vô cùng áy náy, may mà mang theo ít đồ ăn cho bọn chúng.
Ăn xong, tính tiền.
"500 văn." Chưởng quầy .
Thẩm Chỉ tình nguyện lấy tiền đưa.
Chưởng quầy : "Mấy vị khách quan đến nhé!"
Đừng! Không đến nữa! Thẩm Chỉ gào thét trong lòng.
"Lần đến!" tiểu nha đầu nhà bọn họ thích thịt khô sâu đậm, còn tủm tỉm vẫy tay chào.
Chưởng quầy thấy bé đáng yêu nên cũng mỉm với bé. ánh mắt bỗng quét về phía cửa, thấy mấy tiểu chủ nhân đang nhàn nhã bước tiệm, lập tức bỏ qua nhà Sở Trường Phong, dù bọn họ cũng thanh toán xong.
"Tiểu công tử! Tiểu chủ nhân, ai da, cuối cùng các ngài cũng đến !"
Chỉ thấy vội vàng chạy qua bọn họ, để một trận gió lạnh.
"Tiểu chủ nhân?"
Khóe miệng Thẩm Chỉ giật giật, nàng xem thử rốt cuộc là nào mở cái hắc điếm đây!
Kết quả, đầu , nàng liền thấy mấy tiểu công t.ử ăn mặc hoa lệ .
Trong đó, mấy tiểu công t.ử trông chút quen mắt...
Thẩm Chỉ nheo mắt kỹ hơn.
Tốt lắm! Dù mấy đứa con trai nhà nàng ăn mặc chỉn chu, từ một đứa trẻ nông gia bình thường biến thành tiểu công t.ử đeo vàng mang ngọc, nhưng khuôn mặt đó, thần thái đó, nàng nương thể nhận ?
Sở Trường Phong và Sở Khiếu cũng nhận ngay.
Mọi đều nghẹn họng trăn trối.
Bọn họ cứ nghĩ mấy tiểu gia hỏa nhà chịu khổ lắm, ai ngờ chúng ăn mặc như tiểu thiếu gia cưng chiều trong nhà giàu!
Mấy tiểu gia hỏa còn kịp chuyện với chưởng quầy, liền thấy bọn họ.
Mặt mũi đỏ bừng vì kích động.
"Cha! Nương!"
"Gia gia nãi nãi! Lâm gia gia!"
"A a a!!"
Chỉ trong chớp mắt, mấy tiểu gia hỏa liền nhào tới ôm lấy bọn họ.
Chillllllll girl !
"Sao đến đây?! Sao với chúng con nha?!"
Mọi ôm chặt lấy bọn chúng.
Sở Trường Phong: "Các con cha nhớ các con đến mức nào ?"
Thẩm Chỉ: "Trong thời gian các con sống thế nào? Có chịu ủy khuất ?"
"Các các vui vẻ ? Có đói lạnh ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/688.html.]
Sở Khiếu bọn họ cũng ở bên cạnh quan tâm hỏi.
"Chúng con ! Không chịu ủy khuất!"
"Gia gia nãi nãi! Hắc hắc hắc... Nhìn đến ... Chúng con thật là vui..."
Tiểu thái t.ử cùng Nguyên Bảo ở bên cạnh một nhà đoàn tụ, cũng dám chen .
"Thái t.ử ca ca, bọn họ là cha nương của các ca ca ?"
"Ừm, đúng ."
"Oa... thì bọn họ cha nương nha... Thật nha..."
Nguyên Bảo vẫn tưởng rằng bọn họ cũng giống , cha nương.
Thì ... chỉ nó là ...
Còn chưởng quầy thì ngây . Chuyện ... cảm thấy bọn họ trông giống ! Thì là một nhà thật!
Cả nhà hỏi han ân cần hồi lâu, nữa trở về phòng riêng lầu.
"Chu Chu, các con mới từ trong cung ? Hôm nay cũng đừng trở về nữa, sắp ăn tết , cha nương mua căn nhà, các con theo chúng trở về ăn tết ."
"Vâng!"
"Cha nương, nhà của chúng sân trông như thế nào nha?"
"Có lớn ? Tốn bao nhiêu bạc nha? Có đắt ?"
"Ở kinh thành cái gì cũng đất, nhà chắc chắn rẻ, nhưng nhà chúng tiền, yên tâm ."
"Hắc hắc hắc, là ."
Sở Hoan Hoan các ca ca chuyện ríu rít, nhịn mà giơ tay nhỏ lên,"Ca ca - ôm một cái -"
"Ai nha, bảo bảo ngoan nhà của chúng , lớn như nha! Ôm lên còn thấy nặng nữa!"
Sở Cẩm Niên vội vàng ôm lên,"Muội , ?"
"Âng! Biết!"
"Ai da, thật lợi hại!"
"Ha ha ha..."
Tiểu nha đầu các ca ca dỗ dành, khanh khách.
Lâm gia gia kéo Mộc Mộc qua, nhỏ giọng chuyện với nó, Mộc Mộc ngoan ngoãn trả lời, nó lâu gặp gia gia , nhớ.
Tiểu thái t.ử và Nguyên Bảo bên cạnh, cũng mừng cho bọn họ.
bọn họ , hình như bọn họ định về cung ăn Tết?
Tiểu thái t.ử và Nguyên Bảo đều buồn, rõ ràng bọn họ cùng trang trí hoàng cung thật , nếu cùng ăn Tết thì chẳng uổng phí công sức ?
Mọi đang chuyện vui vẻ, đột nhiên đề tài chuyển đến tiệm cơm .
"Chu Chu, các con cũng tới đây ăn thịt khô ?"
"Các con là mới từ trong cung tới?"
Mấy tiểu gia hỏa kịp trả lời, liền Thẩm Chỉ tiếp tục : "Cha nương mang cho các con nhiều ăn ngon, về đừng tới nơi ăn nữa."
Mấy tiểu gia hỏa chút ngơ ngác.
"Vì nha? Chỗ ngon ?"
Thẩm Chỉ thở dài,"Các con hiểu , ở đay bán đắt c.h.ế.t, đây quả thực chính là hắc điếm! Chủ nhân của cửa hàng tâm cũng là đen! Sao thể bán đắt như ?"