Nếu như là tổn thương đến đầu, lấy kỹ thuật chữa bệnh ở thời đại là trị , Thẩm Chỉ cũng chỉ thể bí quá hoá liều, đút nhiều nước linh tuyền một chút.
Nghĩ đến nhiều thương cũng hôn mê vài ngày mới tỉnh, nàng cố gắng cho tỉnh táo .
Sẽ việc gì, nàng kiểm tra , đầu đụng thì thành vấn đề.
"Kẽo kẹt..."
Cửa phòng ngủ mở , hai tiểu gia hỏa vội vàng vây quanh nàng.
Thẩm Chỉ xoa đầu bọn chúng,"Đừng lo lắng, cha thể chỉ tham ngủ, mặc kệ thế nào, ngày mai nhất định sẽ tỉnh ."
Có lời giải thích của lớn như nàng, hai tiểu gia hỏa tuy rằng vẫn lo lắng như , nhưng cũng thở phào nhẹ nhõm.
"Đi thôi, chúng đồ ăn ngon!"
Thẩm Chỉ kéo bàn tay nhỏ bé của bọn chúng ngoài.
Đi vài bước, Sở Cẩm Chu bỗng nhiên dừng bước.
"Nương! Con thỏ!"
"Thỏ nào?"
Sở Cẩm Niên cũng nhớ ,"Nương, con và ca ca săn về ba con thỏ! Chúng vẫn còn nhốt."
Hôm qua tất cả đều lo lắng cho Sở Trường Phong, nhớ tới thỏ.
Thẩm Chỉ vội vàng xem.
Cũng may thỏ còn sống, tuy rằng trông ỉu xìu, nhưng ít nhất bốc mùi như trong tưởng tượng, nếu thì thật đáng tiếc.
Thẩm Chỉ: "Chờ ngày mai nương sẽ thành thịt thỏ khô, bây giờ thì nuôi ."
"Vâng!"
Sở Trường Phong tỉnh, trong nhà cũng chỉ ba con bọn họ, cộng thêm Mộc Mộc thể sẽ tới ăn cơm, nếu như cá tôm nhất định sẽ ăn hết.
Thẩm Chỉ liền thương lượng với hai tiểu gia hỏa buổi tối sẽ ăn cá, buổi trưa ăn tôm .
Chillllllll girl !
Sở Cẩm Niên tuy rằng lời nương, nhưng loại côn trùng xí như tôm nó thật sự thích, cảm thấy sẽ ăn ngon, ở trong lòng mất mát thở dài, nghĩ đến buổi trưa thể ăn cá, nhưng buổi tối sẽ ăn nên cũng khổ sở.
Nhận sự đồng ý của hai tiểu gia hỏa, Thẩm Chỉ lấy một cân rưỡi tôm lớn, từ trong gian lấy hai cân chân gà.
Nàng định một nồi chân gà tôm tươi.
Bưng tôm và chân gà sân, cắt móng chân gà và lấy chỉ tôm.
Sở Cẩm Chu và Sở Cẩm Niên giống như hai đứa ngốc từng trải đời, xổm bên cạnh nàng mà sửng sốt.
Đặc biệt là Thẩm Chỉ thuần thục lấy chỉ tôm, hai tiểu gia hỏa càng sửng sốt.
"Nương, đây là cái gì ? Thật nhỏ!"
"Đây là ruột tôm, trong ruột đều là đồ bẩn, bỏ mới thể ăn."
Sở Cẩm Niên: "Nương, con tôm thật sự quá , con cảm thấy con thể sẽ ăn vô."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-121.html.]
"Nương, nếu con thật sự ăn vô, đ.á.n.h con ?"
"Nương, ca ca lẽ cũng ăn vô , sẽ đ.á.n.h ca ca ?"
"Ừm... con cảm thấy vẫn là đừng đ.á.n.h chúng con nữa, chúng con còn theo nhặt nấm nữa, nếu đem con và ca ca đ.á.n.h hỏng , nhặt nấm nổi nữa, thì đây?"
Thẩm Chỉ bất đắc dĩ, cúi đầu, dùng đầu đụng đầu nhỏ của nó,"Tiểu lảm nhảm, con thể im lặng một lát ?"
Sở Cẩm Niên mấp máy cái miệng nhỏ nhắn, ủy khuất : "Vậy ."
Sở Cẩm Chu ở một bên đến mặt đỏ lên.
Thẩm Chỉ cũng dùng đầu đụng đầu nó, Sở Cẩm Chu càng vui vẻ.
Tôm xử lý sạch sẽ, chân gà cũng chuẩn xong, Thẩm Chỉ chuẩn chút đồ ăn kèm, nấu cơm, bắt đầu đặt nồi.
Chân gà chần qua nước sôi vớt , tôm lớn thì xào trong dầu nóng đến khi đổi màu múc .
Trong nồi còn dầu, thêm hành, gừng, tỏi, ớt, lá thơm,"Xèo" một tiếng, dầu nóng trong nháy mắt đem mùi thơm kích thích .
Tiếp theo cho chân gà xào, đó cho thêm nước sôi nồi hầm.
Hầm đến khi chân gà bắt đầu rã xương, cho tôm lớn và rau củ , dùng xì dầu, đường, muối, nước tương và tinh bột pha nước sốt đơn giản đổ trong nồi tiếp tục hầm.
Nấu một lát, nước canh ùng ục ùng ục dần đặc , nước canh thấm trong tôm và chân gà càng thêm mềm hơn.
Vừa mở nắp nồi , mùi thơm nồng đậm xông xoang mũi.
Thẩm Chỉ nhịn xuống nuốt nước miếng.
Sở Cẩm Chu và Sở Cẩm Niên sớm canh giữ ở bên cạnh, hai tiểu gia hỏa dùng sức nhón chân trong nồi, liên tục nuốt nước miếng, Thẩm Chỉ cũng cảm thấy đói bụng.
"Hai đứa rửa tay, chuẩn ăn cơm!"
Nàng dứt lời, hai tiểu gia hỏa biến mất mặt nàng.
Thẩm Chỉ: "..."
Chờ bọn chúng rửa tay , Thẩm Chỉ bưng một nồi chân gà tôm tươi đầy ắp lên bàn, bên cạnh còn một nồi cơm lớn mềm mại nóng hổi.
"Mau xuống!"
"Hai các con tự xới cơm ."
Nói xong, nàng phòng ngủ, phát hiện Sở Trường Phong vẫn tỉnh, nàng mới .
Tiếp theo nàng cửa chính, ở cửa xung quanh một chút, thấy bóng dáng của Mộc Mộc, nàng nhíu nhíu mày.
Đứng một lúc lâu, nàng mới nhà.
Sau khi nàng nhà, ở góc đường nhỏ bên cạnh, một cái đầu nhỏ nhịn thò .
Nó híp mắt, dùng sức ngửi mùi thơm nồng đậm trong khí, khóe miệng hiện lên nước miếng.
Mộc Mộc vội vàng lau miệng, lưu luyến rời ở cửa , nó tuyệt đối thể kẻ mặt dày, hương vị thơm như , nhất định là thịt! Chỉ da mặt dày mới thể ăn nhiều bữa thịt của , tiếp tục ăn nữa.
Thẩm Chỉ nhà chính, hai tiểu gia hỏa đều bưng một chén cơm, chằm chằm nàng.