Có hồ lô ngào đường mà ngày đó nương mua cho bọn họ, đồ chơi bằng đường, tiểu lão hổ khắc gỗ, diều!
Đủ loại vật nhỏ kịp .
Thẩm Chỉ một đoạn, phát hiện tiểu gia hỏa bên cạnh thấy bóng dáng, vội vàng đầu , Sở Cẩm Chu cọ tới một quầy bán diều gần đó.
Tiểu gia hỏa ngẩng đầu lên, đủ loại diều xinh , miệng há to tròn.
Thẩm Chỉ khẽ thở dài một tiếng, tới phía nó, ôm thể nhỏ bé của nó lên, ôn nhu hỏi: "Thích diều ?"
Sở Cẩm Chu đầu nàng, trong mắt sáng lấp lánh,"Nương, với con diều chơi vui! Có một Ngưu Ngưu ca nhặt một diều bươm bướm, bọn họ chơi mấy canh giờ! Chỉ là phía chiếc diều rách lợi hại, bay nổi."
Nếu thấy ông chủ quầy hàng kêu bán diều, nó cũng diều trông như thế nài.
"Vậy lát nữa nương mua cho các con một con, về nhà cùng chơi, ?"
Sở Cẩm Chu nghĩ đến giá cả, nó vội vàng lắc đầu,"Nương, đắt, vẫn là mua."
Thẩm Chỉ xoa xoa khuôn mặt mềm mại của nó,"Nương tiền, Chu Chu diều gì cũng ."
Lông mi Sở Cẩm Chu chớp vài cái, trái tim đập nhanh, nhưng vẫn cố gắng tỉnh táo , thể hiểu chuyện, thể mua những thứ vô dụng .
Tiền cũng thể mua nhiều đồ ăn.
"Nương, con thích lắm, con chỉ là... chỉ là thôi."
Thẩm Chỉ: "Con thích, thì ? Đệ còn ở nhà chờ, chừng sẽ thích."
Sở Cẩm Chu trợn tròn mắt, do dự một lát, nó : "Vậy... nương thể mua cho , hẳn là sẽ thích."
Thẩm Chỉ: "Vậy con xem sẽ thích diều như thế nào? Bươm bướm? Thỏ? Hổ? chuồn chuồn?"
"Con , đều ."
Thẩm Chỉ buồn rầu : " nương cũng nên mua cái nào, bây giờ? Ta cũng trẻ con thích cái gì."
Dứt lời, nàng vỗ vỗ bả vai Sở Cẩm Chu,"Con cảm thấy cái nào hơn? Con giúp chọn, ?"
Trái tim Sở Cẩm Chu đập nhanh hơn.
"Con... con giúp chọn?"
"Ừ! Chỉ cần là thứ con cảm thấy , chắc chắn cũng sẽ thích."
Sở Cẩm Chu nuốt nước miếng, nữa về phía quầy hàng treo đủ loại diều động vật, thần thái nghiêm túc trịnh trọng.
kỳ thật trong lòng nó rối rắm, nó thích diều lão hổ, lão hổ thật là uy phong, nhưng đáng yêu, ngoan ngoãn, lẽ sẽ thích bướm nhỏ hoặc thỏ nhỏ hơn.
Nó là chọn cho , chọn cho , cho nên thể chọn theo ý thích của .
Chọn thật lâu, cuối cùng tiểu gia hỏa chọn diều thỏ nhỏ.
"Nương, cái , thể sẽ thích."
Đệ chơi diều bướm , thể mua cho một con khác, thỏ con đáng yêu, thích hợp với .
Thẩm Chỉ gật gật đầu, híp mắt về phía ông chủ,"Ông chủ, diều lão hổ và diều thỏ con , tổng cộng bao nhiêu tiền?"
"Tổng cộng ba mươi văn!" Ông chủ híp mắt trả lời.
Thẩm Chỉ lưu loát lấy tiền .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-142.html.]
mà tiền đưa , Sở Cẩm Chu ngăn .
"Nương!"
Nó nôn nóng : "Sao mua hai cái? Đệ chơi một cái là , hai cái quá nhiều, tốn thật nhiều tiền!"
Thẩm Chỉ xoa xoa cái đầu nhỏ của nó,"Nhà chúng cũng chỉ một bảo bối, thể chỉ mua một cái chứ?"
Sở Cẩm Chu ngơ ngẩn.
Thẩm Chỉ: "Chu Chu của chúng còn thể săn heo rừng, tiểu nhãi con dũng cảm lợi hại như , hẳn là sẽ thích diều lão hổ chứ?"
Lông mi Sở Cẩm Chu chớp vài cái, cuống quít cúi đầu xuống.
"Ừm? Chu Chu bảo bối nhà chúng thích tiểu lão hổ ?"
Vội vàng ngẩng đầu nàng một cái, tiểu gia hỏa cúi đầu.
Môi Thẩm Kỳ khẽ nhếch, đứa nhỏ ánh mắt hồng hồng, trông như là ?
"Không... Không thích ?"
Vừa nàng thấy tiểu gia hỏa chằm chằm diều tiểu lão hổ thật lâu, đáy mắt đều hiện lên ánh sáng, rõ ràng là thích.
" mà... tốn thật nhiều tiền..." Sở Cẩm Chu nhỏ giọng ấp úng.
Thẩm Chỉ : "Không , mua đồ chơi cho tiểu nhãi con nhà , tốn chút tiền cũng , chỉ cần con thích."
Mắt Sở Cẩm Chu cay đến lợi hại, nước mắt khống chế mà rơi xuống.
Chillllllll girl !
Thẩm Chỉ trực tiếp đưa tiền cho ông chủ, nhận lấy hai con diều, nàng ôm bả vai tiểu gia hỏa,"Đi thôi, hôm nay chúng mua vài thứ, mua xong sẽ về."
Sở Cẩm Chu gì, chỉ nhắm mắt theo đuôi nàng.
Đôi mắt mờ mịt rơi hai con diều mà Thẩm Chỉ cầm, chút thấy rõ, nó lặng lẽ lau nước mắt.
Cho đến khi thấy rõ hai con diều , nó nhịn nín mỉm , nụ nhợt nhạt.
Diều tiểu lão hổ...
Của nó!
Là nương mua cho nó, một ngày nó cũng lễ vật.
Đây là lễ vật mà nó thích nhất!
Chỉ là , nó ngẩng đầu lên, lặng lẽ về phía Thẩm Chỉ.
Đáy mắt lộ sợ hãi cùng lo lắng.
Nương đối với nó như , nó là bảo bối của nàng, nhưng... bảo bối của nàng c.h.ế.t, nó .
Nếu một ngày nào đó bọn họ phát hiện, thì đây?
Nương cố ý mua diều lão hổ cũng là cho nó, là cho tiểu mập mạp .
Bước chân Sở Cẩm Chu nặng nề hơn nhiều.
Thẩm Chỉ chuẩn bày quán bán chút đồ ăn vặt trong hội chùa, nàng dự định bán các loại rau trộn như chân gà xương chanh, tôm chanh, đầu heo kho, mộc nhĩ trộn, dưa chuột trộn.