Xuyên Thành Nông Môn Ác Nữ Làm Giàu Nuôi Nhãi Con - Chương 151

Cập nhật lúc: 2025-12-17 11:20:50
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Chỉ trừng mắt: "Sao qua loa như ? Ta cũng cảm giác! Vẫn đau!"

Hắn mím môi, tiếp tục xoa bóp.

Càng xoa bóp càng cảm thấy nhiệt độ cơ thể của nàng đang tăng cao, cảm giác bàn tay của cũng nóng lên theo.

Sở Trường Phong cảm thấy loại nóng bỏng tựa hồ tiêu hao tất cả sức lực tay của .

"Thẩm... Thẩm Chỉ, đủ , ngày... ngày mai xoa bóp cho nàng."

Nói xong, hoang mang rối loạn mà vỗ vai nàng,"Nàng... nàng mau xuống, ngủ... ngủ ."

Thẩm Chỉ ai oán bĩu môi, tình nguyện dậy, kéo chăn lẩm bẩm,"Hừ... Không nam nhân nhà ai giống như , căn bản xoa bóp gì cả! Hoàn đau lòng nương t.ử của !"

Sở Trường Phong gì, yên lặng tiến ổ chăn.

"Này! Chàng thấy ? Có đau lòng ?"

Sở Trường Phong: "Nói hươu vượn."

"Cho nên là đau lòng ?"

Sở Trường Phong: "... Nói hươu vượn."

Thẩm Chỉ: "#&¥%$&..."

Nhìn môi nàng mấp máy vài cái, sâu kín : "Có nàng đang lén mắng ?"

Thẩm Chỉ: "... Ngủ!!

Hai xuống, Sở Trường Phong thầm: "Ta cảm thấy nàng nãy là đang mắng , nàng chắc chắn còn mắng khó ."

"Chàng thấy, mắng khó ?"

Chillllllll girl !

"Cho nên nàng thừa nhận, nàng chính là đang mắng ."

"..."

Thẩm Chỉ tức giận trở , xoay còn đủ, càng nghĩ càng tức giận, nhịn đá một cước,"Đừng phiền lão nương ngủ! Sao nhiều như ?"

Sở Trường Phong: "Ai bảo nàng mắng ? Cô nương gia... nữ nhân gia thể tùy tiện mắng c.h.ử.i ? Người khác , sẽ nàng là đanh đá."

"Ta cũng mắng khác, chỉ mắng , cũng đanh đá ."

Thẩm Chỉ nhắm mắt dỗi .

Sở Trường Phong im lặng thật lâu, đợi đến khi Thẩm Chỉ híp mắt, mơ màng sắp ngủ, lẩm bẩm một câu,"Dù nàng mắng ."

Đôi mắt buồn ngủ của Thẩm Chỉ trợn tròn.

"Này, quần áo của nàng ? Ngày mai nàng tìm , khâu cho nàng."

Thẩm Kỳ hừ nhẹ một tiếng,"Ai cần khâu? Dù cũng đau lòng cho , bảo xoa bóp eo cho , bao lâu nữa, nếu may quần áo cho , sợ là khâu một nửa liền ném cho ."

"Sao nàng cứ xoa eo ? Đã , ngày mai xoa cho nàng, nàng cũng kỹ ? Hơn nữa... ưm..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-151.html.]

Sở Trường Phong còn xong, Thẩm Chỉ đột nhiên xoay , đưa tay che miệng ,"Sao giống như bà bà ? Nói nhiều như ."

Sở Trường Phong nhẹ nhàng hô hấp, thở nóng hổi phả lòng bàn tay nàng, lông mi chớp chớp, ánh mắt chằm chằm nàng.

Cùng một hồi lâu, Thẩm Chỉ đột nhiên đem một chân khoát , tiếp theo kéo cánh tay của , gối đầu lên, tay cũng đặt ở , cả giống như con lười.

Sở Trường Phong hô hấp dồn dập, lồng n.g.ự.c kịch liệt phập phồng.

"Sở bà bà, đừng lải nhải nữa, thật sự ngủ..." Thẩm Chỉ nhắm hai mắt lẩm bẩm một tiếng.

Sở Trường Phong mím chặt môi,"Ai là..."

Nói một nửa, phát hiện nàng đang hung dữ trừng , tiếp.

Thẩm Chỉ nhanh chóng ngủ say.

Nhìn đầu nàng dán n.g.ự.c , gương mặt khi ngủ ôn nhu điềm tĩnh, nhẹ nhàng nhéo gò má trắng nõn mềm mại của nàng, nhỏ giọng : "Ai là Sở bà bà... Luôn hươu vượn."

Dứt lời, vội vàng rút tay về, nhắm chặt hai mắt, cố gắng bỏ qua đang sát bên .

Ngón tay đặt ở ngoài chăn nhẹ nhàng vuốt ve, cái loại xúc cảm trơn nhẵn mềm mại như là độc dược, thấm trong da thịt, ngứa ngáy, tê dại.

Làm hại ấp ủ một hồi lâu cũng thể ngủ .

Hai mắt đột nhiên mở , ánh mắt sáng quắc.

Hít sâu một , cúi đầu Thẩm Chỉ, ánh mắt dừng đôi môi phấn nộn của nàng, chút sững sờ, bất giác nghĩ đến đó nàng hôn.

Hầu kết lăn lộn, Sở Trường Phong phát hiện giống như khát nước, lẽ nên uống nhiều một chút nước.

Hơi thở dồn dập và nhịp tim đặc biệt rõ ràng trong đêm hè yên tĩnh.

Siết chặt nắm tay, do dự thật lâu, đột nhiên cúi đầu, môi cách trán nàng gần trong gang tấc, nhưng dừng .

Sau đó môi nhanh chóng dời , nhẹ nhàng chạm đôi môi hồng hào của nàng.

"Thịch thịch thịch..."

Sở Trường Phong vỗ vỗ lồng n.g.ự.c của , mở to hai mắt, thể tin chuyện như .

Hai ngày kế tiếp, Thẩm Chỉ cơm cho thiếu gia Tần gia, còn thu nhiều chân gà.

Nàng còn lên núi nhặt nhiều nấm rừng và mộc nhĩ, thật vất vả mới rảnh rỗi , Thẩm Chỉ xử lý sạch sẽ khoai môn đào về hôm đó, chuẩn đậu hũ khoai môn.

"Niên Niên, Chu Chu, hai các con tới gần, lấy tay chạm thứ , nếu tay các con sẽ ngứa, đau.

Hai tiểu gia hỏa nghiêng đầu tò mò chằm chằm khoai môn cắt một nửa trong chậu.

"Nương, bọc tay ? Lúc cắt tay cũng đau ?"

"Nương, đây là cái gì ? Đây là đồ ăn ?"

Hai tiểu gia hỏa mỗi một câu hỏi, Thẩm Chỉ kéo đôi găng tay đơn giản từ vỏ cây mỏng của , cẩn thận cắt khoai môn.

"Cái là đồ ăn ngon, nhưng nấu chín mới thể ăn."

 

Loading...