"Con là đại bảo bối, cần con chăm sóc nhiều, cũng sẽ chăm sóc con, là bảo bối của con, nhưng Chu Chu của chúng cũng là ca ca bảo bối."
Sở Cẩm Chu đỏ mặt .
Sở Trường Phong tiểu gia hỏa trong sân đang tươi sáng lạn, bất kỳ cảm xúc nào khác, khóe miệng cũng nhếch lên.
Một lát , tầm mắt của rơi Thẩm Chỉ.
Đêm qua... xảy chuyện gì?
Hai bọn họ gì?
——
Bắt đầu từ hôm nay, cả nhà Thẩm Chỉ thể lên núi hái các loại rau quả dại nữa, hội chùa là ngày mốt, bắt đầu chuẩn .
Buổi sáng tùy tiện ăn một bát cháo trắng, Thẩm Chỉ liền mang theo hai tiểu gia hỏa bận rộn.
Hai tiểu gia hỏa tuy thể việc nặng, nhưng chạy tới chạy lui, một hồi múc nước cho nàng, một hồi lột tỏi cho nàng, nàng cũng thể nhẹ nhàng hơn nhiều.
Thẩm Chỉ nhiều việc .
Nàng mua bốn cái đầu heo, mấy chục cân chân gà, mấy ngày nay còn vớt nhiều tôm sông. Những thứ đều định thành đồ ăn vặt mang bán.
Từ giữa trưa, nàng bắt đầu nấu đầu heo, rửa sạch đầu heo. Một cái đầu heo rửa sạch sẽ tốn ít thời gian.
Thấy nàng rửa hai cái đầu heo, đầu đầy mồ hôi, Sở Trường Phong trượt xe lăn tới bên cạnh nàng,"Để rửa, nàng đem chậu đặt ở bàn, thể rửa."
Thẩm Chỉ ngẩng đầu, khuôn mặt đỏ bừng. Nàng chỉ đổ mồ hôi, mà gương mặt nàng còn hồng nóng.
Nhìn Sở Trường Phong mặc cẩm y màu đen tôn lên đôi bàn tay thon dài khớp xương rõ ràng, chút tái nhợt, nàng nghĩ, tay của giống như vẫn luôn lạnh.
"Sở Trường Phong, giơ tay lên nào."
Sở Trường Phong rõ nguyên do, nhưng vẫn theo.
Bàn tay của thật , cũng lớn.
Thẩm Chỉ nhịn đưa mặt gần.
Khi gương mặt nóng hầm hập dán bàn tay lạnh lẽo của , cảm giác thật thoải mái.
Nàng híp mắt, nhỏ giọng lẩm bẩm,"Tay lạnh như băng, thật thoải mái."
Cổ thon dài, hầu kết gợi cảm khẽ lăn lộn.
Sở Trường Phong mấp máy miệng, áp sát bàn tay gò má của nàng hơn,"Nóng thì nhà , đừng ở trong sân rửa nữa, lỡ như nóng hỏng thì ?"
Thẩm Chỉ mở mắt , đôi mắt nai con trong suốt xinh ,"Nóng hỏng , còn ? Bây giờ đang cho nóng nữa ?"
Sở Trường Phong hô hấp cứng , chút hung dữ : "Nàng nhắm mắt , !"
Thẩm Chỏ bĩu môi, bất mãn,"Ta chính là , thể gì ? Tướng công nhà ai cho ? Đừng tưởng rằng lớn lên , là thể cự tuyệt yêu cầu hợp lý của nương t.ử , ... ưm..."
Tiếng líu ríu lẩm bẩm bỗng nhiên biến mất.
Thẩm Chỉ khiếp sợ trừng to hai mắt, môi cũng lành lạnh.
Tuy rằng nàng hôn chỉ một , nhưng... hình như vô cùng lạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-172.html.]
Bỗng nhiên ý thức cái gì, lông mi Sở Trường Phong run vài cái, vội vàng lui .
"Sở Trường Phong, yêu ."
Thẩm Chỉ chắc chắn .
Sở Trường Phong hé răng, chỉ lắp bắp : "Ta cho nàng một cái khăn ướt, lau mặt, thoải... thoải mái một chút."
tay chạm xe lăn, Thẩm Chỉ bỗng nhiên dậy ghé sát .
Mũi nàng nhẹ nhàng cọ mũi ,"Chàng chính là yêu , đây là đầu tiên chủ động hôn ."
Sở Trường Phong rũ mi, lỗ tai đỏ đến nóng lên,"Ta... ..."
Thẩm Chỉ nhịn hôn nhẹ mặt , hôn nhẹ trán , hôn nhẹ lên mũi ,"Chàng cần hổ, là một đại nam nhân cái gì hổ chứ? Sau cũng giống như hôm nay, hôn thì hôn."
Sở Cẩm Niên cầm khăn ướt ở cửa, nghiêng đầu ngơ ngác bọn họ.
Chillllllll girl !
Nhìn đến sững sờ.
Gì nha! Nương thật sự hôn cha?!
Lại còn hôn nhiều như !
Lời cha là thật! Cha dối!
"Niên Niên, ngươi ở đây gì?"
Sở Cẩm Chu vỗ vỗ vai ,"Không đưa khăn cho nương rửa mặt ?"
Vừa thấy tiếng của Sở Cẩm Chu, Thẩm Chỉ cùng Sở Trường Phong lập tức lui về, giống bộ dáng mới hôn môi khi nãy.
Sở Cẩm Niên: "..."
Giả bộ! Thì bình thường nương và cha hôn đều là giả bộ!
Bọn họ chắc chắn hôn khi nó và ca ca thấy.
Kết quả nó còn khoe khoang với cha, nương chỉ hôn nó hôn cha!
Cha chắc chắn ở trong lòng chê c.h.ế.t nó!
Thật mất mặt a!
"Khụ, Niên Niên, con ngốc ở đó gì? Lại đây?" Thẩm Chỉ vẫy tay gọi bọn chúng.
Sở Cẩm Niên thở dài, lắc lư chạy về phía nàng.
"Đây!" Tiểu gia hỏa đưa khăn mặt trong tay ,"Nương, rửa mặt ."
Nhìn nó mặt ủ mày chau, Thẩm Chỉ xuống, cầm khăn ướt lau mặt, mới nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của nó,"Sao ? Tâm tình ?"
Nhìn Sở Trường Phong một cái, tiểu gia hỏa biểu tình ngưng trọng thở dài, kiễng chân, cái miệng nhỏ ghé tai nàng thì thầm.
Còn bá đạo một tay đỡ cánh tay nương, một tay ôm cổ nương, giữ tư thế tự nhiên mệt mỏi như để thầm.
Nói vài câu, nó phòng liếc Sở Trường Phong một cái.
Sở Trường Phong chậc chậc hai tiếng,"Sở Niên Niên, con đang gì bí mật với nương của con thế? Sợ thấy ."