Đợi đến buổi tối, cuối cùng cũng đem tất cả những thứ tương đối khó xử lý đều rửa sạch gần hết.
Một nhà bốn mệt mỏi một ngày, ngủ sớm, ngày hôm tiếp tục.
Thẩm Chỉ lấy tất cả đầu heo xử lý đều kho thành thịt đầu heo.
Chân gà thành chân gà sốt chanh, tôm sông thành tôm chanh chua cay.
Ngoại trừ thịt, còn dưa chuột trộn, mộc nhĩ trộn và các loại rau dưa khác.
Làm xong những thứ , nàng một nồi đậu hũ khoai môn, đậu hũ khoai môn thái thành từng miếng dẹp mỏng.
Đây chính là một món miến lạnh khoai môn đơn giản.
Đây coi như là một loại món chính, nhất định tất cả đều quen ăn khoai môn, Thẩm Chỉ chuẩn chút mì lạnh.
Làm một nồi nhỏ dầu ớt thơm ngào ngạt, thái đủ hành lá, rau thơm, tỏi băm, cùng một ít đồ ăn kèm khác, mặt trời cũng sắp lặn .
Thẩm Chỉ duỗi lưng một cái.
Sở Trường Phong cùng hai tiểu gia hỏa hôm nay cũng theo bận rộn một ngày, bất quá cha con ba thèm ăn.
Thịt đầu heo kho khỏi nồi, bọn họ sẽ ăn một đĩa, chân gà sốt chanh xong, bọn họ cũng ăn một chút.
Tôm chanh chua cay cũng ăn ít, cuối cùng, mỗi còn ăn một bát miến lạnh khoai môn.
Hiện tại cả ba bụng đều căng tròn.
Thẩm Chỉ tuy rằng thời gian ăn, nhưng cũng ba cha con cho ăn ít.
Lúc thì đút cho nàng một con tôm, lúc thì gắp thịt đầu heo cho nàng, lúc thì nhét chân gà cho nàng.
Nàng sờ sờ bụng, hình như cũng khác gì ba cha con bọn họ.
Đồ vật xong thật sự nhiều, nàng dự định bỏ tất cả trong gian, rạng sáng sẽ bày quầy hàng.
để Sở Trường Phong ngủ, nàng mới thể .
Đồ đạc quá nhiều, một nàng khẳng định thể bán , suy nghĩ một chút, liền tìm cha Thạch Đầu cùng một nhà Trương đại nương.
Nhà hai đều trâu, trong nhà cũng xe bò, đến lúc đó bọn họ đều ngoài chơi, vặn thể mang theo hai tiểu gia hỏa trong nhà cùng với Sở Trường Phong.
Quầy hàng mặc dù bày ở giữa sườn núi, nhưng nếu Sở Trường Phong xuống xe ở chân núi, thể cõng lên.
Thân thể nhẹ, chỉ cần hai ba cái là nàng thể cõng lên núi.
Người nọ mỗi ngày đều ở nhà, nhất định để cho ngoài một chút.
Hội chùa náo nhiệt như , để cho chơi đùa một chút cũng .
Hơn nữa mấy ngày nay nàng phát hiện, Sở Trường Phong chuyện với hai tiểu gia hỏa ấu trĩ.
Trước lời nào, giống như một cái hũ nút tự phong bế bản .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-174.html.]
Hắn vốn...
Nàng , thật sự chỉ là một thiếu niên choai choai.
Quyết định xong, nàng đến hai nhà hỏi thăm, nhờ bọn họ giúp đỡ.
Ngoại việc mang theo bọn nhỏ , nàng còn định mời nương của Ngưu Ngưu và nương của Thạch Đầu giúp nàng cùng xem quầy hàng, đến lúc đó sẽ trả tiền công.
Nàng một tiếng, hai lập tức đồng ý.
Ngủ ba canh giờ, Thẩm Chỉ lặng lẽ rời giường.
Nàng kiểm tra một chút, đem tất cả đồ đạc bộ đều bỏ trong gian, liền chuẩn xuất phát.
mà nàng định , Sở Cẩm Chu bỗng nhiên mở cửa, thò cái đầu nhỏ , tiểu gia hỏa nhỏ giọng gọi nương.
Chillllllll girl !
Thẩm Chỉ sửng sốt, hạ giọng,"Chu Chu, con dậy sớm ? Không nương với con ? Sáng sớm cùng cha và con xe bò của nhà Ngưu Ngưu ca."
Sở Cẩm Chu: "Nương, con với , còn quá sớm."
Thẩm Chỉ do dự một chút, vẫn đồng ý.
Tiểu gia hỏa cùng nàng bí mật, tiểu gia hỏa cùng, còn thể bạn.
Vì thế Thẩm Chỉ tìm cho nó một bộ quần áo nhỏ màu xanh nhạt mặc , tỉ mỉ chải tóc cho nó.
Mà Sở Cẩm Niên ngay bên cạnh bọn họ, vẫn đang ngủ say.
Trước khi , Thẩm Chỉ tìm quần áo mới và giày mới cho Sở Cẩm Niên, đặt ở bên gối đầu, lúc mới mang theo Sở Cẩm Chu cửa.
Hai con ánh trăng, đường trắng xóa, thỉnh thoảng còn thể thấy tiếng chuyện của xuất phát hội chùa sớm.
Sở Cẩm Chu bám sát Thẩm Chỉ,"Nương, những thứ chúng bán, cất kỹ ? Chúng bộ tới đó ? Chỗ đó xa ?"
Thẩm Chỉ ôm vai Sở Cẩm Chu về phía ,"Nương giấu đồ ở trong gian, với con , hôm nay xe bò nửa đêm liền xuất phát, chúng một đoạn là thể thấy."
"Bảo bối, mệt ?"
Sở Cẩm Chu lắc đầu,"Không mệt, Chu Chu mệt chút nào."
Đi một lúc, Thẩm Chỉ bỗng nhiên phát hiện cái túi xách nhỏ của tiểu gia hỏa đang phồng lên, tò mò vỗ vỗ,"Bảo bối, túi xách của con phồng lên như ? Con mang theo cái gì ?"
Sở Cẩm Chu mím môi tủm tỉm mở túi xách , đưa cho Thẩm Chỉ xem,"Nương, bên trong là hai túi nước, còn khăn, cùng và cha nếu khát thì nước uống, nóng, còn thể lau mồ hôi."
Thẩm Chỉ sửng sốt một chút, lập tức khom lưng hôn nó một cái,"Ai nha, nương cũng nghĩ tới luôn đấy, bảo bối ngoan nhà chúng , chu đáo như ?"
Sở Cẩm Chu khen đến đầu bốc khói.
Hai con bao lâu thì thấy xe bò.
Ngồi xe bao lâu, trời tờ mờ sáng, bọn họ rốt cục tới giữa sườn núi.