"Thịt đầu heo kho, chân gà xương sốt chanh và tôm chanh chua cay đều tám mươi văn một cân, mì lạnh và miến lạnh khoai môn đều ba mươi văn một bát."
Sắc mặt lập tức trầm xuống.
"Ngươi... Các ngươi thật quá đáng! Sao thể bán đắt như ?!"
" ! Nhà các ngươi thật sự quá đáng!"
"Không mua mua!"
Trong xếp hàng nhiều bình thường nhiều tiền, thấy giá cả, lập tức rời khỏi hàng ngũ.
Sở Trường Phong về phía Thẩm Chỉ, đáy mắt hàm chứa lo lắng.
Vẻ mặt Thẩm Chỉ đổi, ung dung giải thích,"Mọi cũng thấy , quán nhỏ nhà đặt ở sườn núi, đêm qua tới chuẩn , leo lên núi cao như , còn vận chuyển nhiều đồ như , những thứ đều là sức sức của."
"Hơn nữa... giá thịt bán đắt, nhưng thịt đầu heo kho từ nhiều nguyên liệu kho đắt tiền, cũng đắt, hơn nữa mì lạnh và miến lạnh khoai môn ba mươi văn một phần cũng đắt, dù một năm cũng chỉ một ngày như ."
Mọi nàng giải thích, thể hiểu , nhưng vẫn cảm thấy chút đắt.
Thẩm Chỉ cũng bắt buộc.
Những còn cơ bản đều là tương đối giàu , thậm chí còn nhiều tiểu thư thiếu gia thiếu tiền.
Trương đại nương bọn họ còn ăn cơm xong, thấy tiếng vang, liền vội vàng tiến gần, sợ Thẩm Chỉ khi dễ.
Bất quá thấy tất cả ầm ĩ náo loạn, bọn họ mới nhanh chóng ăn hết phần mì lạnh và miến khoai môn còn dư , đến giúp.
"Trái cây của ngươi, cho một cân."
Bỗng nhiên, một tiểu cô nương mặt tròn trịa, hình chút mập mạp chỉ quả cherry trong rổ . Hiện tại nàng khát đói, nhưng trời nóng như chỉ ăn trái cây.
Thẩm Chỉ vội vàng cân cho tiểu cô nương một cân.
"Tiểu thư, cherry của ngươi."
Cherry gói trong giấy dầu, buộc bằng dây gai để tiện mang .
Để tiện cho bọn họ thể ăn bất cứ lúc nào, giấy dầu một bộ phận thể nhẹ nhàng kéo lấy trái cây.
Thẩm Chỉ giải thích cho tiểu cô nương một chút.
Trả tiền xong, tiểu cô nương lập tức cầm một quả cherry nhét miệng.
Mát lạnh, quả mọng nước, khi c.ắ.n , nước trái cây chua chua ngọt ngọt lan tỏa khắp khoang miệng, rửa sạch cảm giác khô nóng môi.
Tiểu cô nương ngây một chút, lập tức ăn trái thứ hai.
Trái thứ ba.
Ăn xong ba trái, tiểu cô nương nhanh chóng vẫy tay gọi hai vợ chồng trung niên đang đợi bên cạnh,"Cha nương! Mau tới đây, ở đây đồ , trái cây ăn ngon!"
Nói xong, tiểu cô nương kích động Thẩm Chỉ,"Cho bổn tiểu thư thêm hai cân nữa!"
Cha nương của tiểu cô nương tới, thấy giá cả trái cây, tuy kinh ngạc một chút, nhưng nghĩ đến vị trí quầy hàng cùng loại trái cây kỳ lạ , bọn họ cũng gì.
Đều là ăn, đương nhiên hàng hiếm thì giá cao.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-179.html.]
Dưới sự tán thưởng của tiểu cô nương, hai vợ chồng cũng nếm thử.
Ăn xong, hai ngơ ngác .
Đã nhiều năm như , bọn họ từng ăn qua loại trái cây ngọt, mọng nước như !
Một nhà ba trực tiếp ăn ngay tại chỗ, một trái tiếp một trái, ăn vô cùng ngon lành.
Những khác thấy, cũng nhao nhao mua.
"Cho một cân!"
"Ta nửa cân!"
"Ta hai lạng!"...
Thẩm Chỉ cân trái cây, Sở Trường Phong ở một bên giúp nàng túi giấy dầu.
Rất nhanh Trương đại nương bọn họ cũng đến giúp đỡ.
Cherry bán một cân, nửa cân, mua ăn xong, ai ngon.
Chạy nửa cái đỉnh núi, đúng là lúc những thiếu gia tiểu thư mệt mỏi, giờ phút mua cherry, liền trực tiếp dùng đệm sớm chuẩn , mặt đất ăn nghỉ ngơi.
Cũng lâu lắm, một giỏ lớn cherry mà Thẩm Chỉ lấy bán hết sạch sẽ.
Trái cây bán hết, ăn, chỉ thể về phía những món ăn khác phủ vải màn quầy hàng của nàng.
Cô nương, cái gì mà mì lạnh với miến lạnh khoai môn của ngươi, cho mỗi loại một bát." Một đôi vợ chồng tới.
"Được!"
Trong mì lạnh thêm một đũa dưa chuột sợi, mấy miếng thịt đầu heo kho tương đối mỏng, đó múc một muỗng dầu ớt thơm ngào ngạt, tỏi băm, hành lá, giấm chua, một ít đường, trộn đều.
Chillllllll girl !
Nhìn mì lạnh bóng loáng, hai vợ chồng nuốt nước miếng.
Mùi thơm của ớt cho tới bây giờ bọn họ từng ngửi qua, hơn nữa mấy miếng thịt Thẩm Chỉ thêm , bọn họ ngửi một mùi thơm độc đáo đặc biệt mê .
Vẻn vẹn chỉ là ngửi mùi vị, nước miếng liền khỏi toát .
Miến lạnh khoai môn trộn đều theo cách tương tự.
Thẩm Chỉ đặt mì lạnh ở mặt bọn họ,"Tổng cộng sáu mươi văn!"
Hai vợ chồng lập tức bỏ tiền , tiếp theo bưng bát liền ăn.
Mì lạnh vị chua, cay, ngọt vài trộn lẫn cùng , sợi mì trơn bóng, ăn một miếng, hương vị đạm đà thanh mát.
Hai vợ chồng ăn hai miếng mì lạnh, hai mắt sáng ngời, vội vàng ăn miến lạnh khoai môn.
Miến lạnh trơn mềm hơn, mùi vị tương tự mì lạnh, nhưng cảm giác khác , ăn so với mì lạnh còn giải nhiệt hơn.
"Đây là thứ gì? Vị thần kỳ như ? Ăn ... cứ cảm giác như ăn ."
Thẩm Chỉ còn trả lời, hai bọn họ liền cúi đầu tiếp tục vùi đầu ăn.