Xuyên Thành Nông Môn Ác Nữ Làm Giàu Nuôi Nhãi Con - Chương 190

Cập nhật lúc: 2025-12-17 11:21:29
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Con... nhưng con ca ca..." Nó đột nhiên kéo tay Thẩm Chỉ.

"Nương, lớn hơn hai tháng cũng , để cho con ca ca của Mộc Mộc , con chắc chắn sẽ !"

Mộc Mộc chớp chớp nước mắt,"Con... con ca ca-"

Hai tiểu gia hỏa lớn, nhưng đối với việc ca ca chấp nhất cũng ít.

"Liền theo tuổi mà tính, Chu Chu là lão đại, Mộc Mộc là lão nhị, Niên Niên là lão tam!" Thẩm Chỉ giải quyết dứt khoát

Sở cẩm năm sống còn gì luyến tiếc, đừng là Mộc Mộc , ngay cả nó cũng đây!

"Vậy khi nào con mới thể ca ca nha? Con ca ca..."

Tiểu gia hỏa ủy khuất thầm.

Thẩm Chỉ Sở Trường Phong, ung dung : "Chờ , chờ nương và cha con sinh cho các con một ."

"Khụ khụ khụ..." Sở Trường Phong hai mắt dại .

Còn ba tiểu gia hỏa thấy lời liền mừng rỡ tìm thôi, Mộc Mộc cũng , hỏi thẳng khi nào nàng mới thể sinh .

Thẩm Chỉ lừa dối một hồi lâu, cuối cùng bọn chúng cũng yên tĩnh.

Hôm nay thật đúng là mệt mỏi đến mức gì cả, buổi sáng bán đồ ăn, buổi chiều gặp loại chuyện , đừng hai lớn, ngay cả các tiểu gia hỏa thể xác và tinh thần cũng đều mệt mỏi.

Nấu mì ăn xong, Thẩm Chỉ gọi bọn chúng lên giường ngủ.

Mộc Mộc theo Sở Cẩm Chu và Sở Cẩm Niên lên giường nhỏ, hai bọn họ sắp xếp ở giữa.

Giường Thẩm Chỉ sửa , cũng đệm, chăn cũng rách nát, chăn màu sắc, thối cứng.

Sau đó Thẩm Chỉ đều ném , tìm một cái chăn và một cái đệm mềm của nguyên chủ .

Nằm ngủ mềm mại và thoải mái.

Mộc Mộc ở nhà ngủ với gia gia, nhà bọn họ chăn , cũng rách nát. Hôm nay đắp chăn cũng cảm thấy vô cùng.

Nó đắp chăn, chỉ lộ một đôi mắt, còn ngửi một mùi thơm nhàn nhạt từ chăn.

Chỉ là tò mò qua , nghĩ đến gia gia, trong lòng khổ sở.

Gia gia cần nó nữa.

Gia gia để cho nó ở nhà thẩm thẩm xinh ... ... nhà nuôi, bảo nó lời, chăm chỉ việc.

Nó đương nhiên , chỉ là nó rời khỏi gia gia, cho dù gia gia giống như cha nuôi thể , nó cũng thể giống Niên Niên , hái rau dại cho gia gia, chăm sóc gia gia.

Còn nữa, bình thường gia gia luôn dạy nó , trộm đồ, khi dễ khác, nhưng tại gia gia... trộm đồ của khác?

rõ loại chuyện đúng, nó nghĩ , trong lòng khổ sở.

Sợ Sở Cẩm Chu và Sở Cẩm Niên , nó chỉ thể chôn trong chăn, nhỏ giọng .

Ngày hôm , ba tiểu gia hỏa rời giường từ sớm.

Khóc nửa buổi tối, Mộc Mộc dường như thu thập tâm tình, nó cố gắng lộ nụ .

thể cứ mãi, chờ gia gia trở về, nó vẫn thể thấy gia gia.

Gia gia cũng trở .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-190.html.]

Gia gia chuyện , chờ gia gia trở , nó sẽ nhắc nhở gia gia, để gia gia chuyện nữa.

"Hà ô..."

Sở Cẩm Niên ngáp một cái, híp mắt về phía phòng ngủ.

"Cha nương! Niên Niên nha! Hai dậy ?"

"Nhanh dậy nha, mặt trời sắp phơi đến m.ô.n.g !"

Nói xong, nó thoáng bên ngoài, bên ngoài vẫn còn mưa nhỏ tí tách, cũng mặt trời.

Tiểu gia hỏa chợt cảm thấy hổ.

"Được , kỳ thật mặt trời, nhưng thời gian còn sớm nữa."

Nói xong, nó rảo bước tiến phòng, thò cái đầu nhỏ ngó quanh.

Trong phòng tối om, hôm qua mệt mỏi một ngày, Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ đêm qua nhiều chuyện về Mộc Mộc, cho nên bây giờ còn đang ngủ say.

Chỉ là tiếng động khi Sở Cẩm Niên bước lập tức đ.á.n.h thức Sở Trường Phong.

Bây giờ tuy phản ứng của còn nhạy bén như , nhưng là từng chiến trường, đối với âm thanh mẫn cảm.

Chillllllll girl !

"Niên Niên."

"Cha-"

Sở Trường Phong gọi, Sở Cẩm Niên liền lạch bạch tới.

"Nói nhỏ một chút, nương của con còn đang ngủ, nàng quá mệt mỏi, đừng đ.á.n.h thức nàng."

Dứt lời, cảm giác lúc mở cửa mang một luồng khí lạnh, Sở Trường Phong liền kéo chăn đắp kín cho Thẩm Chỉ.

Sở Cẩm Niên nửa ghé bên giường, nhỏ giọng : "Cha, bên ngoài trời mưa, hôm nay hình như còn lạnh."

Hiện giờ là cuối hè, qua vài ngày nữa sẽ tiến mùa thu, chút cảm giác se lạnh cũng là bình thường.

Sở Trường Phong sờ sờ đầu nhỏ của nó,"Vậy đêm qua lạnh ?"

"Không lạnh, ca ca và Mộc Mộc ngủ cùng con, ấm áp, đến mùa đông chắc chắn sẽ lạnh !"

Hai cha con nhỏ giọng chuyện, Thẩm Chỉ mơ mơ màng màng thấy, nhưng nàng tỉnh , đầu óc chút hỗn loạn, đầu nặng chân nhẹ.

"Cha, nương ngủ tới khi nào a? Khi nào nương mới tỉnh ?"

Sở Trường Phong nghiêng đầu về phía Thẩm Chỉ, hơn nửa khuôn mặt của nàng đều chăn che , kéo nhẹ .

Nhìn rõ cả khuôn mặt nàng, sắc mặt lập tức đổi.

Nàng cau mày, khuôn mặt đỏ rực, đây là bình thường.

Nghĩ đến ngày hôm qua nàng mắc mưa, trong thời gian mệt mỏi như , chỉ sợ là bệnh!

Sở Trường Phong vội vàng đặt tay lên trán của nàng thăm dò, trán nàng nóng hổi.

"Thẩm chỉ... Thẩm Chỉ..."

"Thẩm Chỉ, nàng thế nào , chỗ nào khó chịu ?"

"Thẩm Chỉ, mau tỉnh !"

 

Loading...