"Thẩm Chỉ..."
"Nương, ?"
Lâm Tranh: "Con... mấy món của con thơm như ?!"
Bà chỉ Thẩm Chỉ cho nhiều thứ kỳ lạ mà bà từng thấy qua, xào xào, thịt liền trở nên thơm.
Thẩm Chỉ mím môi, : "Rất đơn giản, chỉ cần thêm chút gia vị thì món ăn sẽ thơm."
Cách quá trừu tượng, Lâm Tranh hiểu.
"Nương, và cha cũng đói bụng , chúng ăn cơm ."
"A... A !"
Lâm Tranh vội vàng mở cửa phòng bếp.
Cửa mở , liền cảm giác mắt hoa lên, thứ gì đó ngã về phía bà.
Tập trung kỹ , hóa là Sở Khiếu và ba tiểu gia hỏa.
Bọn họ vốn đang ghé cửa, Lâm Tranh đột nhiên mở cửa, bọn họ liền khống chế mà ngã về phía bà.
May mà Sở Khiếu giữ thăng bằng.
Lâm Tranh cực kỳ bất đắc dĩ,"Các ngươi gì ? Canh giữ ở cửa bếp gì?"
Sở Khiếu gì, chỉ nghiêng đầu, dùng sức ngửi mùi thơm ngào ngạt trong phòng bếp.
Sở Cẩm Chu, Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc híp mắt, đều sắp mùi thơm cho hôn mê!
Ba tiểu gia hỏa len lén lách qua khe hở, tới bên cạnh Thẩm Chỉ.
"Nương nương, món gì ngon ?"
"Nương! Thơm quá! Con ngửi thấy mùi thịt!"
"Con cũng ngửi thấy!"
Thẩm Chỉ: "Hôm nay gia gia nãi nãi mang về nhiều thịt, còn cả thịt bò nữa, đương nhiên là thơm !"
"Oa!! Thịt bò?! Thịt bò mùi vị gì?"
"Thịt bò cũng thể ăn ?"
"Thịt bò ngon ?"
"Ăn sẽ ."
"Ngoan ngoãn bàn xuống, sắp ăn cơm !"
Ngoài cửa, Lâm Tranh cũng đá Sở Khiếu một cước,"Ông tránh , sắp ăn cơm , ở đây gì?"
Sở Khiếu bất đắc dĩ, đành tình nguyện tránh .
Sở Trường Phong đối với tay nghề của Thẩm Chỉ tập mãi thành thói quen, cũng khoa trương như cha nương và mấy tiểu gia hỏa, chỉ yên lặng bàn, lặng lẽ ngửi mùi thơm.
Thức ăn đều bưng lên bàn, tất cả ngơ ngác , ai cũng động đũa.
Quá phong phú!
Nhà bọn họ cho tới bây giờ từng ăn nhiều món và nhiều thịt như !
"Mau ăn cơm !"
Thẩm Chỉ lên tiếng, tất cả đều bưng chén lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-205.html.]
Hôm nay nhiều , Thẩm Chỉ cố ý nhiều đồ ăn, hiếm khi phong phú như , gần như chẳng khác gì ngày Tết.
Thẩm Chỉ cầm lấy chén của Sở Trường Phong, múc cho một chén canh trứng,"Chàng ăn canh ."
Sở Trường Phong lời uống hết một chén canh.
Lúc Thẩm Chỉ mới múc cơm cho , gắp cho nhiều cải trắng và rau xào, đó mới gắp thịt cho .
"Thân thể của , ăn nhiều rau một chút."
Sở Trường Phong gật gật đầu, hầu như mỗi một bữa, Thẩm Chỉ đều cho ăn nhiều rau.
Về phần nguyên nhân... Mặt đỏ bừng, vẫn nên ăn nhiều rau thì hơn, rau ngon!
Chillllllll girl !
Sở Khiếu và Lâm Tranh liếc , mặt lộ rõ vẻ kinh ngạc.
Bọn họ tuy rằng thường xuyên ở nhà, nhưng mặc kệ là ba năm , là mấy tháng Sở Trường Phong trở về, Thẩm Chỉ cũng đối xử với như .
Tốt đến mức giống như chăm sóc con trai, thật kỳ lạ!
Mấy tiểu gia hỏa tập mãi cũng thành thói quen, bọn chúng hiện tại chỉ quan tâm đến ăn.
Nương lệnh một tiếng, bọn chúng liền động tác nhất trí gắp một khối thịt kho tàu lên ăn.
Nước sốt đậm đà, ngọt mà ngấy, còn mang theo vị cay nhàn nhạt và mùi thơm của thịt kho, ăn ngon đến mức nuốt đầu lưỡi.
"Hô... Ăn ngon ăn ngon..."
"Nương, thịt kho tàu ăn quá ngon!"
"Ô ô ô... Ăn ngon đến mức !" Sở Cẩm Niên là một tiểu diễn tinh, vẻ mặt vô cùng khoa trương.
Sở Khiếu và Lâm Tranh cũng vội vàng nếm thử.
Thịt kho tàu thơm ngào ngạt tan trong miệng, hai đều sợ ngây .
Lâm Tranh tú nương cho nhà địa chủ, ngày thường yến hội cũng thể ăn nhiều món ngon, nhưng bao giờ ăn qua món nào ngon như !
Không nghĩ tới bỏ thêm đường thịt ăn ngon như !
Sở khiếu thì càng cần !
Ông thường xuyên chạy việc ở bên ngoài, xem như là tiêu sư, bất quá ông đơn đả độc đấu một , chỉ vận chuyển những đồ vật trân quý cho nhà giàu, bình thường căn bản nỡ ăn, cũng cơ hội ăn đồ ngon.
Hai đều ăn đến đầu cũng ngẩng lên.
Thẩm Chỉ gắp thịt bò cho ba tiểu gia hỏa và Sở Trường Phong,"Thịt bò mềm, các ngươi nếm thử."
Thịt bò xào rau thơm hương vị cay cay, ăn với cơm, đặc biệt mềm!
"A!! Nương! Cái chính là thịt bò ?! Thịt bò ăn ngon thật!" Sở Cẩm Niên tiếp tục khen.
Sở Trường Phong cũng kinh ngạc thôi, khi còn nhỏ, từng ăn qua thịt bò, nhưng trong ấn tượng của , thịt bò dai, nhai nổi.
thịt bò cực kỳ mềm, c.ắ.n một miếng, dường như còn thể cảm nhận nước thịt tươi ngọt chảy .
Sở Khiếu và Lâm Tranh càng nên lời, cứ như thể hiểu việc đời .
Nếm qua hai loại thịt, Lâm Tranh tò mò gắp một miếng thịt kỳ quái .
Thịt khô chút cứng, cũng chút mặn, nhưng mùi thịt hun khói đặc biệt trộn lẫn với vị cay nhàn nhạt, loại tư vị khiến cho bà ăn hết miếng đến miếng khác, dương xỉ xào trong thịt khô, cũng thơm đến lạ thường.
Sở Khiếu bà ăn ngon, cũng tò mò nếm thử một miếng.
Vừa thử một miếng, ông lập tức chinh phục!