Mấy con gà cuối cùng đều bán hết, hiện tại cũng thể mua thêm của Lâm Thủ Tài, cho nên hôm nay thể về nhà sớm.
Tuy rằng chỉ bán hơn ba mươi con gà, nhưng đây chỉ là ngày đầu tiên thử nghiệm.
Không cần vội.
Tiếp đón xong bàn khách cuối cùng, Thẩm Chỉ vội vàng đóng cửa .
"Này ! Chờ một chút! Các mới khai trương ? Đóng cửa cái gì?"
Ta tới nếm thử món gà om cay mùi vị gì?"
Chỉ thấy hai nam nhân vội vã chặn cửa.
"Khách quan, xin , gà nhà chúng chuẩn hôm nay bán hết, nếu các vị ăn, ngày mai đến."
Chillllllll girl !
Hai nam nhân thoáng qua mặt trời trời,"Không , bây giờ chính là lúc ăn cơm trưa, ngươi mới khai trương ? Sao bán hết ?"
" , nào mở cửa hàng hết đồ ăn nhanh như vây?"
"Thật ngại quá, chúng còn gì để bán, hơn 30 con gà, bộ đều bán hết, chúng cũng còn cách nào."
Hai nam nhân liếc .
Lúc mới giữa trưa, bán hết tất cả nguyên liệu nấu ăn, món ăn ngon đến mức nào?
"Vậy ngày mai chúng đến sớm, đặt một phần! Chúng xếp hàng !"
"Được, sẽ ghi tên của hai ."
Tiễn hai nam nhân , lúc Thẩm Chỉ mới thuận lợi đóng cửa .
Sở Khiếu và Lâm Tranh đang quét dọn lau bàn, Sở Trường Phong thì mang theo ba tiểu gia hỏa đếm tiền.
Hơn ba mươi con gà tính , phần lãi gộp tổng cộng cũng chỉ bốn lượng bạc, ngoại trừ tiền mua gà, lợi nhuận hơn hai lượng.
Một ngày thể kiếm nhiều như , lợi nhuận là cao.
Sở Trường Phong về phía Thẩm Chỉ,"Mau tới đây."
"Nương, mau tới! Bạc!"
"Thế nào? Hôm nay bao nhiêu?"
Sở Trường Phong đưa một hộp bạc cùng đồng xu đưa cho nàng,"Tổng cộng hơn bốn lượng, tính toán một chút, chúng hôm nay phỏng chừng kiếm hơn hai lượng."
Hai lượng...
Cái cùng nàng tính kém nhiều lắm, bất quá hôm nay gà quá ít, bằng cũng đến mức mới bán một ít hết như .
Hai lượng... Năm nào tháng nào mới thể kiếm tiền mở cửa hàng đây.
, cứ từ từ sẽ đến là .
"Không , hai lượng thì hai lượng, ngày mai chúng đặt 50 con!"
Dọn dẹp cửa hàng xong, đoàn Sở gia rời cửa hàng, đến quầy hàng của Lâm Thủ Tài đặt 50 con gà cho ngày mai.
Lâm Thủ Tài và Lâm Hữu An toe toét.
Nhà bọn họ nuôi gà cũng ít, Thẩm Chỉ mua nhiều, bọn họ tự nhiên sẽ kiếm nhiều.
Hơn nữa Thẩm Chỉ bán gà om cay, bọn họ mỗi ngày đều thể ăn, càng nghĩ càng lời!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-234.html.]
Thương lượng xong, Thẩm Chỉ thấy trong lồng gà của còn mười mấy con gà, mua thêm hai con.
Bọn nhỏ hôm nay thèm ăn nhẹ, trở về để cho bọn chúng ăn một bữa thật ngon.
Mua gà xong, nàng đến quầy thịt một chút.
Chọn tới chọn lui, cuối cùng chọn một khối thịt ba chỉ, hai bộ ruột già, ba bộ dày heo.
Ruột già và dày heo đều rẻ, Sở Khiếu và Lâm Tranh cho rằng nàng cố ý mua cho các thợ thủ công ăn.
Như quả thật thể tiết kiệm nhiều bạc, nhưng mà...
"Thẩm Chỉ , thời gian vẫn luôn dùng thịt chiêu đãi công nhân, đột nhiên đổi thành những thứ , thể ..."
"Nương, nương yên tâm , ăn ngon là , bọn họ sẽ thích, hơn nữa cũng bữa nào cũng những thứ ."
Hai liếc , dày heo còn khá hơn một chút, ruột già ăn ngon ?
Thứ đó tanh hôi, nhà bọn họ cho tới bây giờ cũng mua, cũng từng ăn qua.
Dù , thịt cá cũng ngon hơn nó.
con dâu mua, bọn họ cũng tiện gì.
Về đến nhà, các công nhân ăn cơm xong bắt đầu việc.
Hôm nay bọn họ huyện thành, là mời Trương đại nương tới cơm.
Tuy rằng cũng thịt rau, nhưng tay nghề của Trương đại nương thể so với Thẩm Chỉ.
Các công nhân việc, con đường phía xa, hy vọng nương t.ử chủ nhà mau trở về, buổi tối ăn cơm cũng đừng để cho khác nữa.
Nhìn mãi, cuối cùng đoàn Thẩm Chỉ cũng xuất hiện.
"Chủ nhà! Chủ nhà trở !"
"Ngày đầu tiên khai trương, buôn bán ?"
"Chắc chắn là ! Thịt gà ăn ngon như mà!"
Nhìn bọn họ từng tủm tỉm chào hỏi, Sở gia cũng đáp .
"Nương t.ử chủ nhà, hôm nay cơm chiều là ngươi ?"
Cuối cùng nhịn hỏi.
Thẩm Chỉ khẽ một tiếng,"Sư phó, các ngươi yên tâm, hôm nay cơm chiều là ."
Mọi đều nhịn nở nụ ,"Vậy là là !"
Mấy Thẩm Chỉ trở về nhà, các thợ thủ công vẫn còn đang .
"Các ngươi hôm nay nương t.ử chủ nhà sẽ cái gì?"
"Quan tâm gì? Chủ gia món gì cũng đều ăn ngon, cho dù nàng liền cải trắng luộc cũng chắc chắn là thơm!"
"Ha ha ha... đúng !"
Trương Đại Lực: "Ta nghĩ chúng mười mấy , ngày nào cũng đều ăn thịt, mỗi ngày tốn mấy chục văn, chủ nhà đối với chúng như , chúng nên bảo nàng ít thịt ? Hai ngày ăn một bữa là ."
Trương Đại Lực là đội trưởng, lời , tự nhiên đều theo.
Hơn nữa một nhà Thẩm Chỉ đối với bọn họ , bọn họ đều thấy.