Xuyên Thành Nông Môn Ác Nữ Làm Giàu Nuôi Nhãi Con - Chương 260

Cập nhật lúc: 2025-12-17 12:01:58
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Chỉ ôm lấy nó, xoa xoa đầu dỗ dành,"Khóc cái gì, tiểu nam t.ử hán, kiên cường."

"Con... con kiên cường..."

Sở Cẩm Niên thở dài,"Mộc Mộc, đừng nữa, Niên Niên ở cùng ngươi nha, ngày mai với ngươi!"

Sở Trường Phong: "Tiểu Mộc Mộc, chừng gia gia con thả , đang công ở huyện thành, mua quà cho con đó."

Lúc , Sở Cẩm Chu xách theo thùng nhỏ từ bên ngoài trở về.

bắt tôm, trở về liền thấy tiếng , nó sợ hãi.

"Sao ?" Giọng nó run rẩy, sợ trong nhà xảy chuyện.

Sở Cẩm Niên chạy đến bên cạnh ca ca, thầm một hồi, giải thích rõ ràng sự việc.

Nghe xong, ánh mắt Sở Cẩm Chu lóe lên,"Mộc Mộc, ngươi đừng đau lòng, gia gia ngươi chắc chắn , sẽ tới tìm ngươi."

Mọi mỗi an ủi vài câu, ngẫu nhiên ôm một cái dỗ dành.

Mộc Mộc cuối cùng cũng nín , nở nụ .

Sở Cẩm Chu đem tôm mang về bỏ phòng bếp, xung quanh một chút, phát hiện ai, liền kéo Thẩm Chỉ đến một góc khuất,"Nương, con... Con thấy Lâm gia gia."

"Cái gì? Vậy ông về ? Nếu ông về , tại tới thăm Mộc Mộc?"

Sở Cẩm Chu mím môi,"Hôm con thấy Lâm gia gia, hôm qua cũng thấy, Lâm gia gia len lén trốn ở cửa nhà chúng , mỗi ngày đều Mộc Mộc một lát ."

"Ngày hôm qua con thấy Lâm gia gia, con liền tìm ông , bảo ông đến thăm Mộc Mộc, Mộc Mộc nhớ ông , nhưng ông cứ , thế nào cũng chịu đến."

Thẩm Chỉ cau mày,"Vậy bây giờ ông ở nhà ?"

Sở Cẩm Chu lắc đầu,"Lâm gia gia bảo con đừng cho Mộc Mộc là ông tới, ông tìm việc , để dành tiền cho Mộc Mộc, chờ tiết kiệm tiền, ông đến."

Thẩm Chỉ thở dài.

"Nương, Lâm gia gia... Không nhớ Mộc Mộc, ông nhớ, thấy Mộc Mộc ông liền ."

"Ta , con cũng đừng cho Mộc Mộc , chờ cơ hội sẽ chuyện cùng Lâm gia gia, nếu như con gặp ông, liền cho ."

"Vâng!"

——

"Mộc Mộc, chúng chơi đồ chơi !"

Sở Cẩm Niên đem đồ chơi bảo bối của mấy bọn họ đều đổ ,"Chúng tới chơi, ngươi chơi cái nào? Ở đây mặt nạ, đeo một cái, ngươi đeo ?"

Mộc Mộc lắc đầu, nó chỉ cầm một cái trống bỏi,"Ta chơi cái ."

"Ừ... Được ."

Sở Cẩm Niên hiện tại thích chơi cái nữa, bởi vì cái hình như là dành cho tiểu bảo bảo chơi.

Chillllllll girl !

"Niên Niên, kỳ thật gia gia cũng từng mua đồ chơi cho , cũng là trống bỏi, nhưng bằng cái ..."

"A... Ta cũng ." Sở Cẩm Niên gãi đầu,"Mua lúc nào ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-260.html.]

"Lâu , chỉ là năm ngoái mất, buồn, mấy ngày liền."

"Vậy ngươi chơi cái !"

Nói xong, nó nhanh như chớp chạy đến cửa, lấy một trong ba cái túi nhỏ treo tường cầm tới.

Đây là túi xách heo con mà mấy ngày Thẩm Chỉ cho Mộc Mộc,"Mộc Mộc, đến đây, bỏ bảo bối ! Đây chính là túi xách của ngươi, ngươi còn đeo nào, ca ca , lập tức sẽ ná cho ngươi."

Mộc Mộc nhếch khóe miệng,"Được-"

Đựng xong đồ chơi, Mộc Mộc trực tiếp đeo chiếc túi heo con lên, tới chỗ nào cũng đeo, thích đến chịu .

Thừa dịp thời gian, Thẩm Chỉ và Sở Trường Phong cùng Sở Cẩm Chu và Sở Cẩm Niên cũng ná cho Mộc Mộc, còn khắc tên lên nữa.

Mộc Mộc yêu thích buông tay.

Ngày hôm , Thẩm Chỉ tìm một lý do dẫn Mộc Mộc huyện thành, nàng trực tiếp dẫn Sở Trường Phong châm cứu.

Mộc Mộc tâm tình sa sút, thừa dịp phát hiện, nó lặng lẽ chạy về nhà.

Tuy rằng ngôi nhà đó rách nát, nhưng đây là nhà của nó và gia gia.

Khi nhớ gia gia, nó chỉ thể tới đây.

Một tháng tới, trong sân vẫn sạch sẽ, cỏ dại hoang phế.

Trong lòng nó chút vui mừng, thật , nhà của bọn họ khẳng định cũng là cho nó và gia gia tiếp tục ở.

trong nhà, cứ như ghế nhỏ.

Ngồi một lúc, bỗng nhiên tiếng bước chân.

Tiểu gia hỏa đầu .

Lâm gia gia bưng một cái chén, trong chén là rau dại vẫn còn mang theo nóng.

Tiểu gia hỏa tay chân nhẹ nhàng, Lâm gia gia ở phòng bếp, căn bản thấy.

Vừa tới, thấy cháu trai bảo bối nhà lẻ loi băng ghế nhỏ, bộ dáng hai tay ôm chân đáng thương, ông khỏi đỏ hốc mắt.

Mộc Mộc trông mong mà ông.

Nhìn một lúc, nước mắt tí tách rơi xuống, rõ ràng là tiểu đáng thương nước mắt lưng tròng, nhưng nó giận dỗi trừng mắt Lâm gia gia, ánh mắt hung dữ, oán trách, mất mát cũng bi thương.

"Mộc Mộc..." Lâm gia gia nhịn khẽ gọi nó.

Tiểu gia hỏa dịch cái m.ô.n.g nhỏ chuyển qua bên , để ý đến ông.

"Mộc Mộc." Lâm gia gia co quắp đặt chén xuống,"Ăn cơm ? Hôm nay gia gia hái chút rau dại, ăn một chút ?"

Tiểu gia hỏa tức giận trừng mắt ông một cái, chạy ngoài.

"Mộc Mộc!"

Lâm gia gia đuổi theo, nhưng... nghĩ đến hai ngày nay thấy, Mộc Mộc nhà ông chăm sóc .

Ăn ngon, mặc và chơi đồ chơi.

 

Loading...