Hơn nữa... còn mập lên một chút, cũng trắng hơn một chút.
Nếu nó tức giận, nhận gia gia nữa, một mực ở nhà nuôi cha nuôi là nhất, đây cũng là điều mà ông hy vọng.
Nghĩ tới đây, ông dừng bước, cố gắng kìm lòng đuổi theo.
Mộc Mộc chạy khỏi sân, chạy tới đường, mỗi bước đều thấy phía tiếng bước chân, nó nhịn đầu .
Không ai cả.
Gia gia thật sự quan tâm nó nữa.
Nó thương tâm, miệng mếu máo, tiếng rung trời.
Khóc một hồi lâu, nó nắm chặt nắm đ.ấ.m nhỏ, lạch bạch chạy trở về.
Xông trong sân, Lâm gia gia cũng ở trong sân .
Mộc Mộc mím môi, cũng mặc kệ nước mắt mờ tầm mắt, run rẩy hỏi: "Gia gia... về nhà lúc nào?"
"Về nhà ... đón con?"
"Gia gia cần con nữa? Tự về nhà?"
"Con... đang ở nhà Niên Niên, con... con cả... con đang... đang ở đó mà! Gia gia đến..."
"Gia gia đến! Tại ?!"
Giọng non nớt hét lớn, là tức giận tới cực điểm.
Lâm gia gia cúi đầu,"Gia gia , bán con cho cha nuôi, con ở nhà bọn họ, nơi nhà của con."
"Gia gia bậy! Nói bậy!"
Mộc Mộc tức giận giơ chân nhỏ lên đá ông, một cái một cái,"Gia gia bậy... gia gia thối... Nói bậy..."
Đá một hồi, càng dữ dội hơn,"Gia gia bậy... đây là nhà của con... nhà của con..."
Lâm gia gia đè nén nội tâm thống khổ, tận lực cho nó hiểu đây là chuyện với nó,"Con ngoan, qua bên , con ăn ngon, mặc , gia gia yên tâm."
"Hu hu hu... con... con ở bên gia gia... con thể hái rau dại... con hái rau dại lợi hại... thật sự... Niên Niên... đều bằng... con mỗi ngày ăn đều , rau dại ăn ngon... con thích..."
Nó đá Lâm gia gia mấy cái,"Có thấy ? Có thấy ?"
Lâm gia gia nhịn , ôm lấy nó,"Nhãi con... Gia gia nuôi nổi con... Gia gia cũng là , gia gia sẽ dạy hư con."
"Hu hu hu... con sẽ trông chừng gia gia, cho trộm đồ, con... con cũng thể nuôi , hầu hạ ... con hái rau dại, Niên Niên cũng nuôi cha nuôi như , cũng thể..."
"Ngoan, nhãi con ngoan, lời ?"
Mộc Mộc mím môi, nó đồng ý, liền hỏi: "Gia gia về nhà lúc nào?"
"Vừa... trở về..."
Mộc Mộc nắm lấy lỗ tai Lâm gia gia,"Gia gia cần con, con sẽ móc lỗ tai , giống như đây, đau."
Lâm gia gia: "Cha nuôi của con như , bọn họ coi con như con trai, Niên Niên và Chu Chu cũng thích con, chơi đùa cùng con, còn bọn họ thì ?"
Mộc Mộc cúi đầu,"Bọn họ... bọn họ ... ... gia gia cũng ... Cha nuôi nuôi Chu Chu ca ca cùng Niên Niên, nhưng gia gia chỉ con..."
Tiểu gia hỏa quá bướng bỉnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-261.html.]
Lâm gia gia hết cách, trực tiếp quát: "Ngày lành ngươi cũng ? Ngươi gì?! Vốn là nhặt ! Ta gia gia ruột của ngươi!"
Tiểu gia hỏa ủy khuất ông, nó c.ắ.n môi, nhưng rên một tiếng.
Lời thật sự tổn thương đến nó.
Lâm gia gia hiểu rõ nó, cái gì thể cho nó khổ sở.
Trước lúc tiểu gia hỏa ngoan, mỗi ông ném nó , dù cũng gia gia ruột của nó, tiểu gia hỏa liền ngoan.
những lời , cho dù ông cứng lòng, cũng dám nhiều, mỗi , tiểu gia hỏa đều yên lặng thật lâu.
Đó là những lời tổn thương nó nhất.
"Ngươi mau trở về, lát nữa bọn họ sẽ sốt ruột."
Mộc Mộc lên tiếng, lau khô nước mắt, thừa dịp ông chú ý, trực tiếp chạy trong phòng, ở giường, bọc thật chặt.
"Lâm Mộc Mộc!" Lâm gia gia tức đau lòng,"Ngươi rốt cuộc thể lời ? Đều là đại hài t.ử mà vẫn còn như ?!"
"Hô hô hô."
Mộc Mộc , trực tiếp giả bộ ngủ.
"Lâm Mộc Mộc! Ngươi mau lên cho ! Ngươi nếu lên, sẽ đ.á.n.h ngươi?"
"Nếu ngươi trở về, liền bán ngươi cho khác, bán cho những ngày nào cũng đ.á.n.h trẻ con, để ngươi mỗi ngày đều việc, mỗi ngày ăn đủ no, mặc đủ ấm!"
Quả cầu nhỏ giường vẫn nhúc nhích.
Lâm gia gia mím môi, mắng cũng ăn thua.
Ông ở bên giường, thở ngắn than dài, nhẹ giọng lẩm bẩm: "Sao... lời a..."
——
Thẩm Chỉ và Sở Trường Phong đến giờ ngọ mới trở về, lúc bọn họ trở về, các thợ thủ công cơm nước xong việc.
"Cha nương, hai ăn cơm ? Hôm nay nãi nãi xào thịt khô! Rất thơm!"
Sở Cẩm Niên kích động giữ c.h.ặ.t t.a.y bọn họ,"Chúng con để thịt khô cho hai , bây giờ con lấy cho."
"Được."
Sở Cẩm Chu và Sở Cẩm Niên nhanh bưng thức ăn .
Chỉ là, Thẩm Chỉ bỗng nhiên phát hiện đúng.
Chillllllll girl !
"Mộc Mộc ? Sao chỉ thấy hai các con? Mộc Mộc đến nền nhà bên ?"
Hai tiểu gia hỏa liếc mắt , đồng loạt thở dài.
"Mộc Mộc về nhà , Lâm gia gia hình như trở , nãi nãi bảo chúng con đừng tìm, Mộc Mộc nhớ gia gia."
Thẩm Chỉ gật đầu,"Được ."
"Nương, gia gia của Mộc Mộc trở , sẽ đến nhà chúng nữa ?" Sở Cẩm Niên buồn rầu, mày nhỏ nhíu chặt.
"Con quen mỗi ngày đều ôm Mộc Mộc ngủ, nếu ngủ cùng con, con sẽ ngủ , con coi là nhị ca ."