Nàng thở phào nhẹ nhõm, tuy rằng cũng e ngại những , nhưng cảm giác khác lén ở phía , thật sự cho khó chịu, cũng cho cảm thấy ghê tởm.
Rất nhanh, Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc cũng tỉnh, hai tiểu gia hỏa dụi dụi mắt, chậm rãi dậy.
"Cha nương, chúng sắp ?"
"Chúng con... lập tức dậy ngay ..."
"Không vội." Sở Trường Phong sờ sờ đầu bọn chúng,"Mau xuống, ngủ thêm một lát, hôm nay chúng , ở chỗ nghỉ ngơi một ngày."
Hai tiểu gia hỏa ngẩn ,"Vì ? chúng sớm một chút là thể đến nơi đó sớm một chút."
Sở Trường Phong: "Cha tính toán của , mau ngủ ."
Hai tiểu gia hỏa cũng ngủ , nhưng quả thật thể xác và tinh thần đều thoải mái.
Sở Trường Phong khỏi lều, gọi tất cả , với hôm nay ở chỗ nghỉ ngơi, tất cả đều gật đầu đồng ý.
Lúc ai cùng bọn họ, Thẩm Chỉ dự định lấy hai con gà khô hầm cho ăn đỡ thèm.
Đến giữa trưa, trong nồi liền hầm lên một nồi gà khô thơm ngào ngạt, nàng còn ngâm nhiều nấm bỏ hầm chung.
Ngoài những thứ , còn cắt vài củ khoai tây.
Không món chính, khoai tây coi như là món chính.
Mọi vây quanh nồi thịt thơm ngào ngạt , đều chấn kinh .
Không cả nhà Sở Trường Phong rốt cuộc là giấu như thế nào, mà còn đồ như .
Rất nhanh thịt hầm xong, khoai tây cũng hầm mềm.
"Nhanh ăn ." Thẩm Chỉ .
Mọi bưng chén, từng ngụm từng ngụm bắt đầu ăn.
Thịt khô nóng hổi thơm ngào ngạt, ăn đến tất cả đều .
Những ngày như giống như là trong mơ.
Bọn họ bao giờ cuộc sống còn thể hạnh phúc như .
Hai tháng , bọn họ chịu nhiều khổ, chịu nhiều mệt mỏi, sắp quên mất cuộc sống bình đạm là như thế nào .
Mỗi ngày mở mắt chính là lên đường.
Hôm nay ăn bữa cơm , bọn họ mới đột nhiên nhớ tới, hóa cuộc sống bình thường là như .
Chỉ cần thể ăn no, hoặc là thỉnh thoảng ăn chút thịt, như cũng thể thỏa mãn.
Ăn xong, Trương Tuyết Mai và vội vàng thu dọn đồ đạc, rửa chén rửa nồi.
Mọi hiếm khi nhàn nhã như .
Tiểu Bảo vẫn luôn nương mang theo bên hoặc là cõng ở , nhịn về phía Sở Cẩm Niên, Mộc Mộc còn Ngưu Ngưu bọn họ.
Mấy bọn họ ghé một chỗ, nhỏ giọng chuyện. Tiểu Bảo liền nhịn chơi cùng bọn họ.
Trương Tuyết Mai áy náy trong lòng, dám để Tiểu Bảo qua, nàng sợ bọn họ sẽ nhịn đ.á.n.h c.h.ử.i Tiểu Bảo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-328.html.]
Mặc dù họ thể sẽ như .
Có lẽ bọn họ sẽ để ý tới Tiểu Bảo, nàng sợ Tiểu Bảo khổ sở thương tâm.
Nó chỉ là một đứa bé, căn bản cái gì, căn bản gián tiếp hại c.h.ế.t một ca ca.
Tiểu bảo áy náy, nhưng nàng . Nàng cũng còn mặt mũi nào.
"Tiểu Bảo ngoan, chúng qua đó, nương chơi với con, ?"
"Con , con thích các cữu cữu, con cùng các cữu cữu chơi..." Tiểu Bảo nhăn mặt, ủy khuất đáng thương.
"Nương... tại ... cho chúng chơi cùng , các cữu cữu... thích Tiểu Bảo ?"
Trương Tuyết Mai rũ mắt, đáy mắt đỏ bừng.
Bọn họ hại mất nhi t.ử và ca ca quan trọng. Sao thể... hổ tới mặt chứ?
Nói chừng, bọn họ đến Tiểu Bảo liền sẽ nhớ tới Chu Chu.
Chillllllll girl !
"Tiểu Bảo, con ngoan ngoãn, ?"
Tiểu Bảo mếu máo, nước mắt liền rơi xuống.
Mỗi ngày theo nương, dù khổ dù mệt, dù lạnh dù đói, nó đều oán giận, cũng từng , nhưng hiện tại nó ủy khuất lên.
Nó nhỏ giọng nức nở, đến cực kỳ đáng thương.
Ngưu Ngưu nhạy bén nhận cháu ngoại đang , liền lén về phía Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc, do dự hồi lâu, mới nhỏ giọng hỏi: "Niên Niên, Mộc Mộc, chúng thể mang theo Tiểu Bảo chơi ?"
Sở Cẩm Niên ngẩng đầu, về phía Tiểu Bảo đang trong lòng nương đến run rẩy.
Nó ngơ ngác thật lâu, mới nhẹ nhàng gật đầu,"Được-"
Mộc Mộc mím môi, Niên Niên , nó tự nhiên cũng ,"Được."
Ngưu Ngưu trong lòng vui vẻ, vội vàng chạy tới, để ý Trương Tuyết Mai phản đối, liền ôm Tiểu Bảo đây.
Tiểu Bảo kịp phản ứng, vẫn còn nhỏ giọng .
Sở Cẩm Niên thở dài,"Tiểu Bảo, ngươi đừng ."
"Niên Niên cữu cữu, các cữu cữu... Có thích nữa ..." Đôi mắt tiểu gia hỏa đỏ rực, bộ dạng đáng thương.
Sở Cẩm Niên lắc đầu,"Không thích ngươi, đừng hươu vượn."
Tiểu Bảo hít mũi, nhịn đưa tay kéo vạt áo Sở Cẩm Niên, buông.
Sở Cẩm Niên thở dài, cũng tùy nó.
Kỳ thật bọn họ cũng chơi cái gì thú vị, cũng hứng thú để chơi, chỉ là cùng một chỗ ngẩn .
Ngưu Ngưu cẩn thận quan sát thần sắc của bọn họ,"Niên Niên, Mộc Mộc, xin ."
Hai tiểu gia hỏa sửng sốt, hiểu vì Ngưu Ngưu đột nhiên cái ,
"Ta cũng xin Chu Chu, bảo vệ ." Nó là lớn nhất trong đám bọn họ, nhưng nó cũng tròn trách nhiệm của một ca ca.
Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc lắc đầu, gì, cúi đầu ngẩn .