Xuyên Thành Nông Môn Ác Nữ Làm Giàu Nuôi Nhãi Con - Chương 338

Cập nhật lúc: 2025-12-17 12:52:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sở Cẩm Niên vội vàng ôm Mộc Mộc,"Mộc Mộc... nhớ ngươi."

"Ta cũng nhớ ngươi! Mỗi ngày đều nhớ ngươi!" Mộc Mộc nức nở.

Sở Cẩm Niên: "Ngươi đừng , c.h.ế.t , sống !"

"Ừm -"

Sở Khiếu và Lâm Tranh chằm chằm tiểu gia hỏa chớp mắt,"Niên Niên, đây để gia gia nãi nãi bà một cái."

"Gia gia nãi nãi-"

Chỉ chốc lát , nó liền rơi trong lòng bọn họ.

Hai hôn ôm, tiểu gia hỏa cảm thấy phiền chút nào.

Lúc nó thật sự cho rằng c.h.ế.t, nó cho rằng sẽ bao giờ gặp cha nương, cũng sẽ bao giờ gặp Mộc Mộc và gia gia nãi nãi.

Không ngờ nó vẫn còn sống.

Nói một hồi lâu, Lâm Tranh mới nắm lấy bàn tay nhỏ của nó, nghi hoặc : "Niên Niên... đột nhiên trắng như ?"

Thẩm Chỉ: "Con luôn ngâm nó trong nước suối, nước suối là thứ , tự nhiên sẽ nuôi nó trắng mềm."

Lúc Sở Cẩm Niên mới cúi đầu chính , trắng bóng!

Nó cũng thể tin đây là !

"Sao con trắng như ?" Nó dám tin.

Một lát , khuôn mặt nhỏ lập tức trở nên đỏ bừng, chui lòng Lâm Tranh,"Ai nha, con còn mặc quần áo!"

"Cha nương! Con mặc quần áo!"

Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn trở nên phấn hồng, thẹn thùng chịu nổi.

Lúc Thẩm Chỉ mới nhớ tới tìm quần áo cho nó.

Một lát , nàng trở , trong tay cầm một bộ quần áo mùa xuân dày cũng mỏng.

Hiện tại nóng lạnh, cũng thể mặc quá dày.

Thẩm Chỉ ôm tiểu gia hỏa , dịu dàng giúp nó mặc quần áo.

Sở Cẩm Niên ngoan ngoãn duỗi chân duỗi cánh tay.

"Nương, bộ quần áo thật lâu con mặc qua... con đều nhớ nó, đây là bộ quần áo đầu tiên mua cho con..." Sở Cẩm Niên nắm quần áo thầm.

"Ừm." Thẩm Chỉ nhẹ nhàng gật đầu.

Mặc quần áo xong, tiểu gia hỏa nhanh chóng chui lòng Sở Trường Phong.

Nó ngoan ngoãn đùi cha, nhẹ nhàng vuốt tóc cha, chằm chằm những mái tóc bạc .

"Cha... tóc bạc... Tại ..."

Trong lòng nó buồn bực, rõ ràng chỉ lão gia gia mới tóc bạc...

Sở Trường Phong: "Cha cũng tại , ngủ một giấc, tóc liền biến thành bạc trắng, bất quá nương của con nước thần tiên, nhanh sẽ khỏi, đừng lo lắng."

Sở Cẩm Niên chớp chớp mắt, nó mím môi lên tiếng.

Sở Trường Phong thở dài,"Thật đấy, đen nhiều , con trở , mỗi ngày đều giám sát lau nước thần tiên, uống nước thần tiên, ?"

Sở Cẩm Niên lí nhí ,"Có vì lo lắng cho Niên Niên nên tóc mới bạc ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-338.html.]

Sở Trường Phong nên như thế nào.

Thẩm Chỉ gần,"Bảo bảo ngoan, con đoán đúng , cho nên vì để cho cha mau chóng khỏe lên, con cần chăm sóc cha, giám sát cha thật , nhiệm vụ gian khổ."

Sở Cẩm Niên cúi thấp đầu, rơi nước mắt,"Được-"

Sở Trường Phong xoa xoa đầu nó, tiếng động an ủi.

Khóc thật lâu, cuối cùng cũng bình tĩnh , tiểu gia hỏa mới tò mò quan sát thứ trong nhà.

"Đây là nhà mới của chúng ?"

" ."

"Giống như nhà của chúng ."

Căn nhà tuy cũ kỹ, thể so với căn nhà ngói gạch xanh mà bọn họ mới xây, nhưng đồ đạc bên trong, từ bàn ghế đến các vật dụng lặt vặt đều giống hệt như , cũng giống.

Đánh giá nhà chính xong, nó theo Mộc Mộc xem phòng nhỏ của bọn chúng.

Căn phòng nhỏ trở nên càng nhỏ hơn, nhưng giường, bàn và tủ bên trong vẫn như cũ.

Giống như đổi.

Sở Cẩm Niên ngơ ngác chằm chằm phòng của bọn chúng.

"Niên Niên, ngươi ngủ ? Có mệt lắm ?" Mộc Mộc kéo bàn tay nhỏ bé của nó hỏi.

Sở Cẩm Niên lắc đầu, một lát , nó nhỏ giọng hỏi: "Ca ca ?"

"Ca ca vẫn luôn cha mang theo, đến nơi , cha liền đặt ca ca xuống."

Sở Cẩm Niên , vội vàng chạy ngoài.

"Cha! Ca ca ? Người mau đưa ca ca cho con!"

Nó vọt trong n.g.ự.c Sở Trường Phong, há miệng liền Sở Cẩm Chu.

Sở Trường Phong mím môi,"Niên Niên, cha chôn cất ca ca, chúng thể luôn mang theo ca ca ."

Sở Cẩm Niên ngây ngẩn cả .

Ngay đó nó liền bắt đầu rơi nước mắt,"Tại chôn ca ca?! Không ? Chúng cùng ca ca ở bên !"

"Ca ca... Sẽ sợ... hu hu hu... Ca ca..."

Mộc Mộc cũng ngây dại, nó cũng cha chôn ca ca.

Nó đột nhiên cảm thấy khó chịu,"Sao nhất định chôn ca ca... con và Niên Niên sẽ cõng ca ca, sẽ ở cùng cùng ca ca! Chúng con sẽ để khác khi dễ ca ca..."

Nói xong, ánh mắt của nó cũng trở nên đỏ hoe, nó thể chấp nhận!

Sở Cẩm Niên nắm chặt quần áo Sở Trường Phong,"Ca ca ở ? Ở ?"

Sở Trường Phong thở dài, nghiêm túc giải thích với bọn chúng,"Ca ca yên nghỉ, thể để cho ca ca theo chúng mãi ."

"Vì ?" Sở Cẩm Niên mím môi, nước mắt lưng tròng.

Sở Trường Phong: "Mỗi khi c.h.ế.t đều sẽ luân hồi, sẽ kiếp , nhưng nếu chúng giữ ca ca , ca ca sẽ thể đầu t.h.a.i chuyển thế."

Chillllllll girl !

Những lời chính là niềm hy vọng và an ủi lớn nhất dành cho những khuất.

Trước Sở Trường Phong tin, nhưng hiện tại, tin!

Hắn tin Chu Chu của nhất định thể tiếp tục sinh ở một nơi bình an, hy vọng kiếp nó sẽ sống vui vẻ, cần khổ như nữa.

 

Loading...