Xuyên Thành Nông Môn Ác Nữ Làm Giàu Nuôi Nhãi Con - Chương 342

Cập nhật lúc: 2025-12-17 12:52:13
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghỉ ngơi thật lâu, nó liền cầm hai văn tiền mua màn thầu.

Nó mua hai cái màn thầu, ăn ngấu nghiến một cái, cái còn giấu trong túi xách nhỏ.

Túi xách nhỏ bẩn đến màu sắc, nhưng nó cũng chê mà bỏ màn thầu trong. .

Miễn cưỡng ăn no, sờ sờ đầu cũng nóng nữa, nó tiếp tục hỏi thăm tin tức của cha nương.

"Xin hỏi ngài thấy một đám từ Trung Nguyên tới ? Bọn họ..."

Nó hỏi xong, khác ghét bỏ nó một cái, đẩy nó liền rời .

Sở Cẩm Chu thở dài, tiếp tục.

Hỏi hơn nửa ngày, miệng khô lưỡi khô, nó tìm một dòng suối nhỏ, uống nước đến no mới cảm thấy thoải mái một chút.

Lấy màn thầu trong túi xách nhỏ ăn, nó tiếp tục đường.

Dạo qua hai vòng đường, đột nhiên thấy cái gì, nhịn dừng bước.

Trong tiệm cơm mắt, một đang uống canh thịt dê.

Canh thịt dê nhiều thịt dê, hương vị thơm.

Sở Cẩm Chu lập tức nhớ tới canh thịt dê mà nương nó hầm mùa đông cùng canh thịt dê mà các bá bá bụng mời nó ăn.

Thơm quá, thơm quá...

Nó ngửi mùi thơm nhàn nhạt, cửa tiệm cơm thật lâu, còn ngừng nuốt nước miếng.

Không qua bao lâu, nó đột nhiên chạy .

Không thịt dê, nó thể tự kiếm thịt khác!

Phía thành Bắc Dương một mảnh thảo nguyên rộng lớn, còn một cánh rừng, ở đó sẽ thỏ.

Hiện tại nó sức lực, thể kéo ná, gặp thỏ, chắc chắn thể b.ắ.n trúng.

Chillllllll girl !

Càng nghĩ trong lòng càng vui vẻ.

Chạy thật lâu thật lâu, cuối cùng cũng tới thảo nguyên .

thảo nguyên, thật lâu thật lâu, cũng gặp con thỏ nào, cho đến khi tới rừng cây nhỏ bên cạnh thảo nguyên, xa xa, nó liền thấy thỏ con trắng như tuyết đang ăn cỏ bên cạnh rừng.

Nó hít một thật sâu, lấy ná , cẩn thận nhắm .

Rất nhanh, chính xác b.ắ.n trúng!

Nó nhịn nhảy lên, nhanh chóng chạy tới.

Con thỏ mập! Cầm lên ước chừng hai ba cân.

Hai mắt nó đến cong cong, thịt ăn !

Chỉ là xách theo thỏ hoang chạy bao xa, một nhóm chặn .

Nhóm cũng ăn mặc rách rưới như nó, vẻ cũng là khất cái.

Sở Cẩm Chu hô hấp run lên, tay cầm thỏ chút run rẩy.

Nó im lặng lên tiếng ngước mắt quan sát bọn chúng.

Thấy bọn chúng đều đang chằm chằm con thỏ trong tay nó, nó thở dài nặng nề.

, hôm nay con thỏ lẽ sẽ ăn .

Quả nhiên, loại ý nghĩ , đám khất cái liền về phía nó.

"Vật nhỏ, trong tay ngươi cầm cái gì? Thỏ hoang?"

"Ngươi lấy nó ở ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-342.html.]

"Đưa thỏ cho chúng !"

"Nhanh lên! Đừng ép chúng đ.á.n.h ngươi!"

Sở Cẩm Chu hảo hán tránh cái thiệt mắt.

Cắn chặt răng, đau lòng một chút, vẫn là tình nguyện mà đưa thỏ .

Thỏ hoang một tên khất cái trong đó đón lấy.

Người nọ nó một cái, hiểu còn đá nó một cước.

Tiểu gia hỏa ôm chân, đau đến mắt ứa nước mắt.

Đám khất cái sắp rời , đột nhiên thấy túi xách nhỏ nó, liền túm lấy dây đeo của túi xách nhỏ.

Sở Cẩm Chu trừng mắt,"Các ngươi gì? Đây là túi của ! Cái thể cho các ngươi! Thỏ hoang của đều cho các ngươi !"

Tên khất cái túm lấy dây đeo túi xách của nó, đạp nó một cước, đoạt lấy túi xách nhỏ của nó.

Sở Cẩm Chu lập tức giống như là điên , nhanh chóng từ mặt đất lên,"Các ngươi trả túi xách của trả cho !"

"Các ngươi trả cho !"

chằm chằm bọn chúng, hận thể g.i.ế.c hết bọn chúng.

Túi xách nhỏ tới tay, bọn chúng mở .

Nhìn cái túi bẩn thỉu , cây ná nhỏ kỳ quái cùng một đống đá nhỏ dài bên trong túi, đám khất cái lập tức thất vọng.

"Đây là thứ quỷ quái gì? Nhặt chút đồ vô dụng! So với chúng còn ăn mày hơn!"

"Còn tưởng là vật gì chứ..."

"Trả cho !" Sở Cẩm Chu thét chói tai,"Trả túi cho ! Đó là của ! Của !!"

Nó giống như con sói con, liều mạng mà xông về phía bọn chúng.

Lại đá vài cái.

"Mấy thứ rách nát trả cho , dù cũng vô dụng."

"Đây thể là thứ rách nát, nếu giữ như bảo bối ?"

"Ta thấy thứ thể đựng ít đồ, cũng chút giá trị, ."

Nói xong, bọn chúng liền ném ná và đá cho Sở Cẩm Chu, mang theo túi xách rời .

"Trả cho !! Trả cho !!"

Tiểu gia hỏa để ý tới ná mặt đất, lên liền đuổi theo,"Các ngươi trả túi của trả cho !!"

Nó sợ hãi,"Cầu xin các ngươi! Trả cho !"

Nó xông lên, quăng cũng quăng xong, chọc giận đám .

Tên cầm túi xách nhịn liền đ.á.n.h nó một trận.

Tiểu gia hỏa cuộn tròn , nhưng bọn chúng vãn còn đang đá, đang đ.á.n.h nó.

Nó ôm lấy đầu, tuyệt đối thể bọn chúng đ.á.n.h đầu, đ.á.n.h đầu, thương liền xong đời.

Đánh nó một lúc, đám khất cái mới hài lòng, ha hả mang theo thỏ hoang cùng túi xách nhỏ rời .

Sở Cẩm Chu chằm chằm bóng lưng bọn chúng, đến thở .

Đó là túi xách nhỏ nương cho nó.

Là nương .

 

Loading...