Xuyên Thành Nông Môn Ác Nữ Làm Giàu Nuôi Nhãi Con - Chương 346

Cập nhật lúc: 2025-12-17 12:52:17
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

" ." Nàng đột nhiên nghiêng đầu Sở Trường Phong,"Mấy Võ Nhai... đến đây ? Hay là đến ."

Trước khi đến đây, Sở Trường Phong tìm Võ Nhai, nhưng lúc bọn họ là chờ một chút, nếu như tình hình thật sự quá loạn, bọn họ sẽ đến.

Sở Trường Phong mím môi, lắc đầu,"Không , tình hình hiện tại bọn họ đến cũng dễ dàng, bất quá thủ bọn họ tệ, nếu đường ẩn náu, tránh chiến sự, mặc dù nguy hiểm một chút nhưng vẫn thể đến ."

"Cũng huyện Lâm Hà giờ , Tiểu Lâm thôn thế nào, cũng khỏe ."

Sở Trường Phong ôm vai nàng,"Đừng nghĩ nhiều như ."

"Ừ."

Thuê xong cửa hàng, ngày hôm , cả nhà Sở gia liền bắt đầu thu dọn quét dọn.

Trương gia và Lý gia cũng tới.

Ngay cả Tiểu Bảo cũng cầm một cái khăn nhỏ hì hục lau ghế, lau đến thể nhỏ bé lắc lư, trông đáng yêu.

Bộ dáng của nó chọc cho ha ha.

"Tiểu Bảo, ngươi đáng yêu như ? Ngươi là tiểu yêu tinh đáng yêu ?" Mộc Mộc .

Sở Cẩm Niên đến che cái bụng nhỏ,"Tiểu Bảo, lau ghế mệt ?"

Tiểu Bảo lau mồ hôi tồn tại, ngơ ngác bọn họ, cũng hiểu rốt cuộc buồn chỗ nào.

Người lớn , bảo các cữu cữu nên khi dễ cháu ngoại.

Sở Cẩm Niên bỏ khăn trong tay xuống, ôm Tiểu Bảo lên ghế bên cạnh,"Tiểu Bảo, ngươi còn quá nhỏ, ngoan ngoãn , để các cữu cữu ."

Ngưu Ngưu xoa đầu Tiểu Bảo,"Ngoan, lời cữu cữu ."

Tiểu Bảo ghét bỏ, chút ủy khuất: "Con thể! Con ! Con lợi hại!

Đáng tiếc dáng vẻ ủy khuất của tiểu gia hỏa chỉ cho càng thêm vui vẻ.

Không cách nào chứng minh thực lực của nó, nó nhảy xuống ghế, nhưng ghế cao, nó dám, chỉ thể run rẩy vươn chân ngắn thăm dò.

Chân nhỏ còn chạm đất, một cữu cữu nào đó xách trở về.

Nó càng ủy khuất, liền cúi đầu, lúc lắc đôi chân ngắn hờn dỗi.

Ai gọi nó, nó cũng trả lời.

Sở Cẩm Niên ha ha hai tiếng, mới cầm chổi cửa tiệm cơm quét rác.

Chillllllll girl !

Ra cửa, nó chậm rì rì mà quét, thỉnh thoảng đường và tiệm thịt dê cách đó xa.

Nhìn trong chốc lát, bỗng nhiên thấy một đám khất cái, tất cả đều là nam.

Nó dời mắt , nó bóng ma đối với những khất cái và dân chạy nạn, sợ hãi khi thấy bọn họ.

Rất nhanh, đám khất cái chậm rãi từ bên đường đến gần.

Sở Cẩm Niên nhịn , ngẩng đầu thoáng qua.

Vội vàng liếc mắt một cái, nó liền nhanh chóng thu hồi tầm mắt, nhưng mà trong đầu đột nhiên hiện hình ảnh mới thấy, nó đột nhiên ngẩng đầu, qua.

Nhìn rõ hơn, kỹ hơn, nó há hốc miệng kinh ngạc.

Thấy đám khất cái sẽ qua cửa tiệm cơm nhà bọn họ, nó kịp suy nghĩ, lập tức đuổi theo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-346.html.]

"Chờ một chút! Các ngươi chờ một chút!"

Đám khất cái ngây ngẩn cả .

"Các ngươi chờ một chút!"

Lại thấy nó kêu, lúc đám khất cái mới đầu .

Nhìn đứa bé , vẻ mặt bọn họ nghi hoặc.

"Tiểu gia hỏa, ? Nhà ngươi màn thầu bánh bao? Hay là thịt cho chúng ăn?"

Sở Cẩm Niên căn bản bọn họ, cũng chú ý tới bọn họ cái gì.

chằm chằm chiếc túi nhỏ đeo một trong họ.

nhịn còn đưa tay sờ sờ.

Tên khất cái nhíu mày,"Tiểu gia hỏa ngươi ? Đây là đồ của lão tử! Chúng là khất cái, ngươi còn lấy đồ của khất cái ? Có tin đ.á.n.h ngươi ?"

Sở Cẩm Niên ngẩng đầu lên, ánh mắt dại ,"Cái túi nhỏ , ngươi lấy ở ?"

Đám khất cái hai mặt , đều ngây ngẩn cả .

Sở Cẩm Niên c.ắ.n răng, hai mắt lập tức đỏ lên,"Ta hỏi ngươi đấy! Cái túi xách nhỏ từ ?!"

Thẩm Chỉ và Sở Trường Phong đột nhiên phát hiện lâu thấy Sở Cẩm Niên, sợ tiểu gia hỏa lạc, vội vàng ngoài tìm.

Hai sốt ruột vội vàng cửa, liền thấy nhãi con nhà đang túm quần áo một tên khất cái buông tay.

"Ngươi ! Túi xách nhỏ của ngươi từ ?! Ngươi mau cho !"

Tên khất cái đạp nó một cước,"Tiểu thí hài mau buông cho lão tử!! Ngươi quản lão t.ử lấy từ ?!"

"Từ ? Không !"

Tên khất cái khăng khăng , Sở Cẩm Niên vẫn nắm chặt quần áo của , nó trực tiếp đặt m.ô.n.g đất, tên khất cái kéo cũng buông tay.

Tên khất cái nó chọc giận, mắt thấy một đám vây quanh tiểu gia hỏa, trông như đ.á.n.h nó.

Thẩm Chỉ và Sở Trường Phong đều sắp ngừng thở.

"Niên Niên!"

"Các ngươi dừng tay!"

Đám khất cái thấy tiếng của lớn lập tức hoảng sợ, một đám cũng dám lộn xộn.

Thẩm Chỉ và Sở Trường Phong vội vàng chạy tới, đỡ tiểu gia hỏa dậy.

"Niên Niên, xảy chuyện gì ? Bọn họ khi dễ con ?"

Thẩm Chỉ vỗ vỗ bụi nó, nhưng khi khuôn mặt nhỏ nhắn của nó, nàng giật .

Tiểu gia hỏa đến nước mắt lưng tròng, nước mắt ngừng rơi xuống, cái mũi nhỏ cũng đến đỏ rực.

Thẩm Chỉ cực kỳ đau lòng,"Bọn họ đ.á.n.h con ? Có thương ?"

Sở Trường Phong , vội vàng xổm xuống,"Niên Niên, cho cha, bọn họ con thương ở ?!"

 

Loading...