Xuyên Thành Nông Môn Ác Nữ Làm Giàu Nuôi Nhãi Con - Chương 351

Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:08:39
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Chỉ: "Cầm , mấy ngày nữa nhà chúng sẽ mở tiệm thịt nướng, bán chính là thứ , các ngươi nếm thử xem, nếu ăn ngon, thể tới ủng hộ."

Lúc hai vợ chồng mới nhận lấy xiên thịt dê nướng Thẩm Chỉ đưa tới.

Bọn họ một lấy hai xâu, Thẩm Chỉ chia cho những khác.

Nàng , hai vợ chồng liếc , đó đồng loạt c.ắ.n một miếng thịt dê, ngay lập tức, mùi vị mà bọn họ từng nếm qua tràn trong miệng.

Nghĩ đến bọn thể từng ăn ớt, Thẩm Chỉ cũng rắc quá nhiều bột ớt ngũ vị hương, nhưng đối với những từng ăn thì vị cay vẫn chút nồng, nhưng cũng thể chấp nhận.

Vị cay, vị tê dại, vị thì là trộn lẫn với mùi thịt dê... Quá đặc biệt!

Nữ nhân cay đến le lưỡi, nhưng hai mắt sáng lấp lánh, vội vàng ăn một miếng, càng ăn càng cảm nhận hương vị thơm ngon của thịt dê nướng!

"Thật thơm!"

Nam nhân kích động than một tiếng,"Ta ăn nhiều thịt bò thịt dê như , nhưng từng ăn món nào ngon như , hô... quá thơm!"

" ! Trong thịt nướng của bọn họ rốt cuộc là bỏ thêm cái gì? Sao từng nếm qua những mùi vị ? Còn tê đầu lưỡi."

" mà... Ăn ngon a! Càng ăn càng ăn!"

" !"

Mà bên , Thẩm Chỉ chia cho những khác hai xâu.

Rất nhanh, tiếng tán thưởng liên tiếp vang lên trong các sân!

Mọi thật sự cảm thấy ngon!

Thẩm Chỉ trở sân, vẫn còn thể tiếng của bọn họ.

Đương nhiên, những khác cũng thấy.

Sở Trường Phong về phía nàng,"Bọn họ đều thích ăn ?"

"Đương nhiên ! Thích đến ! Còn khen hơn nửa ngày đấy."

Người nướng thịt bất tri bất giác đổi thành Trương đại bá, tiếp theo là Lý đại ca.

Cuối cùng ngay cả Lâm gia gia cùng Sở Khiếu cũng lên nướng thử.

Chillllllll girl !

Một nhóm ăn thịt nướng, tự nhiên chịu yên, đều tự động thủ.

Mọi ăn thịt dê tự nướng, miễn bàn bao nhiêu vui vẻ a.

Ăn xong thịt xiên, Thẩm Chỉ dạy nướng rau dưa.

Khoai tây nướng xong, rắc thêm một nắm bột ớt, giòn giòn thơm thơm, ăn ngon!

Rau hẹ vị đặc biệt, mang theo mùi thơm đặc trưng, ăn cũng ngon.

Cà tím nướng đến khi nước, thêm một ít bột ớt liền chia cho bọn nhỏ ăn.

Nhóm tiểu gia hỏa ăn ngon lành.

"Cữu cữu- cữu cữu- ăn rau hẹ!"

Phát hiện Sở Cẩm Niên thích ăn rau hẹ, Tiểu Bảo chui trong đám lớn, cầm một chuỗi rau hẹ đưa cho Sở Cẩm Niên,"Ăn! Rau hẹ!"

Sở Cẩm Niên vui vẻ hôn lên mặt nó một cái, hôn đến khuôn mặt nhỏ nhắn dính đầy dầu mỡ, còn ớt.

Tiểu Bảo chỉ ngây ngô, còn biến thành bộ dáng gì.

"Ha ha ha..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-351.html.]

Mộc Mộc ở một bên ôm bụng,"Tiểu Bảo, mặt của ngươi đều Niên Niên hôn bẩn , bẩn luôn! Buồn quá !"

"A?" Tiểu Bảo vẫn ngơ ngác.

Sở Cẩm Niên kỹ, hình như quả thật chút bẩn, nó vội vàng lau mặt cho tiểu gia hỏa.

tay nó còn bẩn hơn miệng.

Tiểu Bảo chỉ cảm thấy mặt giống như dán một lớp dầu, cảm giác là lạ, bất quá vẫn ngoan ngoãn hỏi: "Niên Niên cữu cữu, sạch sẽ ?"

"Ha ha ha..."

Sở Cẩm Niên còn trả lời, Mộc Mộc ha hả,"Ha ha ha... càng bẩn hơn ! Tiểu Bảo, ngươi bẩn như ?"

Đôi mắt tròn trịa của Tiểu Bảo trợn tròn, đôi mày nhỏ nhíu chặt,"Ta... bẩn?"

Sở Cẩm Niên lặng lẽ thoáng qua tay , , bởi vì vẫn cầm xiên thịt ăn, tay bẩn dính dầu.

Nó vội vàng giấu tay lưng, hổ giải thích,"Cái đó... ừm... Tiểu Bảo, mặt ngươi bẩn quá, cho nên mới sạch ."

Suy nghĩ một chút, noa : "Tiểu Bảo, ngươi đừng sợ, bẩn thì bẩn, lát nữa cữu cữu nấu nước rửa cho ngươi! Đảm bảo sẽ rửa sạch cho ngươi."

Lời xem như dỗ Tiểu Bảo.

Tiểu gia hỏa ngoan ngoãn gật đầu,"Vậy rửa cho sạch nha!"

"Ừm! Đương nhiên !"

Thịt nướng trực tiếp ăn đến khi màn đêm buông xuống.

Thẩm Chỉ nấu nước rửa tay rửa mặt cho mấy tiểu gia hỏa, cuối cùng là một đám tiểu bẩn thỉu nữa.

Tắm rửa xong, mấy tiểu gia hỏa đều ở ngủ.

Mấy ngày nay bọn họ ngủ chung giường gỗ với Sở Cẩm Niên, đều nhớ.

Sắp xếp cho bọn chúng ngủ xong, Thẩm Chỉ ngoài, đột nhiên tay áo Sở Cẩm Niên bắt lấy.

Nàng ngẩn ,"Niên Niên, ?"

"Nương, ngày mai chúng thể đến rừng cây nhỏ ?"

Thẩm Chỉ mím môi, nàng bên cạnh tiểu gia hỏa,"Niên Niên, đến đó gì? Nơi đó nhà, chỉ rừng cây, tìm thấy đứa bé ."

Coi như là tiểu khất cái cũng sẽ đợi ở trong rừng cây, nơi đó nhà của nó, nhiều lắm nó chỉ là ngang qua mà thôi.

Hơn nữa cái túi xách nhỏ truyền qua tay nhiều , cho dù tìm tiểu khất cái thì ích lợi gì?

Sở Cẩm Niên: " những đó bọn họ gặp ở đó, cho nên chừng vẫn ở đó, nương, chúng xem một chút ."

Suy nghĩ một chút, Thẩm Chỉ : "Vậy chờ hai ngày nữa ? Ngày mai bề bộn nhiều việc, chờ tiệm cơm nhà chúng mở cửa, nương và cha con sẽ dẫn các con ."

"Được ."

Tiểu gia hỏa chỉ thể gật đầu.

Thẩm Chỉ khỏi cửa, vẻ mặt Sở Cẩm Niên rầu rĩ, câu nào.

Ngưu Ngưu và Thạch Đầu lúc mới mở miệng.

"Niên Niên, rừng cây nhỏ nào?"

"Niên Niên, trong rừng cây nhỏ , chúng còn ?"

 

Loading...