Sở Cẩm Niên đặt m.ô.n.g xuống,"Vậy sẽ ở chỗ chờ ! Dù nhất định hỏi rõ ràng, từ lấy túi xách nhỏ của ca ca!"
Mộc Mộc cũng xuống bên cạnh nó: "Ta cũng hỏi! Túi xách nhỏ của Chu Chu ca ca là trộm là nhặt , dù cũng hỏi cho rõ ràng!"
Thạch Đầu và Ngưu Ngưu đương nhiên ý kiến.
Bốn tiểu gia hỏa cứ như trông coi cái ổ nhỏ rách nát .
Không canh giữ bao lâu, trời bắt đầu đổ mưa.
Mấy tiểu gia hỏa sửng sốt.
"Trời mưa ... chúng ... nên ?"
"Lát nữa mưa lớn thì ?"
Sở Cẩm Niên về phía cái lều nhỏ.
Quá mức rách nát, cho nên nếu mưa lớn, nơi chắc chắn sẽ ở .
Vậy thì đó sẽ còn nơi nào để .
"Ngưu Ngưu ca ca, chúng tìm thêm một ít lá lớn để che cho cái lều , nếu tiểu khất cái nhà, đây?" Sở Cẩm Niên .
Một đám tiểu gia hỏa đồng tâm hiệp lực, nhanh liền tu sửa lều nhỏ càng thêm kiên cố, nóc lều trải một lớp lá thật dày.
Mỗi một khe hở xung quanh lều đều bọn chúng chặn kín.
Chờ xong lều, mưa càng lúc càng lớn.
Mấy tiểu gia hỏa còn cách nào, liền mặt dày lều trú mưa.
Dù đứa bé còn trở về, bọn chúng tạm thời ở chỗ tránh mưa một chút, hẳn là sẽ để ý.
Mọi tự an ủi như .
"Niên Niên, cảm thấy hẳn là sẽ tới, mưa lớn như , nơi cũng thể tránh mưa, dù vẫn là ở trong rừng cây, tùy tiện ở trong thành tìm một mái hiên trú mưa là ."
"Ta cũng cảm thấy như , lát nữa mưa tạnh, chúng trở về thôi, nhất định sẽ lo lắng."
Sở Cẩm Niên mím môi, suy nghĩ một chút, hình như cũng lý.
Hôm nay lẽ là đợi .
"Được , lát nữa mưa tạnh, chúng sẽ ."
Lều nhỏ bọn chúng cải tạo khá, bên trong, tất cả đều ướt mưa.
Ở một góc khác của rừng cây, một đứa trẻ đang vùi đầu chui trong rừng.
Hôm nay nó vốn định xem thể săn con thỏ nào , nhưng canh cho tới trưa cũng thấy gì.
Hơn nữa trời còn mưa, mưa lớn như , nó nhanh chóng trở về mới , về trong lều trú mưa.
Chỉ là cả đều ướt đẫm, nó thể nhiễm phong hàn , nếu nhiễm phong hàn thì xong đời, nó cũng tiền mua t.h.u.ố.c chữa bệnh.
Lau nước mưa mặt, ngẩng đầu quan sát một chút, nhanh đến lều, nó hiểu thở phào nhẹ nhõm.
Cũng lâu lắm, cuối cùng nó cũng thấy lều của .
Chỉ là vui sướng về phía hai bước, nó đột nhiên dừng bước.
Không đúng!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-353.html.]
Đây lều của nó!
Cho dù vị trí đổi, nhưng lều đổi.
Lều của nó căn bản cũng nhiều lá cây như , cũng kín đáo như .
Vậy là ai đó cướp lều của nó?
Hít sâu một , nó cẩn thận tới gần.
Cách lều còn hai bước, nó thấy bên trong mấy đứa bé. Bọn họ hẳn là ở chỗ trú mưa.
Đứa bé?
Chillllllll girl !
Sở Cẩm Chu nhẹ nhàng thở , đứa bé thì nó sợ.
"Này! Các ngươi ở địa bàn của gì?"
Nó trực tiếp tới, cảnh giác phiền muộn mở miệng.
Tiếng của nó cùng tiếng mưa hòa một thể, rõ lắm.
mấy tiểu gia hỏa trong lều mơ hồ , tất cả đều giật .
Hắn !
Mấy tiểu gia hỏa đồng loạt chui , liếc mắt một cái liền thấy một gầy gò, ăn mặc rách rưới, còn bẩn thỉu đen thui đang mặt.
Đã lâu lắm bọn chúng mới gặp một gầy như .
Sở Cẩm Niên cảm thấy cho dù là nó, hình như cũng gầy như .
Mộc Mộc cũng sửng sốt, mặt gầy đến thoát tướng, thậm chí chút đáng sợ.
Nhìn bốn khuôn mặt quen thuộc, biểu tình phẫn nộ của Sở Cẩm Chu đột nhiên cứng đờ, nó nhịn dụi dụi mắt, tin những gì mà thấy.
cho dù nước mưa mặt đều lau sạch, bọn họ vẫn là bọn họ.
Sở Cẩm Chu ngờ sẽ gặp bọn họ trong tình cảnh như thế .
Nó quên chuyện, quên phản ứng, niềm vui ngập trời như cơn sóng lớn nhấn chìm nó.
Sở Cẩm Niên do dự một chút, mở miệng : "Chúng cố ý cướp lều của ngươi, bởi vì trời mưa, chúng mới ở chỗ tránh mưa, chúng tới là chuyện quan trọng hỏi ngươi.
Sở Cẩm Chu chằm chằm nó.
Niên Niên một chút cũng gầy, hình như còn càng ngày càng trắng, trắng đến mức phát sáng.
Thật , các ở đường nhất định chịu khổ gì.
Thật quá.
Sở Cẩm Chu nhịn vui vẻ, chỉ cần bọn họ bình an, nó liền vui vẻ.
Thấy chằm chằm, vẻ mặt Sở Cẩm Niên khó hiểu, bỗng nhiên nghĩ đến điều gì, nó dịch một chỗ,"Bên ngoài mưa lớn như , ngươi mau tránh mưa ."
Sở Cẩm Chu ngơ ngác lều, nhưng cả nó đều ướt, chỉ dám ở bên cạnh, sợ ướt quần áo của .
"Này, ngươi vẫn lời nào? Chúng việc hỏi , ngươi nhất định ngoan ngoãn trả lời." Sở Cẩm Niên .
Sở Cẩm Chu trầm mặc gật đầu.
Sở Cẩm Niên lấy túi xách nhỏ trong n.g.ự.c .