Nương Thạch Đầu: "Chúng gặp Chu Chu, Thạch Đầu nhà tiểu gia hỏa chịu nhiều khổ, gầy nhiều, còn lúc mới thấy, bọn chúng đều nhận ."
Lâm gia gia: "Trời thấy còn thương, tiểu gia hỏa thể tìm đường về đây a? Nó ..."
Lâm gia gia nghẹn ngào , một nửa liền lên tiếng, chỉ lo .
Thẩm Chỉ rũ mi,"Là chịu nhiều khổ, cũng may trở , bảo bối nhà về sẽ chịu khổ như thế nữa, chúng cũng sẽ để cho nó rời khỏi chúng một bước."
Mọi than thở, nhưng vui mừng.
Bọn họ cao hứng a!
Mấy ngày nay, khói mù vì Chu Chu còn nữa vẫn quanh quẩn trong lòng bọn họ, ai cũng vui vẻ nổi.
Muốn vui vẻ nhất, chính là Trương Tuyết Mai, nàng .
"Chu Chu còn sống... Thật ... Thật quá..."
Chu Chu còn sống, nàng nhất định sẽ coi như Tiểu Bảo, đối với .
Thẩm Chỉ mỉm ,"Mọi ăn cơm , cơm sáng, ăn thêm chút nữa ."
"Không , cần , chúng ăn xong mới tới đây."
Sở Khiếu: "Chúng cũng ăn , để cho các con một ít, nhưng nếu nữa, thì cho con và bọn nhỏ là ."
Thẩm Chỉ gật đầu,"Được, lát nữa Ngưu Ngưu bọn họ cùng chúng ăn thêm một chút ."
Vừa đến gần phòng bếp, nàng đột nhiên dừng bước," , Trường Phong ?"
Lâm Tranh : "Sáng sớm nó mua thịt dê về hầm cho Chu Chu ăn, bây giờ chắc cũng sắp về ."
Thẩm Chỉ bất đắc dĩ , thịt dê hầm cũng .
Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo liền đến.
Nàng mở cửa phòng bếp, chợt thấy ở ngoài sân gọi.
"Cha nương, con mua hai con dê, một con là dê sữa, trẻ con uống sữa dê cho cơ thể, lát nữa liền vắt một chén cho Chu Chu uống! Ngoài còn một con dê thịt, thị mềm, Chu Chu chắc chắn sẽ thích."
Trong lòng nóng lên, chỉ cần con còn sống, liền đối với nó.
Nghe thấy lời của , Thẩm Chỉ vội vàng ngoài.
" ... còn mua hai con dê!"
"Cho Chu Chu và Niên Niên bọn họ uống sữa dê, còn cho Chu Chu ăn thịt dê, hai con dê đủ!"
Nhìn nụ sáng lạn mặt , trái tim Thẩm Chỉ rẽ run, trong nháy mắt , nàng cảm thấy gia đình bọn họ cuối cùng cũng chỉnh.
Nhãi con trở .
Tâm hồn của cũng trở .
Nàng cuối cùng thấy một Sở Trường Phong bình thường .
Đây mới chính là .
Nàng khẽ một tiếng, dặn dò : "Được, con dê giữ , nghĩ xem khi nào thì thịt cho đám nhãi con ăn, hiện tại vắt sữa dê , lát nữa sẽ nấu cho bọn chúng uống."
"Được!"
Sở Trường Phong cả tràn đầy sức lực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-362.html.]
nhanh chóng tìm một cái nồi nhỏ, ở bên cạnh con dê sữa liền bắt đầu vắt sữa.
Thẩm Chỉ trở phòng bếp, nhào bột, mì sợi.
Sau đó từ trong gian bắt một con cá, cắt cá thành từng lát, cắt một nắm dưa chua.
Nàng cho dầu nồi, cho xương cá dầu chiên đến khi vàng óng, đó cho dưa chua xào.
Khi mùi thơm của dưa chua bay , đổ nước sôi , để lửa nhỏ hầm một lát.
Chillllllll girl !
Thừa dịp hầm canh cá, Thẩm Chỉ vội vàng bảo Lâm Tranh gọi mấy tiểu gia hỏa dậy rửa mặt.
Canh cá nhanh hầm thơm ngon, đơn giản nêm nếm gia vị, liền bỏ mì sợi bỏ , để lửa lớn nấu hai phút.
Mì nấu xong, múc một muỗng canh cá mỗi bát mì.
Tiếp theo, bỏ những lát cá trong canh cá sôi, hầm lửa nhỏ nấu tới khi cá đổi đổi màu.
Khi cá chín tới, nàng nhanh chóng múc từng lát cá mỗi bát mì.
Một chén một chén mì cá dưa chua xong, Sở Trường Phong cũng bưng một nồi sữa dê nhỏ .
Thẩm Chỉ: "Bọn nhãi con rửa mặt xong ?"
"Ừ, rửa mặt ."
Thẩm Chỉ: "Vậy mau bưng mì giúp , mì cá ngon, để bọn chúng ăn nhiều một chút".
Sở Trường Phong đặt sữa dê xuống, vội vàng bưng mì ngoài.
Nghĩ đến nhà bọn họ còn ăn sáng, khi gặp qua Sở Cẩm Chu liền trở về, cho nên hiện tại trong nhà chính chỉ còn mấy đứa nhỏ, Sở Khiếu Lâm Tranh và Lâm gia gia.
Sở Trường Phong bưng mì cá dưa chua từ trong phòng bếp , mùi thơm trong nháy mắt liền bay , hai mắt Sở Cẩm Chu sáng lấp lánh, là cá dưa chua!
Nó ngửi thấy !
"Cha, nương cá ? Là cá dưa chua ?"
Sở Trường Phong cũng chút thèm,"Là mì canh cá, các con ăn nhiều một chút!"
Mì sợi từng bát từng bát đặt mặt mấy tiểu gia hỏa.
Có muỗng đũa, đồng loạt múc một muỗng canh cá thơm ngon uống một ngụm.
Nóng hổi, thơm ngào ngạt.
"Uống thật ngon!" Sở Cẩm Chu híp mắt khen ngợi.
Sở Cẩm Niên: "Ca ca, ngươi thích ăn cá nhất! Ngươi ăn nhiều một chút!"
Tiểu Bảo rúc bên cạnh Sở Cẩm Chu, cái đầu nhỏ cọ cọ cánh tay cữu cữu,"Chu Chu cữu cữu... ăn! Của con cũng cho cữu cữu ăn!"
Sở Cẩm Chu xoa đầu nó,"Ngoan, cữu cữu cũng nhiều, cữu cữu ăn của ."
Tiểu Bảo , cầm đũa, vụng về gắp một miếng cá thái lát run rẩy đặt trong bát cữu cữu,"Ăn!"
Tiểu gia hỏa , Chu Chu cữu cữu là ân nhân cứu mạng của nó!
Ân nhân ca ca chính là cữu cữu nhất thế gian!
Nó sẽ đối xử với cữu cữu thật !