Xuyên Thành Nông Môn Ác Nữ Làm Giàu Nuôi Nhãi Con - Chương 365

Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:08:54
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Ca ca, , ngươi sẽ , theo nương học lâu , !"

"Tay ngươi sức lực yếu, để ca ca cho."

"Được ." Tiểu gia hỏa chỉ thể nhường qua một bên.

Sở Cẩm Chu chiếc ghế nhỏ cạnh thùng gỗ, học theo thủ pháp của Sở Cẩm Niên, nhẹ nhàng xoa bóp.

"Cha, như ? Như đau ?"

Sở Trường Phong nhếch miệng ,"Không đau, hề đau, thoải mái."

Sở Cẩm Chu ngại ngùng , đau lòng những sợi tóc bạc , nó ngẩng đầu Thẩm Chỉ đang bên cạnh,"Nương, tóc của cha còn bao lâu nữa mới thể đen ?"

Thẩm Chỉ: "Sẽ nhanh thôi, đừng lo lắng, chỉ cần mỗi ngày kiên trì, sẽ sớm khỏi thôi, thương đều thể chữa khỏi, tóc bạc cũng việc khó."

Sở Cẩm Chu thở dài, vẫn cần lâu.

Lúc cha tóc đen , nó cũng cha vẫn mãi như , vì thế đành sức xoa bóp.

Sở Trường Phong híp mắt, hưởng thụ.

bây giờ là đều thả lỏng.

Con trai nhỏ cùng con trai lớn của đều bình an ở bên cạnh , nỗi đua trong lòng từ hôm qua cũng tan thành mây khói.

Thẩm Chỉ ở một bên khóe miệng mang theo nụ , đôi mắt tràn đầy niềm vui, bỗng nhiên cảm thấy mũi cay cay.

Buổi tối hôm nay, ba tiểu gia hỏa hình như nhiều chuyện để , cũng ngủ cùng Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ.

Hai liền trở về phòng ngủ.

Không tiếng líu ríu của bọn nhỏ, chút quen.

Ngồi ở bên giường, Thẩm Chỉ nghiêng đầu tựa vai .

Sở Trường Phong ôm eo nàng, ngã về phía .

Nằm ở giường, Thẩm Chỉ bỗng nhiên nở nụ , tiếng của nàng vô cùng mềm mại.

Sở Trường Phong nghiêng đầu nàng,"Có vui vẻ ?"

Thẩm Chỉ ôm lấy cánh tay , dùng sức gật đầu,"Rất vui vui!"

Sở Trường Phong: "Ta cũng vui." cọ cọ đầu và nàng,"Chỉ Chỉ... nàng xem, tất cả là một giấc mơ ?"

"Không , mơ." Khóe miệng nàng cong lên,"Hôm nay xác nhận vô ."

Sở Trường Phong im lặng một lúc, bỗng nhiên ôm chặt nàng, đầu cọ n.g.ự.c nàng, dùng sức hít.

Cuối cùng vùi mặt n.g.ự.c nàng, to.

Thẩm Chỉ dịu dàng vuốt ve đầu , mặt mày cong cong,"Đã cha mà còn kích động ấu trĩ như ?"

Chillllllll girl !

"Ta vui..." Sở Trường Phong khẽ khàng ,"Đã lâu vui như , thể lên thể , cũng vui như bây giờ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-365.html.]

Thẩm Chỉ trần nhà ngẩn , trong miệng nhẹ giọng lẩm bẩm: "Ta cũng , hiện tại, mới cảm thấy như thực sự sống , trong thời gian , mỗi ngày đều cảm thấy... trống rỗng..."

Sở Trường Phong nàng, mềm nhũn như một đứa trẻ đang nũng,"Hiện tại cảm thấy cả tràn đầy sức lực, gì cũng !"

Thẩm Chỉ dở dở , đẩy đẩy ," hưng phấn như , nên để ngoài chạy một chút, đừng sấp , nặng c.h.ế.t mất!"

"Trước nàng sẽ ghét bỏ nặng, nàng đổi ."

Thẩm Chỉ: "..."

Hai im lặng một lúc, Sở Trường Phong bỗng nhiên ngẩng đầu lên, chằm chằm mắt nàng, đó giải thích ,"Hắc hắc hắc..."

Thẩm Chỉ nụ của liền cảm thấy khiếp sợ," ... gì?"

Sở Trường Phong: "Ta nhiều sức lực dùng hết như , cũng ngoài chạy, là dùng ở nàng ?"

Thẩm Chỉ sửng sốt một chút, đột nhiên cảm thấy cả lạnh lẽo, nàng mới phản ứng .

Nàng mà! Quả nhiên chuyện gì!

Bất quá... Nàng cũng cự tuyệt.

Từ khi bắt đầu chạy nạn cho tới bây giờ, bọn họ vẫn luôn đắm chìm trong bi thương, gì còn tâm trạng nghĩ đến những chuyện khác?

Hiện giờ trong lòng thoải mái, tự nhiên tâm tư liền lệch lạc.

Ngày hôm , Thẩm Chỉ mở mắt , hung hăng đ.á.n.h tên nam nhân bên cạnh một trận.

Người ngày hôm qua giống như điên , một một .

Thẩm Chỉ nhớ rõ lúc nàng mệt đến ngất , còn nắm lấy cổ chân nàng.

Nàng dậy, nhưng như rã rời, nàng bao giờ loại chuyện còn thể mệt thành như .

Thật là đổi mới tam quan của nàng!

Mà tên đầu sỏ bên cạnh ngủ say, mặt mang theo nụ nhợt nhạt, hề ở trong lòng tức phụ biến thành ma quỷ.

Thẩm Chỉ nắm một lọn tóc của giật giật, trong miệng tức giận mắng: "Đồ xa hổ... Ngày mai là tận thế ? dùng hết phần của cả đời trong ngày hôm qua ?"

"Ta thấy g.i.ế.c c.h.ế.t ! Sau ..."

Lời còn dứt, bỗng nhiên tay nàng nắm chặt.

Sở Trường Phong mở mắt,"Nàng đang lẩm bẩm cái gì đó? Nói lớn tiếng một chút, rõ."

Sáng sớm, giọng của vẫn khàn khàn, khiến hiểu tê dại.

Thẩm Chỉ xoa xoa lỗ tai, nhẹ nhàng vỗ một cái, mới rút bàn tay nắm về,"Sở Trường Phong, thấy ba ngày đ.á.n.h liền lật ngói!"

Sở Trường Phong mở mắt , vẻ mặt vô tội ủy khuất nàng,"Sao sáng sớm nàng đ.á.n.h ? Nàng quá đáng."

Thẩm Chỉ kéo chăn , chỉ cho xem những dấu vết rải rác : "Chàng tự mở to hai mắt mà ! chuyện gì?! Hôm qua thế nào cũng ! Giọng của cũng khàn cả !"

 

Loading...