"Không nàng cũng cảm thấy thoải mái ..." chút chột .
Ánh mắt Thẩm Chỉ tối sầm .
Sở Trường Phong nhanh chóng ôm lấy eo của nàng,"Nương tử- nương t.ử bảo bối của , nàng đau ? Ta xoa eo cho nàng, bảo bối của -"
Khóe miệng Thẩm Chỉ giật giật, bất thình lình đè ngã.
tận tâm tận lực xoa eo bóp chân cho nàng, hầu hạ nàng vô cùng thoải mái.
Cơn giận trong lòng Thẩm Chỉ nhanh chóng tan biến,"Lần như nữa, là ."
"Được ! Nàng cái gì chính là cái đó!"
Cắn c.ắ.n môi, bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, nàng tiến đến bên tai nhỏ giọng hỏi: "Hôm qua ..."
Đầu Sở Trường Phong ong ong,"Hình như... hình như... là ..."
Thẩm Chỉ trừng mắt,"Nếu... m.a.n.g t.h.a.i thì ?!"
Sở Trường Phong sờ sờ mũi,"Xin , ... Ta nhịn ... Sau chắc chắn sẽ ..."
" còn hai !" Thẩm Chỉ kéo cánh tay Sở Trường phong qua, dùng sức c.ắ.n một cái,"Nếu mang thai! tự nuôi !"
"Ta nuôi! Ta nuôi!" vội đáp ứng.
Kỳ thật hai đều , tạm thời sinh con, hoặc là cũng thể cần sinh con nữa, bọn họ hiện giờ ba đứa con trai, đủ !
Chillllllll girl !
Sở Trường Phong cũng chút oán giận ... sơ suất như ...
Nhìn cúi đầu, hối hận áy náy, nàng thở dài : "Quên quên , chắc là sẽ m.a.n.g t.h.a.i , đứa bé cũng rau cải trắng, là sẽ ."
Thân thể Thẩm Chỉ khó chịu, ngủ thêm một lát, Sở Trường Phong rời giường cơm sáng.
khi đến phòng bếp, mới phát hiện Lâm Tranh cùng Sở Khiếu nấu cháo, luộc mấy quả trứng gà, còn ướp một đĩa dưa chuột.
Bất quá hai bọn họ ở nhà, lẽ là tiệm cơm bận việc .
Bưng bữa sáng lên bàn, Sở Trường phong phòng nhỏ.
Vừa đẩy cửa , liền thấy mấy tiểu gia hỏa m.ô.n.g trần đang mặc quần áo.
Sở Trường Phong: "Mặc quần áo xong ngoài ăn sáng."
Mấy tiểu gia hỏa vội vàng gật đầu.
Sở Trường Phong gọi Thẩm Chỉ.
Tìm quần áo, ôm nàng lòng giúp nàng mặc.
Thẩm Chỉ mềm nhũn như xương, lười đến động đậy một chút.
Sở Trường Phong xoa xoa gò má của nàng,"Ta ôm nàng ngoài nhé."
"Cha nương ở đây ?"
"Không ở đây."
"Vậy ."
Ăn xong một chén cháo, Sở Cẩm Chu hỏi: "Cha nương, tiếp theo chúng gì nha? Có cũng bán gà om cay ?"
Thẩm Chỉ lắc đầu,"Chúng nấu ăn."
"Vậy con giúp hai !"
"Không !" Thẩm Chỉ nắm lấy cánh tay nhỏ của nó,"Chờ khi nào con biến thành bộ dáng trắng trẻo mập mạp , đến cửa hàng chiêu tài đồng tử."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-366.html.]
"Nương, ngươi đừng con gầy, con lợi hại! Con thể giúp !"
Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ thở dài.
Ngày hôm qua mới trở về, tiểu gia hỏa còn nguyện ý nũng, dính dính bọn họ, kết quả hôm nay biến thành tiểu ca ca hiểu chuyện.
"Lát nữa dẫn các con đến tiệm cơm, con thể xem tiệm cơm nhà chúng như thế nào."
"Được!" Sở Cẩm Chu lập tức nở nụ .
Ăn sáng xong, Sở Trường Phong vắt sữa dê nấu cho mấy tiểu gia hỏa uống.
Sữa dê vất vả lắm mới mua về, cũng thể lãng phí.
Uống xong, khóa cửa nhà , hai mang theo ba tiểu gia hỏa cửa.
Đến tiệm cơm nhỏ, Sở Cẩm Chu một vòng, tiệm cơm nhỏ chỉ lớn bằng một nửa tiệm gà om cay của bọn họ, cũng chỉ một tầng lầu.
Thẩm Chỉ hiện giờ chỉ an an sống qua ngày, cũng quá khổ quá mệt mỏi.
Chỉ cần một nhà ở bên , nàng liền thỏa mãn.
Kỳ thật trong quán cơm gì bận rộn, xác định ngày mai khai trương, tất cả đều chuẩn xong, liền về nhà.
Sở Cẩm Chu vai Sở Trường Phong, chút ngượng ngùng, bọn chúng đều từng vai cha.
Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc ngẩng đầu , bọn chúng cũng thèm, , nhưng bọn chúng càng để cho ca ca .
Sở Cẩm Chu ôm đầu Sở Trường Phong, tò mò trái .
Mặc dù nó ở trong thành đợi thật lâu, nhưng từng dạo qua, cũng chú ý qua bố cục trong thành, cái gì cũng cảm thấy ngạc nhiên.
Mà đường thấy bọn họ, cũng đều nhịn dừng chân.
Một là vì bọn họ mặc kệ là lớn nhỏ, đều mắt.
Hai là quần áo bọn họ mặc màu sắc hoa văn đều , ở Bắc Dương mua , cũng cực ít thấy.
Thấy bán mụn sữa, Thẩm Chỉ dẫn qua,"Mau tới đây!"
Mọi lập tức đuổi theo bước chân của nàng.
Mụn sữa đơn giản, trông cũng ngon lắm.
Bất quá Thẩm Chỉ nếm thử, mùi sữa vô cùng đậm đà, ăn ngon!
Nàng gật đầu, mua một hộp.
Mấy tiểu gia hảo tò mò ,"Nương, thứ trắng trắng vị gì? Ăn ngon ? Là kẹo ?"
"Nhất định là kẹo! Cảm giác thật ngon!"
Thẩm Chỉ nhét cho bọn chúng mỗi một viên.
Niên Niên cùng Mộc Mộc cẩn thận nhai, ngọt ngọt, thơm thơm! Hương sữa đậm đà.
Sở Cẩm Chu ghé đầu cha, cũng nhịn cúi đầu qua.
Thẩm Chỉ cũng đút cho hai cha con họ một viên,"Nếm thử xem."
"Rất thơm." Sở Trường Phong .
Sở Cẩm Chu gật gật đầu,"Đặc biệt thơm!
Thẩm Chỉ , bỗng nhiên thấy sạp nhỏ bên cạnh bán thịt bò khô, từng miếng từng miếng, nàng về phía Sở Trường Phong cùng mấy tiểu gia hỏa,"Các ngươi ăn thịt bò khô ?"