Xuyên Thành Nông Môn Ác Nữ Làm Giàu Nuôi Nhãi Con - Chương 377

Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:09:06
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Oa!! Cảm ơn lão gia gia!"

Nữ nhân cũng ngượng ngùng cảm ơn vài .

Lâm gia gia khoát tay: "Lần đến!"

Hai con ăn đậu hũ thối rời .

Các nàng ăn nhiều như , vẻ mặt cũng hề đổi, thậm chí còn ăn ngon.

Mọi một mặt cảm thấy các nàng quá diễn, một mặt hoài nghi thứ thật sự ăn ngon như ?

Thu hai văn tiền, Lâm gia gia liền cho rằng thể khai trương thuận lợi, ăn chắc chắn càng ngày càng , nhưng ai , đó cũng nào đến mua nữa.

Ông bắt đầu chút nhụt chí.

Ngày đầu tiên Lâm gia gia bày sạp, Thẩm Chỉ cũng chút yên lòng, dù đây cũng là đậu hũ thối.

Muốn cho thích, để cho mua, cũng dễ dàng.

"Trường Phong, đến chỗ Lâm bá xem bán , hiện tại nhà chúng nổi danh khắp trong thành, mua chút đậu hũ thối, khác thấy , chừng Lâm bá sẽ bán ."

Sở Trường Phong gật gật đầu," lúc, cũng chút ăn, mua về cho nàng và cha nương."

"Ừm! Đi mau về mau!"

Đi tới quầy hàng của Lâm gia gia cách đó xa, liền thấy thỉnh thoảng vây quanh, vài câu, nhưng ai mua.

Sở Trường Phong vội vàng đến gần.

Hiện tại chính là đại danh nhân trong thành, tiệm cơm của bọn họ nổi danh bao nhiêu, mỹ nam t.ử như nổi danh bấy nhiêu.

tới , tất cả đều nhịn tò mò chằm chằm, lúc càng là như thế.

Nhìn về phía sạp đậu hũ thối, nhịn hỏi: "Ông chủ Sở, ngươi qua đó gì? Bên đó thối c.h.ế.t ! Đừng qua đó!"

Nghe như thế, Lâm gia gia vội vàng qua, thấy là Sở Trường Phong, ông như là thấy cứu tinh.

Sở Trường Phong nháy mắt hiệu cho ông, Lâm gia gia vội vàng cúi đầu, bộ như thấy , quen .

"Ta tới mua chút đậu hũ thối ăn!" Sở Trường Phong bình tĩnh .

Mọi xong, ngơ ngẩn.

"Thối... Đậu hũ thối?"

Phải rằng, món ngon nào mà Lâm Hà xào quán , cố ý đến mua thứ hôi thối ...

Mọi bắt đầu xì xào, chẳng lẽ thứ thật sự ăn ngon?

Sở Trường Phong giải thích: "Đậu hũ thối là món ăn vặt nổi tiếng của huyện Lâm Hà chúng , mặc dù ngửi thấy thối, nhưng ăn ngon! Cả nhà chúng đều thích ăn! Đây là nương t.ử và cha nương bảo đến mua mang về."

Mọi trợn tròn mắt.

Sở Trường Phong cùng Lâm gia gia liền bộ tịch một mua một bán, một câu cũng nhiều.

Sở Trường Phong cầm năm văn tiền đậu hũ thối rời , còn câu: "Các ngươi cũng thể nếm thử đặc sản của Lâm Hà chúng ! Nhất định sẽ thất vọng!"

Chillllllll girl !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-377.html.]

Mọi , ánh mắt về phía đậu hủ thối lập tức đổi.

Sở Trường Phong , bọn họ liền đồng loạt vây quanh.

"Lão gia tử, bán cho một văn tiền đậu hũ thối!

"Ta cũng một văn!"

Lâm gia gia trong lòng vui như hoa nở, nhưng vẫn giữ vẻ mặt điềm tĩnh,"Xếp hàng xếp hàng! Gấp cái gì."

Múc thêm ít bột ớt trong đậu hũ thối, ông còn quên trào phúng,"Vừa ăn ? Từng từng , một chút cũng hàng."

Mọi cũng phản bác, bọn họ chỉ nếm thử đây rốt cuộc là mùi vị gì.

Rất nhanh, một đám gần như đều lấy hai miếng đậu hũ thối, còn Lâm gia gia cũng kiếm thêm gần mười văn tiền.

gấp chờ nổi ăn một miếng, đậu hũ nóng hổi, mềm mịn thấm vị cay tê tê của bột ớt, ăn chỉ thấy thơm, còn nhớ mùi hôi thối của nó nữa!

sảng khoái rống lên một tiếng," chuẩn vị! Trong bỏ thêm ớt chỉ trong Lâm Hà xào quán! Thơm quá!"

"Hô... thứ thật là càng ăn càng ăn!"

"Lão gia tử, mau cho thêm hai văn tiền!"

đậu hũ trong tay còn ăn xong, mua thêm.

Có tiền ai mà kiếm chứ?

Lâm gia gia vui tươi hớn hở bận rộn.

Tuy rằng một văn tiền hai miếng đậu hũ thối, nhưng đậu hũ thối tương đối nhỏ, chỉ cần hai ngụm ăn hết!

Đám mỗi ít nhất ăn 5 văn tiền mới tính là đủ.

Chỉ trong chốc lát, Lâm gia gia thêm 50 văn tiền trong tay!

Nhờ chuyện , đậu hũ thối của ông lập tức lan truyền ngoài, ai cũng tiếc lời khen ngợi!

Nói là ngay cả ông chủ Lâm Hà xào quán cũng đặc biệt đến mua, thể tưởng tượng nó thơm ngon đến cỡ nào!

Ở bên .

Bọn Sở Cẩm Chu theo A Đồ và A Bắc thảo nguyên, bên cạnh là bầy dê đang ăn cỏ.

Bầu trời xanh thẳm trong suốt, giống như đưa tay là thể chạm tới.

"Ta đuổi dê, đem chúng nó đuổi đến nơi khác."

Một thiếu niên mười bảy mười tám tuổi lên, , mấy tiểu gia hỏa vây quanh nhao nhao bò dậy, đuổi theo bước chân của , hỗ trợ cùng đuổi dê."

Bầy dê tản bốn phía, chừng hơn một trăm con, mấy tiểu gia hỏa tản , đuổi bầy dê về phía .

Sở Cẩm Chu híp mắt , bầy dê liền cảm thấy vui vẻ.

Đi về phía , bầy dê chậm rãi tụ , định tìm hai , đột nhiên thấy cái gì, bước chân nó dừng .

Cách đó xa giống như là mấy đang , bọn họ ngổn ngang, trông giống như là nghỉ ngơi, ngược giống c.h.ế.t.

 

Loading...