Mộc Mộc: "Gia gia, chúng con đây, đừng quá nhớ chúng con nha!"
Mấy tiểu gia hỏa tay trong tay, tới tiệm thịt nướng.
Tiệm thịt nướng bây giờ còn mở cửa, chỉ là Trương đại bá bọn họ đang ở quầy hàng xiên đồ.
"Chúng con tới ! Chúng con tới giúp đây!!"
Vừa ngẩng đầu, thấy là bọn nhỏ, Trương đại bá bọn họ liếc , bất đắc dĩ nở nụ .
"Sao các con tới nữa? Không cho các con tới ?"
"Chúng con tới giúp đỡ nha!" Mấy tiểu gia hỏa đúng lý hợp tình, bọn chúng cần mẫn nha!
Cha của Thạch Đầu nhỏ giọng : "Ta thấy mấy nhãi con nên học , nếu mỗi ngày chạy loạn, chịu yên!"
Trương đại bá đồng tình,"Ta cũng nghĩ , trở về thương lượng với Sở gia một chút xem."
Mấy tiểu gia hỏa đang hì hục giúp xiên đồ ăn rằng bọn chúng sắp tước tự do .
Trương đại bá bọn họ đến buổi chiều mới bắt đầu buôn bán.
Buổi chiều tuy cũng , nhưng tính là nhiều.
Thẩm Chỉ đúng, đợi đến chạng vạng tối, mỗi nhà đều sẽ đường dạo một chút, hầu hết bọn họ sẽ đến cửa hàng để ăn một vài xiên thịt nướng.
Khắp nơi trong tiệm đều đốt đèn dầu, sáng sủa, ăn thịt nướng, trò chuyện, náo nhiệt.
Khi Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ tới, trong tiệm còn chỗ trống.
Chillllllll girl !
Hai liền ở cửa, chuyện với hai Trương, Lý đang nướng thịt.
Chỉ là mấy câu, Thẩm Chỉ đột nhiên che miệng, vội vàng chạy đến bên cạnh nôn khan.
Mọi đều hốt hoảng.
Trương đại bá hai vội vàng tới,"Làm ? Có thịt tươi ? Ngửi thấy mùi thối ? mua thịt tươi mà!"
"Chúng nướng cũng thấy mùi gì lạ a... Cái ..."
Sở Trường Phong: "Có ăn trúng đồ hỏng ? Đi, đưa nàng về !"
Thẩm Chỉ thật sự ngửi nổi mùi khói dầu , sáng nay vẫn còn nấu ăn bình thường, đột nhiên...
Nàng cau mày,"Vậy chúng về ."
Trên đường trở về, nàng uống chút nước linh tuyền, miễn cưỡng thoải mái một chút, dày đau đến co rút cũng dần yên tĩnh .
Sở Trường Phong nhíu mày, thể yên tâm nổi,"Nếu ngày mai tìm đại phu xem? Đây rốt cuộc là a?"
Thẩm Chỉ nhẹ nhàng lắc đầu,"Cái của lâu tới, thể nặng một chút, đau bụng, buồn nôn đều là bình thường, đừng lo lắng..."
Sở Trường Phong mím môi: " đây? Nếu để cho đại phu kê chút thuốc, uống giảm bớt một chút, còn tới , nghiêm trọng như , nếu tới còn chịu nổi ? Hơn nữa đây nàng cũng nghiêm trọng như , Chỉ Chỉ..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-384.html.]
Sở Trường Phong cứ lẩm bẩm một mãi dứt, Thẩm Chỉ kiễng chân, đưa tay che miệng ,"Đừng nữa, thật sự , chuyện bình thường, coi như là nhẹ ."
cúi đầu,"Nếu đổi cho thì , nàng cũng cần chịu tội..."
Thẩm Chỉ cũng chọc ,"Nói bậy bạ gì đó? Đi thôi, về nhà!"
Dọc theo đường Sở Trường Phong đều ôm nàng, bộ dáng khủng hoảng khiến nàng chút đau lòng, nên cũng quản nữa.
Chỉ là, trái tim Thẩm Chỉ hiểu đập thình thịch, luôn cảm thấy mấy ngày nay bình thường lắm, ngay cả nguyệt sự tới cũng vô cùng bình thường.
Về đến nhà, nàng thoải mái, ba tiểu gia hỏa vội vàng tiến đến bên cạnh nàng.
"Nương... Người uống t.h.u.ố.c ?"
"Nương, để con nấu nước cho ngâm chân nha?
"Nương, đùng nữa, xuống , chúng con sẽ chăm sóc !"
Ba đứa nhỏ bận rộn, đứa thì nấu nước cho nàng, đứa thì bóp vai cho nàng, ai cũng nhàn rỗi.
Sở Trường Phong ngược bọn nhỏ ghét bỏ, đuổi sang một bên.
Sở Cẩm Chu xổm mặt Thẩm Chỉ, nắm lấy chân của Thẩm Chỉ xoa bóp, nó cũng bụng nương thoải mái, xoa bóp chân tác dụng .
chắc chắn sẽ thoải mái hơn một chút.
Cúi đầu bàn tay nhỏ bé gầy gò đen nhánh của tiểu gia hỏa, Thẩm Chỉ đau lòng sờ sờ đầu nó,"Bảo bảo ngoan, con như ?"
Sở Cẩm Chu cau mày,"Nương, đừng nữa, chuyện cũng sẽ thoải mái, nếu thể con thoải mái, con một chữ cũng ."
Thẩm Chỉ xoa xoa mặt nó,"Bảo bảo ngoan, hôm nay uống nước linh tuyền ?"
"Uống ạ, con uống nước đều là uống nước thôi."
Thẩm Chỉ về phía Sở Trường Phong," đừng ở đây nữa, nấu nước cho bọn nhãi con tắm ."
Ba tiểu gia hỏa mỗi ngày đều dùng nước linh tuyền để tắm, đặc biệt là Sở Cẩm Chu.
Mỗi đôi tay nhỏ bé , đôi mắt to phần đáng sợ của nó, cằm nhọn đến mức thể đ.â.m c.h.ế.t , trong lòng nàng liền khó chịu, hận thể ôm chặt vật nhỏ lòng.
Nàng để nó thể trở bộ dáng như .
Mỗi ngày nàng đều dồn hết tâm sức để nấu đồ ăn ngon cho nó, nhưng dường như dinh dưỡng một chút cũng lớn lên nó.
Kỳ thật, tiểu gia hỏa mới trở về hơn một tháng, cho dù bồi bổ cũng thể đột nhiên từ một con khỉ ốm biến thành một chú heo con trắng trẻo mập mạp .
nàng vẫn sốt ruột.
Ngâm chân xong, ba tiểu gia hỏa đều vây quanh bên cạnh nàng.
Thẩm Chỉ còn bướng bỉnh ôm lấy Sở Cẩm Chu, khi thì nắm lấy bàn tay nhỏ bé của nó, khi thì xoa xoa đầu nhỏ của nó.
Niên Niên và Mộc Mộc ở hai bên, đầu tựa cánh tay nàng.