Xuyên Thành Nông Môn Ác Nữ Làm Giàu Nuôi Nhãi Con - Chương 399

Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:09:30
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai bọn họ ít khi ngủ ở bên , ba đứa nhỏ cũng ngại nóng, đều chung một cái giường, vui vẻ vô cùng.

Ba tiểu gia hỏa líu ríu thật lâu, đến khi Sở Trường Phong thúc giục bọn chúng mới nhắm mắt ngủ.

Thẩm Chỉ trong lòng Sở Trường Phong, mơ mơ màng màng, buồn ngủ.

Sở Trường Phong nhẹ nhàng xoa lưng nàng,"Nàng cũng ngủ ."

Thẩm Chỉ nhẹ nhàng cọ cọ n.g.ự.c , "Ừ- ngủ..."

Nói xong, hô hấp dần trở nên đều đều.

Sở Trường Phong cúi đầu hôn nhẹ trán nàng, nhắm mắt nghỉ ngơi.

dám ngủ, trong lòng còn chuyện, cũng ngủ .

Một đêm trôi qua, bình an vô sự.

Hai ngày kế tiếp cũng đều thấy động tĩnh gì, trái cây trong sân cũng mất.

Mọi liền dần dần yên tâm.

Trái cây trong sân ngày càng chín rộ, trái cây trong gian cũng , Thẩm Chỉ và Sở Trường Phong hái bộ trái cây bỏ trong nhà gỗ, chất đầy cả phòng.

Cuối cùng, nàng định hái bộ trái cây trong sân xuống phơi khô, mứt hoa quả, rượu trái cây...

Rượu trái cây?!

Nàng trợn tròn mắt! Nàng thiếu chút nữa quên!

Rượu trái cây cũng gần hai tháng, vẫn đặt ở trong phòng nhỏ, tất cả đều quên mất!

Nàng thế nhưng cũng quên!

Chợt nhớ tới, nàng vội vàng trở về phòng, đến căn phòng nhỏ chất đống đồ lặt vặt.

Bên trong từng cái bình lớn đặt ngay ngắn cùng một chỗ.

Nàng vội vàng qua, chọn một cái bình gần nhất, gõ nhẹ lớp bùn niêm phong, lập tức mùi rượu xông mũi, nàng vội vàng mở nắp , mùi rượu càng nồng hơn.

Rót một chén.

Chén sứ màu trắng tôn lên rượu trái cây đỏ tươi, đặc biệt trong suốt xinh .

Thẩm Chỉ kinh ngạc mở to mắt, mùi ngửi cũng thật thơm!

Nàng cẩn thận nhấp một ngụm, ngọt dịu ngon miệng, hề chát miệng, nồng độ cũng , nữ nhân cũng thể uống .

Hiện tại nàng đang m.a.n.g t.h.a.i nên cũng dám uống nhiều, đại khái nếm thử hương vị liền bưng rượu ngoài.

"Sở Trường Phong! Sở Trường Phong!"

"Sở Trường Phong! đang ở ? Mau tới đây!"

Nàng gọi vài tiếng, Sở Trường Phong từ sân vội vàng chạy tới.

"Sao ? Sao ?"

đang đào khoai tây, dính bùn đất, đầu đầy mồ hôi, cũng dám đến quá gần nàng.

Thẩm Chỉ khanh khách .

Sở Trường Phong chớp mắt mấy cái, bật : "Sao ?"

Nàng híp mắt đưa rượu cho Sở Trường Phong,"Mau nếm thử !"

Sở Trường Phong chần chờ một lát, tiếp nhận chén trong tay nàng, thấy rõ đồ trong chén, sửng sốt một lát,"Đây là gì ? Sao màu đỏ? Hơn nữa..."

hít sâu một ,"Thơm quá... Đây là... rượu?"

trợn tròn mắt.

Thẩm Chỉ gật đầu,"Chính là rượu! mau nếm thử !"

Sở Trường Phong nuốt nuốt nước miếng, cẩn thận nhấp một ngụm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-399.html.]

từng uống qua rượu, nhưng loại rượu uống còn ngon hơn so với những loại rượu mà từng uống!

Mang theo vị ngọt dịu, mùi rượu càng tinh khiết càng nồng đậm.

Không nhịn , liền uống hết rượu trong chén.

Còn thèm,"Ta uống nữa!"

"Uống cái gì? Con cũng uống!"

dứt lời, ba tiểu gia hỏa nhà từ ngoài cửa .

"Cha! Người đang uống cái gì ? Mau cho con uống một ngụm ..."

Sở Cẩm Niên chạy đến bên cạnh bọn họ, tới gần liền ngửi thấy mùi rượu nồng đậm.

Nó trừng to mắt,"Nương, rượu nếp lúc nào ? Con uống-"

Chillllllll girl !

Sở Cẩm Chu và Mộc Mộc ngẩng đầu lên, vẻ mặt chờ đợi, hai bọn chúng cũng uống!

Thẩm Chỉ: "Các con uống, đây rượu nếp, là rượu, trẻ con uống rượu."

"Rượu ủ xong ?!"

"Ừ."

"Vậy chúng con thể một chút ?"

Vì thế nàng liền dẫn Sở Trường Phong và ba tiểu gia hỏa xem rượu.

Nhìn thấy rượu màu đỏ tươi, ba tiểu gia hỏa thật là kinh ngạc.

"Rượu quá!"

Thứ như , ba tiểu gia hỏa càng khống chế bản .

Cuối cùng, Thẩm Chỉ chỉ thể cho bọn chúng nếm thử một ngụm nhỏ.

Rượu tuy rằng thơm, nhưng so với rượu nếp thì mạnh hơn nhiều, đối với ba tiểu gia hỏa mà , hình như vẫn là rượu nếp dễ uống hơn.

Bọn chúng uống một miếng, liền uống nữa, đều nhăn mặt, chép miệng nhớ hương vị.

Sở Trường Phong ngược thêm một chén rượu nữa, nhấp từng ngụm nhỏ, thích đến chịu , quả thực là coi như bảo bối.

Uống thật ngon!

Mỗi uống hai ngụm, liền cảm thán một câu.

Thẩm Chỉ ngờ ít uống rượu nhưng tửu lượng .

Bất quá loại rượu trái cây vốn nồng độ cao, uống nhiều nhất cũng là say, đến mức say đến bất tỉnh nhân sự.

mà cuối cùng nàng vẫn đ.á.n.h giá Sở Trường Phong quá cao, cũng coi thường rượu của .

"Hắc hắc hắc... Chỉ Chỉ... hai Chỉ Chỉ ..."

"Kỳ quái... Chỉ Chỉ của biến thành quái vật hai đầu ..."

Sở Trường Phong cau mày, bước xiêu xiêu vẹo vẹo.

Thẩm Chỉ ở cửa nhà, lắc lư lảo đảo trong sân, bất đắc dĩ che mặt.

"Chỉ Chỉ! Sao nàng chuyện với ?"

"Nương tử! Có nàng cần nữa ? Nàng cần ... Nàng... ghét bỏ ..."

Mặt ửng đỏ, tựa cây, nheo mắt nàng, đợi một hồi lâu nàng đáp , ủy khuất gục đầu xuống,"Nàng thật sự ghét bỏ ... Nhất định là vì cảm thấy là một tàn phế... Là một bại liệt..."

lẩm bẩm tự .

Thẩm Chỉ , nhíu mày, thế? Sao chuyện tám trăm năm mà còn nhớ rõ như ?

Thở dài, nàng vội vàng qua, đỡ chậm rãi trong nhà.

 

Loading...