Trụ Tử... bắt ...
Hắn nuốt nước miếng, lập tức về phía bức tường bên cạnh, cánh tay trái trống của .
Hắn ngoài bằng cách nào đây?
Cánh cửa duy nhất là lối sân , mà đó chẳng khác nào tự tìm đường c.h.ế.t.
tường thì quá cao, ai giúp đỡ, thể nào trèo qua .
Thiếu niên gấp đến độ mồ hôi đầy đầu, vòng quanh bức tường hết đến khác, quan sát lâu nhưng vẫn tìm thấy chỗ nào thể leo lên .
Trong khi đó, Sở Trường Phong và Sở Khiếu tìm một vòng trong nhà, quanh sân một vòng nhưng thấy ai, hai liền về phía sân .
Nghe thấy tiếng bước chân ngày càng gần, thiếu niên liều mạng trèo lên tường.
Chỉ với một tay, việc khó khăn, nhưng dám chờ c.h.ế.t.
Hết đến khác từ tường trượt xuống, tuyệt vọng.
Mà tiếng bước chân của Sở Trường Phong và Sở Khiếu gần trong gang tấc.
Hắn tuyệt vọng bệt xuống góc tường, cúi đầu, chờ bắt.
Sở Trường Phong và Sở Khiếu tiến gần, thấy cứ thế chờ bắt, cảm giác như đang đối diện với một tên ngốc!
Vừa tiếng động ở sân lớn như , thời gian lâu như mà vẫn chạy?
Nhìn thoáng qua chiếc túi to đựng đầy rau dưa đặt chân , Sở Trường Phong lạnh một tiếng: " là trộm đấy! Một tên ở sân hái trộm trái cây, còn một tên ở sân trộm rau! Cũng thật thông minh!"
Sở Khiếu: "Một đại nam nhân trộm đồ! Thật là!"
Nghe giọng điệu chán ghét của Sở Khiếu, thiếu niên cúi đầu, siết chặt nắm tay...
, một đại nam nhân ăn trộm...
Hắn bỗng nhiên ... Không ngờ một ngày sa sút đến mức trở thành một tên trộm, chủ nhà bắt quả tang và còn sỉ nhục.
Sở Khiếu vác túi rau lên, còn Sở Trường Phong thì một tay xách thiếu niên gầy gò lên: "Đi theo ! Ngày mai ngươi và đồng bọn sẽ lao ngục!"
Sở Trường Phong gần như là kéo về phía , Sở Khiếu vác rau dưa theo . , thấy ống tay áo bên trái của thiếu niên trống đung đưa, bước chân bỗng nhiên dừng .
"Cha! Đi mau a!"
Sở Trường Phong nhịn đầu thúc giục.
Sở Khiếu thiếu niên với ánh mắt phức tạp, vội vàng đuổi theo.
Đến sân , Sở Trường Phong ném mạnh thiếu niên xuống mặt Trụ Tử.
Chỉ là, khi thấy tư thế ngã xuống kỳ lạ của , sửng sốt trong chốc lát.
Sở Khiếu ghé tai Sở Trường Phong nhỏ: "Không tay trái."
Đôi mắt Sở Trường Phong co , môi mím chặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-404.html.]
"Ở sân thực sự còn một tên trộm nữa ?!"
Mấy tiểu gia hỏa nổi giận,"Bọn họ chỉ ăn trộm trái cây, mà còn trộm rau dưa của nhà chúng ! Thật quá đáng!"
Bọn chúng tức giận bước đến mặt thiếu niên, Sở Cẩm Niên còn đá một cái,"Này! Tên trộm! Sao ngươi xa như ?! Sao thể trộm đồ chứ?"
Sở Trường Phong ngăn , nhưng thấy tiểu gia hỏa chỉ đá một cái đá nữa nên cũng gì.
Thiếu niên co , mặt mái tóc rối bù che kín, gầy gò bẩn thỉu, nếu là trộm, thì bộ dáng trông chẳng khác nào một con ma!
Trụ T.ử nhắm mắt , chút nỡ,"Nhãi con, nếu tức giận thì cứ đá , đừng đá !"
Sở Cẩm Niên: "Ngươi quản gì! Các ngươi chuyện thì trừng phạt!"
Thẩm Chỉ ở cửa, chằm chằm thiếu niên đang đất, hoặc đúng hơn là vị trí tay trái của .
Hai , ngay cả khi tay cũng dám trộm đồ...
Nàng nhíu mày, chút đành lòng.
"Trường Phong, cha, hai hỏi xem bọn họ dân lưu lạc ngoài thành ? Vào bằng cách nào?"
Vừa giọng của nàng, thiếu niên đang cuộn bỗng nhiên kinh ngạc ngẩng đầu lên, qua lớp tóc rối che mặt, về phía nàng.
Ánh trăng sáng trưng như ban ngày, thấy rõ gương mặt của Thẩm Chỉ.
Chillllllll girl !
Hắn ngây dại, ngơ ngẩn mà nàng, một lát , ánh mắt dừng ở Sở Cẩm Niên đang mặt .
Tiểu gia hỏa trắng trẻo hơn , nhưng kỹ vẫn giống y như trong ký ức.
Hô hấp của thiếu niên kịch liệt run rẩy.
Sở Cẩm Niên chằm chằm thiếu niên một lúc, cuối cùng cũng thấy ống tay áo bên trái trống của thiếu niên.
Tiểu gia hỏa kịp phản ứng, xổm xuống lôi kéo tay áo của thiếu niên: "Tên trộm, ngươi mặc quần áo đàng hoàng ? Tay ngươi ?"
Tiểu gia hỏa vẫn còn ngây thơ vô tri.
Sở Cẩm Chu nhanh chóng kéo tiểu gia hỏa ,"Niên Niên, đừng nữa!"
Mộc Mộc nghiêng đầu , đó cũng dần nhận gì đó , nó mím môi,"Niên Niên, đừng nữa."
Sở Cẩm Niên nhíu mày
Sở Cẩm Chu thấy còn định hỏi tiếp, liền ghé sát tai nó thì thầm: "Hắn tay."
Lông mi Sở Cẩm Niên khẽ run, lập tức sang ống tay áo của thiếu niên, đúng , mặc quần áo xộc xệch, mà là vốn dĩ tay để xỏ .
Tiểu gia hỏa cúi đầu, trong lòng rầu rĩ.
Sở Trường Phong kéo mấy tiểu gia hỏa lưng, xổm xuống mặt thiếu niên.
Thiếu niên run rẩy, gần như vùi đầu ngực, dám ai.
Hoặc là dám để bọn họ thấy mặt .