Rất lâu , tiểu gia hỏa mới lau nước mắt, nở nụ ngọt ngào cúi xuống thổi phù phù vết thương của Tần Cửu An.
"Đại ca ca, , ai thổi phù phù cho , bây giờ chúng sẽ thổi phù phù cho ! Như sẽ đau nữa!"
Sở Cẩm Chu và Mộc Mộc cũng bắt đầu thổi phù phù.
Làn gió mát mẻ lướt qua vết thương tê dại, dường như thật sự dịu phần nào cơn đau.
Lâm Tranh xong cơm sáng, bảo Sở Trường Phong gọi .
bước liền thấy ba đứa con nhà đang sức thổi vết thương của Tần Cửu An, miệng phồng lên, má căng tròn như ba con sóc nhỏ.
"Ăn cơm thôi!"
hô một tiếng liền qua giúp Tần Cửu An mặc áo, đỡ dậy.
Tần Cửu An rõ ràng đối xử như ,"Ta tự , cảm ơn..."
Sở Trường Phong giật .
Từ khi nào, thiếu niên còn coi như tình địch, bằng ánh mắt đầy ấu trĩ mắt, bây giờ khách sáo mà lời cảm ơn.
Không tại , bỗng nhiên hy vọng đứa trẻ vẫn thể dùng ánh mắt ghét bỏ mà .
Ít nhất như thế còn chút sức sống.
Vì Tần Cửu An, Lâm Tranh dù chỉ cơm sáng nhưng cũng nấu phong phú.
Cháo, bánh bao, mì sợi, bánh cuốn, thứ gì cũng .
Tần Cửu An ăn từng miếng lớn, lúc đối với dường như chỉ ăn mới là suy nghĩ duy nhất.
Chillllllll girl !
Nhìn ăn hết một chén mì trứng, hai cái bánh bao, hai cái bánh cuốn, còn uống cháo, Thẩm Chỉ vội vàng ngăn .
"Tần Cửu An, ngươi đói lâu như , thể ăn quá nhiều một lúc, đủ ."
Tần Cửu An hai má phồng lên, thể chuyện, chỉ là ánh mắt vốn sáng lên lập tức ảm đạm xuống, ngay cả động tác nhai nuốt cũng chậm .
Nhận cảm xúc của , Thẩm Chỉ bất đắc dĩ : "Làm gì chuyện ăn bữa còn bữa ."
Tần Cửu An cúi đầu, gì.
Ăn xong, bọn họ, cúi đầu thật sâu,"Cảm ơn , trách ăn trộm, còn cho ăn cơm."
Mọi , cảm thấy quá khách sáo.
Nói xong, cố gắng nở một nụ nhạt,"Vậy đây."
Mọi ngươi đều ngẩn .
Thấy thực sự lên , Thẩm Chỉ vội vàng gọi ,"Ngươi chờ !"
Tần Cửu An đầu , chút căng thẳng,"Có cơ hội sẽ báo đáp ."
Thẩm Chỉ thở dài,"Tần Cửu An, ngươi ở dưỡng thương, một ngươi ở bên ngoài thì dưỡng thương ?"
Tần Cửu An thoáng sững sờ,"Không , dưỡng cũng quan trọng..."
"Đại ca ca, ở nhà chúng dưỡng thương ! Nếu , chúng còn gặp nữa ?"
Tần Cửu An lắc đầu,"Không cần , ... thích ở một hơn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-410.html.]
Bây giờ như , chỉ liên lụy khác, tiền, cũng quyền lực, thể cho ai bất cứ thứ gì.
Bọn họ vẫn nhớ tình cũ , truy cứu lầm của , còn cho ăn cơm, cảm kích. .
Lại khuyên vài câu, vẫn kiên quyết , đều thể ngăn .
Sở Trường Phong: "Vậy ngươi định ?"
Tần Cửu An lắc đầu, chính cũng , thể sẽ chui qua cái lỗ rời khỏi thành, hoặc ở huyện thành ... khất cái?
Bây giờ thế , chắc thể việc gì.
"Vậy... nếu đói thì cứ đến đây ăn cơm. Nếu gặp chuyện gì, cũng thể tìm chúng ."
Tần Cửu An nhẹ nhàng , đồng ý, cũng đồng ý.
Nhìn bóng lưng gầy gò của , dáng chút lảo đảo, đều đỏ hoe mắt.
Ba tiểu gia hỏa là khó chịu nhất.
Tại đại ca ca chịu ở ? Chẳng lẽ là thích bọn chúng?
Bỗng nhiên, Sở Cẩm Chu về phía Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ,"Cha, nương, đại ca ca thể giúp nhà việc ?"
Hai sửng sốt.
Tiểu gia hỏa tiếp tục : "Đại ca ca là sách, nhà chúng đang thiếu một ghi sổ sách ? Có thể để đại ca ca ! Huynh chắc chắn sẽ !"
Thẩm Chỉ nuốt nước miếng, nàng còn kịp phản ứng, ba tiểu gia hỏa dường như suy nghĩ của nàng.
"Con gọi đại ca ca về ngay bây giờ!" Sở Cẩm Niên vội vàng chạy ngoài.
Sở Cẩm Chu và Mộc Mộc cũng chạy theo.
Sở Trường Phong yên tâm, cũng đuổi theo.
Từ xa, tiểu gia hỏa thấy bóng dáng , thở hổn hển vài , Sở Cẩm Niên lớn tiếng gọi: "Đại ca ca!"
Tần Cửu An dừng , kinh ngạc đầu, ngơ ngác bọn chúng.
"Huynh giúp nhà chúng việc ? Làm thu chi!"
Sở Trường Phong chậm rãi đuổi kịp,"Tần Cửu An, thu chi thì ngươi cần chịu đói, cũng lưu lạc khắp nơi nữa, ở ."
Tần Cửu An vẫn ngơ ngác bọn họ, nước mắt chậm rãi rơi xuống.
Hắn đến cả run rẩy, bàn tay siết chặt.
Ba tiểu gia hỏa chạy đến bên .
Sở Cẩm Niên ôm chặt , ngẩng đầu lên: "Đại ca ca, chúng thích , đừng !"
Mộc Mộc: "Chúng ở bên mỗi ngày!"
Tần Cửu An , nước mắt ngừng rơi, ngạc nhiên vui mừng.
Thấy cha con bọn họ đưa Tần Cửu An trở về, Thẩm Chỉ nhẹ nhàng thở .
"Ta... thể việc ngay bây giờ." Tần Cửu An ở cửa, co quắp .
"Ta giỏi tính toán, sẽ . Ta tay trái, nhưng tay , thể chữ." Hắn cố gắng bảo đảm.