Xuyên Thành Nông Môn Ác Nữ Làm Giàu Nuôi Nhãi Con - Chương 444

Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:27:46
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Cửu An rũ mắt, lên tiếng.

Thật , xong, Thẩm Chỉ liền hối hận.

Nàng , Tần Cửu An loại như .

Trước , hiện tại càng .

Những dân chạy nạn từng giúp đỡ , vẫn thường xuyên mang đồ ăn đến cho bọn họ, huống chi là chăm sóc trong lúc nguy nan.

"Thôi , đây cũng là chuyện của ." Thẩm Chỉ đỡ bụng về phòng.

Nàng cũng , việc Tần Cửu An phớt lờ tình cảm của Lam Nguyệt là điều nhất.

Bọn họ thể sẽ kết quả.

Dù gì Lam Nguyệt cũng con gái nhà bình thường, cha nàng là Lam Lập.

Lam Lập phản đối quyết liệt như ...

Tần Cửu An thẫn thờ một lúc lâu, mới dậy về nhà .

Về đến nhà, giống như kiệt sức ngã xuống giường, cẩn thận vuốt ve thỏi bạc vụn trong tay.

Trong đầu hiện lên cảnh nhiễm ôn dịch, đầu óc mơ hồ, thỉnh thoảng một bàn tay dịu dàng đặt lên trán, cùng giọng quan tâm lo lắng vang lên bên tai.

——

Sở Trường Phong dẫn theo mấy tiểu gia hỏa rời khỏi tiệm thuốc, lập tức thẳng đến tiệm cơm.

Tiệm cơm mở cửa trở , khách nhân bên trong ít.

Ôn dịch giải quyết, tất cả đều thoải mái.

Đó là ôn dịch đấy!

Một loại bệnh gần như thể chữa khỏi, chỉ thể tự chịu đựng! Ấy mà nó khuất phục ở Bắc Dương!

Tất cả thoải mái lớn!

Nhìn thấy Sở Trường Phong mang theo mấy tiểu gia hỏa bước , tiếng ồn ào trong tiệm cơm lập tức dừng .

Chillllllll girl !

"Ông chủ Sở!"

"Ông chủ Sở tới!"

"Ông chủ Sở, cảm ơn ngươi a! Nếu nhờ thảo d.ư.ợ.c nhà ngươi, cháu trai lẽ mất mạng !"

" ! Thần y bộ dựa thảo d.ư.ợ.c của ngươi, ôn dịch mới thể chữa khỏi!"...

Mọi ngươi một tiếng, một câu, đến Sở Trường Phong đều ngượng ngùng.

Ba đứa nhỏ cũng ngơ ngác.

Bọn họ cũng gì nha? Chỉ là bán thảo d.ư.ợ.c thôi mà, tuy rằng giá cả thấp, tuy rằng bọn họ mỗi ngày phơi thảo d.ư.ợ.c đều mệt mỏi.

cũng đến mức cảm ơn bọn họ như chứ?

"Cha nương thiện lương, gặp chuyện lớn như , nhà chúng vốn cũng nên góp một phần sức lực của !" Sở Cẩm Niên lúc lắc tay nhỏ, trấn an .

Sở Trường Phong cúi đầu tiểu gia hỏa, khóe miệng co rút.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-444.html.]

"Ai nha, tiểu đương gia, nhà các ngươi cứu mạng chúng ! Sao thể cảm ơn chứ?!"

Sở Cẩm Niên: "Đây đều là vì bộ Bắc Dương chúng ! Bắc Dương , chúng mới thể ! Chúng , Bắc Dương mới thể càng hơn!"

"Ai nha! Tiểu đương gia lý a! Ngài so với những quan còn hơn!"

Sở Trường Phong nhíu mày.

nhãi con nhà là một tiểu lảm nhảm, chuyện.

những lời vẻ giống điều mà một đứa trẻ sẽ .

Nghe thật đúng là miệng đầy giọng quan.

Sở Cẩm Chu và Mộc Mộc cũng kinh ngạc Sở Cẩm Niên.

Chỉ trong chốc lát, Sở Cẩm Niên kéo trong đám , , còn tiểu gia hỏa thì , tiếp tục huyên thuyên với bọn họ.

Mọi nghiêm túc lắng , thỉnh thoảng còn gật đầu đồng ý.

Làm giống như thanh thiên đại lão gia xuống nông thôn .

Sở Trường Phong lắc đầu, mặc kệ nó, nó thích chơi thì chơi .

"Mộc Mộc, Chu Chu, thôi, ba chúng ăn cơm , hỏi gia gia nãi nãi xem hôm nay món gì?"

"Cha, còn thì ? Chúng mặc kệ ?"

Sở Trường Phong đầu thoáng qua tiểu gia hỏa hai tay chống nạnh, ghế, đến khuôn mặt nhỏ nhắn đều đỏ bừng, : "Nó như , cũng sắp khen no , tạm thời nhớ đến chuyện ăn ."

Hai đứa nhỏ khúc khích.

"Vậy chúng để gia gia nãi nãi giúp chúng nấu , chờ nó xong, chắc đồ ăn cũng mang lên."

Quả nhiên, mặc dù miệng dừng , nhưng ánh mắt Sở Cẩm Niên thỉnh thoảng vẫn liếc về phía bọn họ, rõ ràng là quan tâm.

Nói đến chỗ hứng thú, phát hiện Sở Khiếu bưng một nồi đồ ăn nóng hầm hập đặt ở mặt Sở Trường Phong và hai ca ca, tiểu gia hỏa lập tức nóng nảy.

"Ai nha! Hôm nay chúng tới đây thôi! Các ngươi mau ăn cơm ! Ta cũng ăn cơm!"

Nói xong, tiểu gia hỏa nhảy xuống ghế, lạch bạch chạy tới.

"Cha! Ca ca! Mộc Mộc! Ba thật nghĩa khí! Ăn cơm cũng gọi con!"

"Hôm nay chúng ăn gì nha? Để con xem!"

Động tác của nó nhanh nhẹn leo lên ghế, chống hai tay lên bàn, với cái đầu nhỏ .

"Oa!! Tào phớ thịt bò! Thật nhiều thịt bò! Thật nhiều tào phớ non mềm!"

Sở Trường Phong cầm lấy đũa gõ gõ đầu nó,"Có đồ ăn mới gọi hồn của con trở về!"

Sở Cẩm Niên ôm đầu ủy khuất nũng,"Lời của cha thật là, con là đang chính sự với bọn họ! Đây chính là chuyện vì Bắc Dương!"

"A! Không lẽ con còn quan phụ mẫu của bọn họ , bắt đầu quản kiếm tiền như thế nào?"

Hai mắt Sở Cẩm Niên sáng ngời,"Cha! Cha quá đúng! Sau con sẽ quan! Con nhất định là quan nhất thế gian! Bằng sẽ lãng phí tài hoa của con!"

Sở Trường Phong mím môi, gượng một tiếng,"Ha ha ha..."

"Ha ha ha..." Sở Cẩm Niên đến lộ hàm răng trắng nhỏ.

 

Loading...