Xuyên Thành Nông Nữ, Được Cả Nhà Chồng Cưng Chiều - Chương 136

Cập nhật lúc: 2025-10-13 02:59:08
Lượt xem: 105

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bà liếc ba trong phòng, khóa ánh mắt Thường tiểu thư, hỏi: “Là nàng ?”

Diệp Lạc Hân gật đầu.

Lão phu nhân nữa về phía Thường tiểu thư, ngữ khí bình thản : “Vị cô nương , bản ngươi đen như , còn mặc màu tím, là thấy trông đủ giống một cục than đen ?”

Thường tiểu thư từ nhỏ ghét nhất là khác nàng đen, lão phu nhân , nàng lập tức tức giận dậm chân.

“Ai đen, rõ ràng đen.”

Lão phu nhân : “Lời ngươi lừa thì , chẳng lẽ còn lừa khác?

Lão thái thái mắt mũi tuy lắm, nhưng ngươi giờ cạnh tôn nữ , một tựa tuyết trắng mùa xuân, một như than đen cháy xém, ngươi còn dám đen ?

Chẳng lẽ mắt ngươi còn bằng ?”

“Tiểu nhị!”

Thường tiểu thư thét lên thất thanh.

Không cãi lão phu nhân, nàng liền trút giận lên tiểu nhị.

“Y phục của nhà ngươi còn bán nữa ?

Ngươi nếu giữ khách, thì mau đuổi hai ! Đắc tội với , xem y phục nhà ngươi còn bán cho ai!”

“Tiểu cô nương, đừng quá tự cho là đúng!” Lão phu nhân khinh thường một tiếng.

“Ngoài , một nữ oa oa nên quá phô trương bên ngoài, kẻo gây rắc rối cần thiết cho gia đình ngươi!”

“Ngươi…” Thường tiểu thư tức đến nghiến răng nghiến lợi, “Ngươi còn dám uy h.i.ế.p !”

“Ngươi cũng xứng ư?”

Lão phu nhân xong, thèm liếc nàng một cái nào nữa.

Thay đó, sang tiểu nhị : “Tiểu nhị, gói hết y phục của tầng cho , trừ cái váy tím .

Ta thấy bộ đó rộng, Hân Hân mặc hợp lắm, cứ để nào phù hợp hơn mặc !”

“Vâng!”

Tiểu nhị xong tay chân run rẩy kiểm soát .

Hắn ở Trân Bảo Các bảy năm, đây là đầu tiên gặp khách hàng lớn như .

Lần . Hắn còn sợ đắc tội Thường tiểu thư nữa, lập tức tiến lên, lượt gỡ từng bộ y phục treo tường xuống.

“Ê ngươi…”

Thường tiểu thư còn kịp hồn.

Đây là từ một tên nhà giàu mới nổi? Nàng đường đường là nữ nhi của huyện thừa Thanh Hà huyện, ba tháng mới chỉ mua một bộ y phục ở tầng ba Trân Bảo Các.

Cái tên nhà quê , dám mua hết tất cả y phục một lúc!

“Tiểu nhị, ngươi đừng lừa! Ngươi bán y phục nhiều năm như , chẳng lẽ còn thực lực của khách ?”

Tiểu nhị gì, động tác thu y phục vẫn ngừng.

Hắn nghĩ: Ngươi mắt mù thì đừng kéo theo.

Vị cô nương tuy trông ăn mặc chút đạm bạc.

bộ y phục mà vị lão phu nhân mặc khi đến, đều là loại vải tiến cống triều đình.

Thứ bình thường thể mặc ?

Nhìn khắp Thanh Hà huyện , ngay cả huyện lệnh đại nhân cũng thể mặc loại vải như !

Thu Nguyệt ghét Thường Nguyệt Nga ồn ào, sang với nàng : “Lão phu nhân nhà bao hết chỗ , vị cô nương đây còn ở gì? Để thỏa mãn cơn nghiện ?

Theo thấy, y phục ở lầu hai thực hợp với cô nương hơn, chi bằng cô nương xuống lầu xem thử .”

Thường Nguyệt Nga quả thật bình thường mua y phục ở lầu hai nhiều hơn.

Bị Thu Nguyệt dễ dàng chọc trúng tâm tư, nàng đưa hai tay che mặt, chạy xuống lầu hai.

Diệp Lạc Hân lúc với lão phu nhân: “Ngoại tổ mẫu, mua nhiều y phục như , mà mặc hết ạ!”

Lão phu nhân vỗ vỗ tay nàng: “Y phục mua về nhất định mặc, đặt ở đó vui mắt, cũng coi như uổng phí tiền.”

Diệp Lạc Hân âm thầm thè lưỡi, thầm nghĩ: Người đây là phiên bản nữ của tổng tài bá đạo đúng ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-nu-duoc-ca-nha-chong-cung-chieu/chuong-136.html.]

Lão phu nhân tiểu nhị gấp xong bộ y phục cuối cùng, vẫn cảm thấy hài lòng.

Liền hỏi: “Y phục ở lầu ba , là y phục nhất nhà ngươi ?”

Tiểu nhị lúc thực lực của lão phu nhân, vội vàng đáp: “Thực chưởng quầy chúng tiểu nhân còn một kho bí mật, bên trong một bộ y phục đặc biệt , chỉ là vì công phu quá đắt đỏ, đến nay vẫn ai mua.”

“Ồ?” Lão phu nhân xong liền hứng thú.

“Vậy hôm nay ngươi hãy để lão thái thái đây mở mang tầm mắt, rốt cuộc là loại y phục gì mà quý giá đến thế!”

“Được , tiểu nhân liền dẫn qua đó!”

Tiểu nhị gọi đồng bạn của đến, bảo họ gói tất cả y phục ở lầu ba .

Còn thì dẫn lão phu nhân và Diệp Lạc Hân đến một mật thất phía lầu ba.

Trong mật thất đặt chín viên ngọc trai lớn bằng nắm tay, mỗi viên đều phát ánh sáng dịu nhẹ.

Ở giữa mật thất, đặt một chiếc hộp bằng đồng thau.

Tiểu nhị lấy chìa khóa , mở chiếc hộp, một chiếc váy phát ánh sáng bảy màu lung linh, tức thì hiện mắt mấy .

Trên váy trang trí đặc biệt nào, chỉ phần viền váy đính một hàng ngọc trai nhỏ bằng móng tay.

“Chiếc váy dệt từ tơ băng thiềm ngàn năm, mỗi sợi tơ băng thiềm dài năm thước, mới thể đảm bảo sự nguyên vẹn của chiếc váy.”

Gà Mái Leo Núi

Tiểu nhị giới thiệu, chỉ chiếc váy, nhưng ngón tay dám chạm .

“Nghe chiếc váy mặc cơ thể sẽ mát lạnh, thể đổi màu sắc tùy theo nhiệt độ cơ thể .

Tơ băng thiềm vô cùng quý hiếm, chỉ riêng việc gom đủ nguyên liệu mất mười tám năm.

Vị lão thợ thủ công vốn tặng chiếc y phục cho nữ nhi , nhưng nữ nhi gả xa xứ, đường đưa đạo phỉ cướp mất, chiếc y phục liền lưu lạc trong dân gian, cho đến khi chưởng quầy chúng tiểu nhân thu thập.”

“Đừng biên nhiều câu chuyện hoa mỹ như !” Lão phu nhân ngắt lời tiểu nhị: “Bao nhiêu tiền!”

Tiểu nhị đưa hai ngón tay.

“Hai ngàn lạng?” Diệp Lạc Hân sững sờ, cái cũng quá đắt !

Những chiếc váy nàng mua đây, chiếc nào quá hai lạng bạc.

“Không.” Tiểu nhị ngượng nghịu lắc đầu.

Dường như cũng cảm thấy giá tiền quá mức hoang đường.

vẫn : “Hai vạn lạng!”

“Hai, hai vạn lạng?”

Sao ngươi cướp luôn !

Diệp Lạc Hân suýt nữa thốt lên.

Nàng kéo tay lão phu nhân, : “Ngoại tổ mẫu, chúng thôi, bên ngoài nhiều váy như còn mặc hết, cái cần nữa .”

Ai ngờ lão phu nhân chiếc váy nở một nụ hiền hậu.

“Hai vạn lạng, lấy!”

Không , lấy chứ?

Diệp Lạc Hân vô cùng khó hiểu.

Chiếc váy tuy , nhưng giá cả thực sự đắt đến mức hoang đường.

Mặc chiếc váy , chẳng biến thành hai vạn lạng ?

Đi đường cũng lo lắng đề phòng, sợ khác cướp bóc chứ!

Lão phu nhân như tìm thấy bảo bối mất, mặt tràn đầy vẻ vui mừng.

“Tiểu nhị, gói chiếc váy cho !”

“Vâng!”

Chân tiểu nhị mềm nhũn, khi còn cảm thấy cả nhẹ bẫng.

Đời từng gặp nào giàu đến thế.

Diệp Lạc Hân chiếc váy mắt mà trầm tư.

 

Loading...