Xuyên Thành Nông Nữ, Được Cả Nhà Chồng Cưng Chiều - Chương 143

Cập nhật lúc: 2025-10-13 02:59:15
Lượt xem: 101

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Các ngươi đừng chỉ lo , còn một chuyện thông báo cho các ngươi.”

Lý Chính biểu cảm nghiêm túc.

“Chuyện gì Lý Chính thúc, gì mà nghiêm trọng thế, đáng sợ quá!” Mẹ Quế Hoa trêu chọc.

“Khụ khụ!” Lý Chính hắng giọng.

“Cái đó, nhà Tiêu Mộc nuôi một con... đại hổ vằn trắng trán, mắt sáng rỡ. Sau nhà đều cẩn thận một chút,

Đặc biệt là những kẻ ý đồ xa nửa đêm trèo tường, tự cân nhắc xem đấu hổ .”

Lý Chính một xong, đám đông sôi sục.

Gà Mái Leo Núi

Cái gì?

Nhà Tiêu Mộc nuôi hổ?

Hổ là vua của muôn loài, thể để con sai bảo chứ?

Hôm qua còn qua cửa nhà , căn bản hề để ý!

Thấy đều chút bồn chồn, Lý Chính :

“Các ngươi đừng lo lắng vô cớ, con hổ nuôi mấy tháng , nếu nó ngoan ngoãn, sớm ngoài c.ắ.n .

Không vẫn luôn đó ? Ta chỉ nhắc nhở các ngươi, ngàn vạn đừng thấy nhà họ Tiêu giàu mà nảy sinh ý đồ xa gì.”

“Lý Chính thúc, , chúng là bà con hàng xóm, ý đồ xa nào!”

“Không nhất!” Lý Chính : “Hôm nay cũng coi như chính thức chào hỏi các ngươi , nếu ai nửa đêm trèo nhà Tiêu gia hổ c.ắ.n c.h.ế.t, chuyện thể trách nhà họ Tiêu .”

“Sợ hãi quá mất! Vậy thì ai dám chứ!”

“Trong nhà nuôi hổ, đây cũng là đầu tiên ở Thanh Hà huyện chúng nhỉ!”

“Hổ nhà ăn , ăn thì thôi , nhà họ nuôi nhiều thỏ như , cũng từng hổ hại thỏ, con hổ là ăn cỏ đó chứ?”

Mọi nhỏ giọng bàn tán.

Phần lớn là hiếu kỳ hơn là sợ hãi.

Trong đám đông, một đàn ông thấp bé nắm chặt nắm đấm, lau một vệt mồ hôi lạnh trán.

Nhà họ Tiêu.

Lâm Lão phu nhân buổi chiều thuê xe bò thành.

Lão nhân gia nàng cả đời xe ngựa, căn bản xe bò là cảm giác thế nào.

Lần đầu tiên xuống, ngoại trừ cấn mông, ngờ khá vững vàng.

Nàng cùng Tiêu Tùng và hai nha cùng đến cầu Nguyệt Lượng ở phía tây huyện thành.

Ở đây, tất cả những tìm việc hoặc bán đều tụ tập , dần dần hình thành một quy mô nhất định.

Theo lời Lão phu nhân, việc mua , hoặc là sớm, hoặc là muộn!

Đi sớm, thể mua những tướng mạo ưa .

Bất kể là nha gia đinh, chủ nhân thích sẽ sớm đến chọn lựa.

Đi muộn, thì thể gặp những thể lực .

Làm việc mệt mỏi cả ngày, đến lúc vẫn còn tinh thần, khả năng cao là thể chất , bệnh tật gì.

Nhà họ Tiêu nhiều việc, yêu cầu cơ bản của Diệp Lạc Hân là siêng năng, tháo vát.

nàng đặc biệt chọn thời gian ngoài.

Lão phu nhân khí chất trầm , xuất từ gia đình quyền quý, nàng xuất hiện, liền những môi giới vây quanh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-nu-duoc-ca-nha-chong-cung-chieu/chuong-143.html.]

“Phu nhân tìm như thế nào ạ? Bên mấy , phu nhân xem qua ?”

“Phu nhân tìm nha ư? Hãy xem hai nha nhà đây, tươi tắn như hoa, đáng yêu lắm!”

Thấy Lão phu nhân lắc đầu, một khác vội vàng : “Phu nhân tìm gia đinh tháo vát ?

Người trong tay tuy tuổi lớn một chút, nhưng tai thính mắt tinh tháo vát, mua về canh gác cổng lớn là thích hợp nhất.”

Lâm Lão phu nhân thuận theo hướng y chỉ qua, chỉ thấy một đàn ông trung niên hơn ba mươi tuổi đang đất, thần sắc mơ hồ, ánh mắt ngây dại.

Không là do uống t.h.u.ố.c vốn dĩ như .

Lão phu nhân thầm nghĩ: Cái tên môi giới mặt dày quá, chuyện xuyên thủng mà cũng dám dối.

Một như mang về canh gác cổng lớn, đồ đạc giữ , cổng lớn mất là một vấn đề.

Nàng tiếp tục về phía , một mái hiên, thấy hai thanh niên quần áo rách rưới đang xổm ở đó, chia ăn một cái màn thầu.

Cái màn thầu màu đen. cả hai đều ăn ngon lành.

Chỉ nụ của họ, căn bản thể nhận đến bước đường cùng bán .

Lão phu nhân qua, hỏi hai : “Ta thấy các ngươi cài cỏ đầu, là bán !”

Một trong đó ngẩng mặt lên Lão phu nhân: “Không bán , chúng chỉ công dài hạn, kiếm tiền chúng còn về nhà lấy vợ nữa!”

“Bao nhiêu tiền?” Lão phu nhân hỏi.

Người giơ một bàn tay , nắm thành nắm đấm, : “Mười lượng bạc!”

Thấy Lão phu nhân gì, y nghĩ Lão phu nhân hiểu lầm , vội vàng : “Mỗi mười lượng bạc.”

Lão phu nhân : “Giá của ngươi thấp! Dám đòi giá cao như , ắt hẳn gì đó hơn .

Ngươi cứ xem, xem ngươi đáng giá mười lượng bạc !”

Thanh niên ba bảy lượt ăn hết nửa cái màn thầu trong tay, lau tay quần áo, đó đưa mặt Lão phu nhân:

“Xin xem, đôi tay của đây. Nhìn là một tay nghề nông giỏi giang.

Nói với thế , việc đồng áng việc gì mà chúng . Trồng khoai lang khác một mẫu đất chỉ hai ba trăm cân, qua tay trồng , ít nhất cũng bốn năm trăm cân!”

Lão phu nhân tin: “Nếu thật sự lợi hại như lời ngươi , ắt hẳn nhiều tranh giành ngươi, lưu lạc đến bước ?”

Thanh niên gãi đầu: “Ta vốn là công dài hạn cho , nhưng bên nhà hạn hán lớn, chủ nhà đều mất mùa, trời mưa thì ai quản , chủ nhà cứ đổ chuyện lên đầu .

Ta tức giận bỏ trốn khỏi nhà , những khác trong làng cũng dám dùng .

Hết cách, miếng cơm kiếm nữa, đành ngoài kiếm sống.

Tuy nhiên cứ yên tâm, việc tuyệt đối bằng hai !”

“Vậy còn bên cạnh ngươi thì ?” Lão phu nhân hỏi.

“Y cũng tháo vát như ngươi ư?”

Thanh niên vội vàng đáp: “Người sáng suốt , y còn tháo vát hơn ! Trừ việc chuyện lắm, còn đều giỏi giang.”

Lão phu nhân khá hài lòng với hai thanh niên .

Trẻ tuổi, thể trạng . Trông cũng lanh lợi, kinh nghiệm ruộng.

“Nhà ruộng đất nhiều, nhưng việc gieo trồng và thu hoạch đều cần các ngươi , ngày thường nhà việc gì thì việc đó.

Chỉ cần chịu khó việc tuyệt đối sẽ thiếu các ngươi một miếng ăn! Thế nào? Có đến !”

Trần Nhị là đầu tiên gặp chủ nhân sảng khoái như .

“Được, !”

Y xong đàn ông bên cạnh: “Đại ca, thấy ?”

Người đàn ông cũng gật đầu!

 

Loading...