Xuyên Thành Nông Nữ, Được Cả Nhà Chồng Cưng Chiều - Chương 168

Cập nhật lúc: 2025-10-13 02:59:40
Lượt xem: 85

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Con Lợn Biến Mất

Tiêu gia.

Diệp Lạc Hân về đến nhà, sơ qua tình hình thu nhập hôm nay, đều ngạc nhiên, nhưng cảm thấy hợp tình hợp lý!

Diệp Lạc Hân luôn năng lực như , lấy ít thắng nhiều, kiếm tiền lớn!

Người vui mừng nhất trong đó là Tiêu Trường Hà và lão phu nhân.

"May mà những tấm da kịp tiến độ, chậm trễ việc túi thơm của các nàng." Tiêu Trường Hà .

Lão phu nhân cũng : "Bên chúng cũng tiến độ nhanh!"

Mở hàng thuận lợi, điều cũng khiến Diệp Lạc Hân vui.

Nàng nâng chén với : "Tất cả những điều đều là công lao của .

“Nếu giúp đỡ, chắc chắn sẽ sức tiêu thụ lớn như ngày hôm nay, hôm nay lấy rượu kính một chén.”

“Được, chúng đều uống một chén, lão phu nhân cũng !”

Tiêu Tùng lúc lên tiếng: “Đệ , hôm nay chưởng quỹ Từ về , bên đàm phán xong xuôi thêm hai cửa hàng liên kết, họ đặt hai trăm con thỏ, cùng năm mươi gói gia vị.

Hiện giờ thỏ của chúng sắp kịp cung ứng !”

Dương Phượng: “Vấn đề hỏi !

Gia đình chúng hiện hơn một trăm con thỏ đang mang thai, bốn tháng nữa thỏ sẽ lớn, chắc chắn sẽ cung ứng kịp.”

Diệp Lạc Hân: “Phải, đại ca, chuyện thỏ cứ hỏi tẩu tẩu là !”

Tiêu Tùng: “Ta , thôn Cốc Thủy cũng bắt đầu nuôi thỏ , hình như giá còn thấp hơn chúng .

Sau nuôi thỏ nhiều, thỏ của chúng khi nào khó bán ?”

“Đại ca đừng lo, thỏ cũng dễ nuôi đến thế.

Hơn nữa, dù khác cũng nuôi thỏ, đối với chúng ảnh hưởng cũng lớn lắm.

Trích Tinh Lâu và Hân Duyệt Trai của chúng mỗi ngày lượng dùng đều cố định. Chúng ví tiền còn cần nhiều da thỏ, nên cần lo khác ảnh hưởng đến sức tiêu thụ của chúng .”

“Không , các con cứ nuôi , bán , sẽ nghĩ cách cho các con.

Chỉ cần các con nuôi , đảm bảo bán giá.” Lão phu nhân cũng .

Nghe xong những lời , Tiêu Tùng mới yên tâm.

Cả nhà vui vẻ ăn tối xong, đang trò chuyện trong sân thì lý chính bỗng nhiên bước tới.

Thần sắc chút ngưng trọng, trông như đang tâm sự.

Vào đến sân Tiêu gia, tiên tìm con hổ đang ở góc sân.

Nguyên Bảo thấy về phía , lập tức ngẩng đầu.

Lý chính vội vàng lùi , mới :

“Lão Trường Hà, chuyện quan trọng với các ngươi, huyện Thanh Hà của chúng lưu khấu xuất hiện, còn lưu khấu đang tiến về phía thôn chúng , các ngươi nhất định cẩn thận đó!”

“Lưu khấu?” Tiêu Trường Hà giật , “Thôn chúng lưu khấu !”

“Ôi,” Lý chính thở dài một tiếng!

“Còn vì lương thực gây .”

năm nay là một năm lành, hẳn là đều thu hoạch tồi chứ!” Từ Chính Hương hai trò chuyện, nhịn .

“Mẫu chỉ thấy thôn chúng thì cho là khá, nhưng bên ngoài vẫn nơi thiên tai.”

“Một nơi lương thực giảm sản, nhưng thuế khóa hề giảm, bách tính khổ sở nên lời, một kẻ cường tráng liền ngoài lưu khấu!”

thôn chúng cũng giàu , những năm ít khi lưu khấu lưu lạc đến đây!”

Lý chính thở dài : “Cây to đón gió, lẽ là vì thôn chúng năm nay phong độ quá thịnh !

Năm nay thôn chúng lương thực tăng sản, nhưng thuế khóa hề tăng.

Huống hồ hiện giờ trong thôn nhiều , đều thêm thu nhập.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-nu-duoc-ca-nha-chong-cung-chieu/chuong-168.html.]

Lý chính , nhịn về phía phu thê Diệp Lạc Hân đang cách đó xa.

“Người sợ nổi danh, heo sợ mập! Chắc chắn kẻ tình hình hiện tại của thôn chúng ngoài, nên mới khiến để ý!”

“Vậy thì đây?” Tiêu Trường Hà cũng chút lo lắng!

“Không còn cách nào khác, chỉ thể tự cẩn thận hơn thôi.

Trong thôn chúng , lo lắng nhất là nhà các ngươi, nên hôm nay đặc biệt đến đây nhắc nhở các ngươi một tiếng.

Tình hình hiện tại của nhà các ngươi chắc chắn sẽ khiến một đỏ mắt, ban đêm nhất định cẩn thận.”

“Đa tạ lão ca nhắc nhở!” Tiêu Trường Hà .

Sau khi lý chính , Tiêu Tùng và Tiêu Mộc bàn bạc, ban đêm hai sẽ luân phiên trực đêm.

Một đêm chuyện gì, đều cho rằng hôm qua lưu khấu đến.

Ai ngờ ngày hôm , trong thôn xảy chuyện.

Quả phụ Lý ở đầu thôn phía Đông, sáng sớm òa lên.

“Đồ trời đánh! Kẻ nào trộm heo nhà !

Heo nhà nuôi đến nửa lớn , định bán tiền mua t.h.u.ố.c lúc Tết, giờ heo mất , lấy gì mua t.h.u.ố.c đây!”

Mọi đều tiếng của nàng thu hút, nhiều tụ tập cổng nhà nàng để hỏi han sự tình.

Quả phụ Lý sớm mất hết chủ ý, hỏi, lập tức dẫn đến cạnh chuồng heo cho họ xem chuồng heo trống rỗng.

“Bạch Tiểu của nhà mỗi ngày đều ngủ ở đây.

Sáng nay thức dậy, qua cho ăn, ngờ ngay cả bóng heo cũng thấy.

Ta tìm khắp sân một vòng lớn cũng thấy , con heo chạy !”

Nói xong, thấy ai lên tiếng, nàng :

“Bạch Tiểu nhà ngoan! Nhất định là khác trộm ! Đồ trộm cắp trời đánh, kẻ nào trộm heo nhà nhất định c.h.ế.t tử tế!” Quả phụ Lý lớn tiếng mắng.

“Thôn chúng xưa nay đều bình yên vô sự, bỗng nhiên trộm heo chứ?”

“Phải đó, khi nào mãnh thú ăn !” Có .

Nghe lời , lập tức nhỏ giọng : “ , súc vật rốt cuộc , dù nó thông nhân tính đến mấy cũng khó tránh khỏi việc trộm ăn.”

Gà Mái Leo Núi

“Phải, mãnh thú dù cũng là mãnh thú, nào ngoan ngoãn đến thế!”

Nghe những lời ám chỉ đó, Từ Chính Hương nhất thời vui!

Nàng từ trong đám đông bước , chống eo lớn tiếng : “Các ngươi gì thì cứ thẳng , ở đó hàm sa xạ ảnh ai thế!

Ta cho các ngươi , con heo là do ngươi trộm , cũng thể nào là do Nguyên Bảo nhà trộm!”

“Sao thể là nó!”

Quả phụ Lý dường như cuối cùng cũng tìm một kẻ thể chịu trách nhiệm, vội vàng đuổi theo : “Đó dù cũng là một con hổ, đặt trong thôn, khó tránh khỏi việc hại , ăn gia súc trong thôn!”

“Ngươi cũng đó là một con hổ!”

Từ Chính Hương , “Nguyên Bảo nhà nếu ăn heo, nó thể tự săn núi, căn bản cần ăn cái thứ đồ nuôi trong nhà ngươi !”

“Hơn nữa,”

Từ Chính Hương tiếp tục ,

“Không chỉ là heo thôi , nhà ai mà ! Nếu Nguyên Bảo thật sự ăn, nó thể ăn heo nhà , tại đến nhà ngươi ăn? Heo nhà ngươi hơn heo nhà khác ?”

Quả phụ Lý bác bỏ một tràng, trong lòng khó chịu: “Heo nhà nuôi nó quen , chắc chắn sẽ ăn, đương nhiên ngoài đến nhà khác kiếm ăn!”

“Ngươi nãy Nguyên Bảo là mãnh thú ? Mãnh thú ăn thì ăn, nó còn thể xem sắc mặt khác ?”

Từ Chính Hương và quả phụ Lý cãi ầm ĩ, những xem náo nhiệt đều vây quanh hai bên, say sưa.

Tiêu Mộc xung quanh xem xét một vòng, : “Nương, đừng cãi vã, cẩn thận tổn hại thể.”

Nói xong câu , Tiêu Mộc chắn Từ Chính Hương phía , đối mặt với quanh một lượt,

: “Heo hổ nhà ăn, chứng cứ!”

 

Loading...