Nguy cơ tiềm ẩn
Lý chính chia tất cả dân làng thành ba tổ.
Luân phiên trực ban sáng, chiều, tối.
Bảy tám giao lộ đồng thời gác.
Dân làng đều căng thẳng, cũng sợ hãi.
Sợ lưu khấu đến, sợ chúng đến.
Nếu chúng đến, khó tránh khỏi động thủ.
Dân làng tự chắc là đối thủ của chúng.
nếu đồng lòng hợp sức, thể một bắt giữ chúng, loại bỏ nỗi lo về .
Nếu chúng cứ mãi đến, sẽ luôn lo lắng bất an, vĩnh viễn ngủ giấc an lành.
Nguyên Bảo vòng quanh thôn hai lượt.
Mỗi khi đến một nơi, đều một đám dân làng vây quanh nó tò mò bàn tán.
Nguyên Bảo hề bận tâm, đến , uy phong lẫm liệt đến đó, dùng ánh mắt khinh miệt .
Nó dừng ở mỗi giao lộ một lúc, dường như đang xem xét địa hình.
Cuối cùng tự tìm một nơi thích hợp, ẩn giấu hình.
Ba ngày trôi qua, theo nề nếp, ngay cả ngủ cũng ngủ bao nhiêu.
Những kẻ cướp dường như nhận thấy sự đề phòng của thôn, còn đến nữa.
Mọi đều chút buông lỏng cảnh giác.
“Lưu khấu rời khỏi đây ?”
“Chúng nó thôn khác ?”
“Chắc chắn là chúng tuần tra nghiêm ngặt, dám đến nữa .”
“Thôn chúng còn hổ mà, cho chúng mười cái gan chúng cũng dám !”
…
Một bên khác.
Trên một ngọn núi vô danh bên ngoài thôn Thanh Sơn.
Một đám đang đào bếp nấu cơm.
Mấy hán tử vạm vỡ đang vây quanh một đống lửa nướng thịt.
“Đại ca, chúng ba ngày gì thu hoạch , thôn Thanh Sơn chúng rốt cuộc ?” Một tên béo lùn hỏi.
“Hay là chúng đổi thôn , thôn Thanh Sơn tuần tra , e là dễ tay.” Một thanh niên cao gầy khác .
“Lão Tam, chỉ mấy dân làng thôi mà ngươi sợ sệt ?
Trước khi đến đây chúng đều hỏi thăm kỹ , quanh đây chỉ thôn Thanh Sơn là ít nhất, nhưng trong thôn một phú hộ mới giàu lên, nhà nuôi mấy trăm con thỏ lận!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-nu-duoc-ca-nha-chong-cung-chieu/chuong-170.html.]
Đợi chúng thôn, dứt khoát g.i.ế.c hết trong nhà , chiếm lấy nhà , ăn hết thỏ mới !” Tên béo lùn .
“Nhị ca, lúc chúng mới ngoài như !”
Lão Tam dáng mảnh khảnh .
“Chúng rõ , chỉ cướp tài vật hại ?”
“Đó là đây!” Lão Nhị chép chép miệng.
“Đi suốt chặng đường , ngươi hại khác, nhưng những dân làng cướp tài vật , ai mà g.i.ế.c chúng ?
Chi bằng khác g.i.ế.c, bằng chúng tay chiếm lợi thế!”
Lão Nhị liếc đại ca.
Đại ca để một bộ râu ria lồm xồm, da dẻ ngăm đen, một mắt băng che , con mắt còn lộ vẻ hung ác và tham lam,
“Lão Nhị đúng!” Hắn gật đầu.
Thấy Lão Tam vẫn còn chút do dự, chỉ mắt , “Ngươi xem mắt của , ban đầu lão bà tay tàn độc đến mức nào?
Còn dám dùng thạch tín trộn lẫn vôi bột mù mắt !
Nếu đương cơ lập đoạn, móc mắt trái của , thì giờ cỏ mộ cao ba thước .”
Nghe ba bàn tán, Lão Ngũ vẫn đang nướng thịt ngẩng đầu : “Hai ngày nay đều xem xét , bọn họ đặt chướng ngại vật ở các giao lộ, nhưng phía núi còn một con đường nhỏ thông thôn.
Gà Mái Leo Núi
Con đường đó hiểm trở, nên bọn họ phái canh gác, bằng chúng cứ theo con đường đó xuống, xem tình hình tiên bắt mấy chục con thỏ.
, nhà đó còn xe ngựa, nếu thuận lợi, chúng bắt trong nhà , bảo họ giao tiền , dùng xe ngựa đưa chúng ngoài, đại ca, thấy cách thế nào?”
Lão đại ngẩng mắt quanh một vòng.
Những của chúng, đều là đường mới tạm thời tập hợp .
Hiện giờ trong đội ngũ cũng hơn ba mươi , nhưng Lão Ngũ là duy nhất chữ.
Hắn trong đội ngũ đóng vai trò như một quân sư.
Đầu óc linh hoạt, như những khác chỉ đ.á.n.h đánh g.i.ế.c g.i.ế.c.
“Ta thấy Lão Ngũ đúng!”
Lão Tam ném một khúc củi đống lửa, : “Thỏ thỏ gì đó, cũng sẽ lúc ăn hết, nhà gần đây kiếm ít bạc, buôn bán còn mở rộng sang huyện khác , trong nhà bọn họ chắc chắn nhiều thứ . Chúng cướp thêm chút tiền, đến lúc đó chia , cũng thể xuống núi sống mấy ngày tiêu diêu tự tại!”
“Phải đó! Cứ thế mà !”
Đại ca ném cây gậy trong tay xuống, dậy hô lớn với đồng bọn xung quanh: “Tất cả mau tranh thủ thời gian ăn cơm, ăn xong chúng nghiên cứu đường , tối nay, sẽ dẫn các ngươi phát tài!”
“Phát tài!”
“Phát tài!”
“Đại ca uy vũ!”
Bốn phía vang lên tiếng reo hò.
Đám khí thế ngất trời, bọn chúng sớm thể chờ đợi, chỉ đợi một phi vụ lớn.