Xuyên Thành Nông Nữ, Được Cả Nhà Chồng Cưng Chiều - Chương 171

Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:06:42
Lượt xem: 63

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kế Điệu Hổ Ly Sơn

Màn đêm buông xuống.

Trên trời chỉ một vầng trăng khuyết, đến cả trời cũng dường như ít hơn ngày nhiều.

Lũ lưu khấu nhanh, khi trăng lên giữa trời, bọn chúng đến chân núi.

Chỉ chờ Đại ca lệnh, bọn chúng thể lén lút lẻn trong thôn.

Trong thôn những đốm lửa bập bùng thoáng qua, điều cho thấy canh gác ở ngã ba đường.

Hắc lão đại sớm đoán tình huống .

Bọn chúng tìm thấy một ngã ba, tuy đường núi ở đó hiểm trở, nhưng canh giữ, chỉ cần lẻn , chắc chắn thể tiến thôn mà phát hiện.

Lão Ngũ động tĩnh bên , với Đại ca:

“Đại ca, giờ vẫn còn tỉnh táo lắm, chúng đợi thêm một canh giờ nữa hãy xuống núi, khi mệt mỏi, chắc chắn sẽ lơi lỏng cảnh giác.”

Hắc lão đại gật đầu: “Được, chúng đợi thêm một canh giờ nữa.”

Tiêu Mộc dẫn hai canh giữ ở con đường lớn, còn Tiêu Tùng thì dẫn hai canh giữ ở chân núi phía Tây.

Vị trí của hai họ đều khá xa so với con đường mà lũ lưu khấu xuống núi, vì mười mấy tên cướp lẻn xuống từ núi mà hề ai phát hiện.

Mười mấy bóng lợi dụng đêm tối thôn.

Bọn chúng vô cùng phấn khích. Không ngờ. Cái kế của Lão Ngũ đưa hữu dụng đến thế.

“Đại ca, tối nay chúng sẽ phát tài lớn.”

“Tối nay, nếu nhà đó dám hợp tác với chúng , chúng sẽ g.i.ế.c hết bọn họ.

Đến khi trong thôn phát hiện , chúng sớm mang tiền chạy trốn .”

“Thôi , những lời bây giờ còn quá sớm, chúng mau chóng theo lộ tuyến định sẵn mà thôi.”

Một hàng vội vã .

Ai cũng phát hiện , phía lưng bọn chúng, một đôi mắt giống như đèn lồng đang chằm chằm bọn chúng.

Ngay khi bọn chúng định rẽ thôn. Phía bỗng truyền đến một tiếng hổ gầm.

“Gầm!”

Tiếng hổ gầm vang trời động đất. Mấy tên cướp lập tức sợ đến mềm nhũn tay chân.

Hổ!

Sao trong thôn hổ chứ?

Không đợi bọn chúng kịp phản ứng, Nguyên Bảo lao tới.

Một chưởng vỗ gáy của tên cuối cùng, đ.á.n.h cho bất tỉnh nhân sự.

“Không , , hổ làng , chúng hổ nhắm trúng !”

Một nhóm chạy tán loạn khắp nơi.

Động tĩnh bên nhanh kinh động đến những khác trong thôn.

Tất cả những tuần tra đều đổ dồn về phía .

Khi bọn họ đến nơi, thấy mười mấy tên cướp đều rạp mặt đất, tên thì bất tỉnh, tên thì thổ huyết, ngay cả những tên còn tỉnh táo cũng hổ dọa cho dám nhúc nhích. Tiêu Mộc và Tiêu Tùng cũng vội vàng chạy tới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-nu-duoc-ca-nha-chong-cung-chieu/chuong-171.html.]

Nguyên Bảo tay tuy nặng, nhưng may mắn là vẫn để cho những tên một thở.

Tiêu Mộc đếm thử, tổng cộng mười sáu tên.

Hắn chỉ một tên hỏi: “Các ngươi tổng cộng bao nhiêu ? Ai là kẻ cầm đầu?”

Mấy tên còn tỉnh táo đều dám hé răng.

Lý Chính liền lên tiếng: “Đừng tưởng các ngươi thì chúng tìm . Không cũng , dù cuối cùng cũng giao cho huyện thái gia xét xử. Có lời gì, các ngươi cứ với huyện thái gia .”

“Hảo hán tha mạng! Hảo hán tha mạng!”

Trong đó, một lớn tiếng kêu la.

“Chúng chỉ là khách qua đường, mượn chút tiền lộ phí, tuyệt đối ý định hại !

Gà Mái Leo Núi

Cầu xin các vị rủ lòng thương, đừng giao chúng cho huyện nha, nếu chúng sẽ c.h.ế.t đất chôn .”

“Phí lời!” Lý Chính giận dữ quát.

“Các ngươi sai thì chịu phạt.

Nếu phạm tội, chẳng lẽ huyện thái gia oan uổng các ngươi ?

Tuy nhiên, dù phạm tội, tội cũng lớn nhỏ.

các ngươi nhận tội, thì cứ để huyện thái gia xử lý đồng tội !”

“Không , chúng lão đại, chúng đều là lệnh khác hành sự.” Bảy tám đều bắt đầu biện bạch cho .

Quả nhiên là lũ lưu khấu tổ chức lỏng lẻo, phúc thì cùng hưởng, nhưng đại nạn lâm đầu, ai nấy đều tự lo .

Một đàn ông quần áo rách rưới, hai gò má hốc hác Nguyên Bảo.

Thấy nó ý định lao tới, mạnh dạn : “Ta lão đại, chúng ở đây lão đại, lão đại của chúng cùng đường với chúng .”

“Cái gì?”

Tiêu Mộc , trong lòng chợt rùng .

Hắn túm lấy cổ áo của đàn ông đang , lạnh giọng hỏi: “Lão đại của các ngươi cùng đường với các ngươi, là ý gì?”

“Chính là ý cùng đường đó!”

Tên gầy gò cao lớn : “Lão đại của chúng , con đường ai canh gác, bảo chúng lối . Hắn và quân sư của chúng một con đường khác.”

Tiêu Mộc trong lòng dâng lên một dự cảm chẳng lành.

Hắn cũng chẳng còn tâm trạng thẩm vấn đám lưu khấu nữa, một tay đẩy ngã xuống đất, vội vàng chạy về nhà.

Tiêu Tùng thấy hành động của , dường như cũng ý thức điều gì đó.

Hắn cũng ngay lập tức đuổi theo, chạy về phía nhà.

Nguyên Bảo vốn dĩ còn trong đám đông, thấy hai chủ nhân đều chạy về nhà, Nguyên Bảo cũng lập tức chạy theo.

Có thôn dân hiểu chuyện gì, nghi hoặc hỏi Lý Chính: “Hai họ ?”

Lý Chính cũng nghĩ đến điều gì đó, chút sốt ruột :

“Mau trói hết bọn , để năm canh giữ.

Những còn hãy theo đến Tiêu gia.

Chúng trúng kế điệu hổ ly sơn , đầu lĩnh của bọn lưu khấu, e là đến Tiêu gia .”

Loading...