Xuyên Thành Nông Nữ, Được Cả Nhà Chồng Cưng Chiều - Chương 174
Cập nhật lúc: 2025-10-14 01:24:27
Lượt xem: 102
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiêu Tùng trong lòng rùng .
Không màng đến tên trộm chân.
Lập tức chạy sân.
Giữa sân, bốn đang nghiêng ngả.
Bên trái, một đám đang vây quanh, Dương Phượng đang quỳ đất, giọng điệu vô cùng sốt ruột: “Cha! Người tỉnh , tỉnh .”
Tiêu Tùng nhanh chân tới, thấy Từ Chính Hương đang ôm đầu Tiêu Trường Hà, Bùi Thần y cũng nửa quỳ ở đó, đang bắt mạch cho Tiêu Trường Hà.
“Cha ?” Tiêu Tùng lo lắng hỏi.
Hắn một vòng, ánh mắt dừng mặt Tiêu Mộc.
Tiêu Mộc vẻ mặt nặng nề, lên tiếng : “Cha bọn trộm đ.á.n.h trọng thương .”
Từ Chính Hương vẫn gì.
Ánh mắt nàng chăm chú Bùi Thần y.
Thấy Bùi Thần y cuối cùng cũng buông tay bắt mạch, nàng lập tức hỏi: “Bùi Thần y, lão gia nhà ?”
Bùi Thần y thần sắc nghiêm túc, trầm ngâm một lát : “Nội tạng tổn thương, xương cũng gãy hai cái.”
“A?”
Những còn đều giật , ngay cả lão phu nhân cũng kìm thở dài.
Chỉ Từ Chính Hương sắc mặt đổi, nàng Bùi Thần y, trấn định hỏi: “Có nguy hiểm đến tính mạng ?”
Thấy nàng trấn định như , Bùi Thần y cũng bất ngờ: “Có ở đây, tính mạng chắc chắn giữ , chỉ là thể hồi phục đến mức nào.”
Từ Chính Hương dường như cuối cùng cũng yên tâm: “Chỉ cần giữ mạng sống của y, bất kể y tàn phế què quặt, đều thể chăm sóc y cả đời.”
Nghe đến đây, Bùi Thần y hiểu vì bỗng cảm thấy một tia ngưỡng mộ.
“Nàng yên tâm, nhất định sẽ cố gắng hết sức cứu chữa!”
Tiêu Tùng lấy một tấm ván cửa, từ từ khiêng Tiêu Trường Hà lên tấm ván, đó do Tiêu Tùng và Tiêu Mộc hai khiêng Tiêu Trường Hà trong nhà.
Sau khi an Tiêu Trường Hà, Tiêu Mộc sân.
Nguyên Bảo và Hổ Tử đều xổm bên cạnh mấy tên trộm, trợn tròn mắt chằm chằm bọn chúng, Nguyên Bảo càng súc thế đãi phát, dường như chỉ cần mấy động đậy một chút, nó liền thể xông lên c.ắ.n đứt cổ họng bọn chúng.
Lý chính cũng dẫn đến.
Thấy mấy ngổn ngang trong sân, Lý chính thở phào nhẹ nhõm.
Gà Mái Leo Núi
“Tiêu Mộc, nhà ngươi đều chứ?” Lý chính lên tiếng hỏi.
“Cha bọn trộm đ.á.n.h trọng thương!” Tiêu Mộc trong lời mang theo vài phần tàn nhẫn.
Lý chính thấy lời cũng giật .
“Sao ? Nguy hiểm ?”
“Bùi Thần y vẫn đang cứu chữa. Chắc vấn đề gì lớn.” Tiêu Mộc .
“Mấy tên trộm xử lý thế nào?” Hắn tiếp lời hỏi.
“Ta thẩm vấn xong, bọn chúng tổng cộng 23 .” Lý chính .
“Mười tám tên ở cửa thôn, cộng thêm năm tên ở đây, đúng 23 tên. đỉnh núi bọn chúng còn hơn mười tên nữa.
Ta định giao những kẻ cho Lưu huyện lệnh, để huyện lệnh đại nhân lập tức phái lên núi bắt .”
“Không cần .” Tiêu Mộc .
“A?” Lý chính hiểu ý Tiêu Mộc là gì.
“Đưa bọn chúng đến huyện nha, để huyện nha phái lên núi, thời gian quá lâu, sợ núi nhận tin tức mà bỏ trốn .” Tiêu Mộc .
“Hiện tại sẽ dẫn vài lên núi, tóm gọn cả lũ trộm .”
“Được!”
Lý chính vốn cũng lo lắng bọn trộm núi bỏ chạy, Tiêu Mộc , lập tức đồng ý.
Tiêu Mộc cũng nhiều, từ trong thôn dân chọn mười khỏe mạnh.
Ngoài , bọn họ còn cần một dẫn đường.
Để cơ hội xá tội, trong 18 tên trộm bắt, 17 tên đều dẫn bọn họ lên núi.
Cuối cùng Tiêu Mộc chọn một tên trông vẻ lanh lợi, cả đoàn lập tức khởi hành.
Tiêu gia.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-nu-duoc-ca-nha-chong-cung-chieu/chuong-174.html.]
Sau khi Bùi Thần y châm cứu, thở của Tiêu Trường Hà cuối cùng cũng định .
Tiêu Cảnh cũng gọi từ học đường trở về.
Y thấy Tiêu Trường Hà hiện tại như , liền òa .
“Cha, chứ? Con sẽ ở học đường nữa, con ở nhà, nếu con ở nhà, con nhất định sẽ bảo vệ .”
Nghe lời Tiêu Cảnh , Từ Chính Hương đỏ hoe mắt.
Nàng hiếm khi chuyện ôn hòa: “Đứa trẻ ngốc, con ở nhà thì cha con cũng sẽ để con mạo hiểm .”
“Bùi Thần y, thể chữa khỏi cho cha con ?” Tiêu Cảnh chuyển ánh mắt sang Bùi Thuật.
Bùi Thần y gật đầu: “Yên tâm , sẽ cố gắng hết sức. Chỉ là bây giờ thiếu tiếp cốt mộc, ngày mai lên núi tìm tiếp cốt mộc về mới .”
“Tiếp cốt mộc trông như thế nào? Con !”
Tiêu Cảnh lập tức .
“Con cứ chuyên tâm học hành, chuyện trong nhà sẽ lo liệu.” Tiêu Tùng lập tức phản đối.
“Học hành học hành, các cứ bắt con học hành. con cũng thể trơ mắt cha thương mà gì chứ.”
“Được , các ngươi đừng tranh cãi nữa. Các ngươi đều d.ư.ợ.c liệu, lên núi thì ích gì?” Bùi Thần y .
“Ta , .”
Mọi đều về phía Diệp Lạc Hân.
“Tẩu tử, nàng cái gì cũng !” Tiêu Cảnh lộ ánh mắt sùng bái.
“Nàng nhất định dẫn con , con một kẻ vô dụng chỉ sách.”
Từ Chính Hương gì đó, nhưng thấy Tiêu Cảnh thái độ kiên quyết, nàng lặng lẽ ngậm miệng.
“Tiểu Cảnh,” Diệp Lạc Hân chiều theo ý y.
“Người nhà chỉ con sách, những việc khác đều cho con .
Mà là ở giai đoạn hiện tại, con chuyên tâm sách, mới là trợ lực lớn nhất cho gia đình.”
Tiêu Cảnh đến đây, biểu cảm chút bối rối.
“Tại ?”
“Bởi vì trong nhà , hai ca ca của con đều thể sách, chỉ con, hy vọng thông qua sách mà đổi phận.
Chúng tuy bây giờ thể kiếm tiền, nhưng quan trường ai, sớm muộn gì cũng gặp vấn đề lớn, và tất cả những điều , chỉ thể trông cậy con.”
Tiêu Cảnh xong, cảm thấy một trách nhiệm từng .
Y đây chỉ nghĩ rằng trong nhà đều việc để , chỉ là kẻ ăn .
Cho đến bây giờ, y mới gánh vác trọng trách lớn đến mức nào.
“Tẩu tử nàng yên tâm, con nhất định sẽ chuyên tâm sách, quan lớn, bảo vệ các .”
“Được!”
Diệp Lạc Hân hài lòng gật đầu.
“Còn nữa, mỗi ngày con đều về chăm sóc cha. Nếu con sẽ yên lòng.”
Tiêu Cảnh cũng đưa yêu cầu của .
“Được!” Diệp Lạc Hân cũng đồng ý.
Đêm đó, cả gia đình Tiêu gia ai ngủ.
Tiêu Trường Hà giữa đêm tỉnh mấy , nhanh chóng hôn mê.
May mà Bùi Thần y trông chừng, cũng yên tâm phần nào.
Bên Tiêu Mộc vẫn tin tức gì.
Cho đến khi trời gần sáng, bên ngoài cuối cùng cũng truyền đến tiếng chuyện.
“Thím Tiêu, nhị ca Tiêu bảo con đến báo bình an! Bọn họ bắt hết lũ lưu khấu núi , hiện đang đưa về phía huyện nha đó!”
“Tốt quá!” Từ Chính Hương bước cửa.
Sau một đêm, nàng dường như già nhiều, ngay cả thái dương cũng thêm vài sợi tóc bạc.
“Ừm!” Người đến báo tin là nhị tiểu tử nhà họ Ngưu.
Y cũng là một thành viên Tiêu Mộc chọn lên núi.
“Lần cũng thật trùng hợp, chúng những bắt lũ lưu khấu đó, mà còn tìm thấy bảo bối bọn chúng trộm !”