Xuyên Thành Nông Nữ, Được Cả Nhà Chồng Cưng Chiều - Chương 187

Cập nhật lúc: 2025-10-14 01:24:40
Lượt xem: 93

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đường ai nấy

Lão phu nhân lời , lập tức hạ tay đang vén rèm xuống.

Nét mặt xin của Hầu gia càng đậm.

“Thực sự ngờ xảy chuyện . Phu nhân thể khởi hành , xong việc, lập tức sẽ về kinh thành.”

Lão phu nhân hai lời, vén rèm xe, liền nhảy xuống xe ngựa.

Khiến mấy nha và thị vệ đều hoảng sợ kêu lên.

“Phu nhân!”

“Phu nhân ?” Hầu gia lập tức bước tới kiểm tra tình hình của phu nhân.

Lão phu nhân thì , bà vỗ vỗ bụi vạt váy, liếc mắt ai, thẳng phía xe ngựa: “Hầu gia nếu việc, thì cần bận tâm đến nữa.

trong lòng ngươi, việc nước vĩnh viễn quan trọng hơn việc nhà.”

“Phu nhân, cũng …”

Hầu gia còn gì đó, lão phu nhân phất tay, : “Ta xe ngựa của Tô Trung về, ngươi cần bận tâm nữa.”

Nói xong, bà đầu , lên chiếc xe ngựa khác.

Hầu gia cầu cứu về phía Diệp Lạc Hân, Diệp Lạc Hân chỉ khẽ , đến bên xe ngựa của lão phu nhân.

“Ngoại tổ mẫu, một lên đường tôn nữ cũng yên tâm, là, cứ ở Thanh Sơn thôn thêm một thời gian nữa .”

Lão phu nhân thấy tôn nữ đến, sự vui trong lòng liền tan biến: “Không , con cứ yên tâm , về kinh việc , còn về lão già , về thì tùy.”

Nói xong, bà đưa tay , xoa đầu Diệp Lạc Hân: “Đợi xong việc, sẽ tìm con, hai bà cháu cứ ở Thanh Sơn thôn nữa!”

“Dạ!” Diệp Lạc Hân đành đồng ý.

Nói xong, lão phu nhân cũng dừng , bảo Tô Trung đ.á.n.h xe, một đoàn .

Hầu gia tại chỗ, cho đến khi đoàn của lão phu nhân mất hút, ông mới thở phào nhẹ nhõm, với Diệp Lạc Hân:

“Ngươi xem ngoại tổ mẫu ngươi kìa, tính tình cứ nóng nảy như đấy.”

Diệp Lạc Hân cũng thu ánh mắt về, cố nén sự lưu luyến trong lòng: “Tính tình ngoại tổ mẫu thực vẫn , lẽ thực sự chuyện gì đó khiến tức giận.”

Hầu gia bất lực, lắc đầu: “Con bé !”

Hầu gia chia một nửa thị vệ của , để họ theo lão phu nhân về kinh.

Sau đó cáo biệt, khởi hành Huệ Châu.

Diệp Lạc Hân truy hỏi Hầu gia là để gì.

ông vội vã, lông mày nhíu chặt, hẳn là một chuyện nan giải.

“Ngoại tổ phụ, nếu bên việc thỏa, cũng sai gửi tin cho chúng con, chúng con cũng sẽ yên tâm hơn.”

“Được! Hân nhi cần lo lắng, trong lòng tự tính toán.”

Hầu gia lên xe ngựa, sáu thị vệ chia thành hai hàng hai bên, một đoàn cũng vội vã rời .

Cái sân vốn nhộn nhịp lâu nay bỗng chốc trở nên vắng lặng.

Bùi Thần Y thấy hai đoàn đều , khẽ lẩm bẩm: “Đều , trời cũng lạnh , lẽ cũng nên về thôi.”

“Vậy !”

Nghe lời Bùi Thần Y , Từ Chính Hương lập tức lo lắng: “Bùi Thần Y, ở đây lâu như , cũng đừng vội vàng trong một hai ngày , qua năm hẵng .”

Bùi Thần Y ngẩng đầu Tiêu Mộc đang cách đó xa: “Qua năm , con cùng về kinh ?”

Tiêu Mộc lắc đầu.

“Ai!”

Bùi Thần Y thở dài, như thể trút bỏ sức lực .

“Ta cố gắng lâu như , vẫn vô dụng, lão già , thực sự chẳng chút tác dụng nào!”

Từ Chính Hương mà mơ hồ, thời gian lâu , bà quên mất Bùi Thần Y ban đầu vì đến thôn.

ông cố gắng, là đang khuyên Tiêu Mộc cùng ông về kinh ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-nu-duoc-ca-nha-chong-cung-chieu/chuong-187.html.]

nhất định bắt về kinh chứ?

“Mặc dù Tết thể cùng về kinh, nhưng Tết, thể sẽ về một chuyến.”

Tiêu Mộc .

Nghe lời , mắt Bùi Thần Y liền sáng lên.

“Thật ?”

“Ừm.” Tiêu Mộc gật đầu, mặt vẫn biểu cảm gì.

“Vậy thì quá, nếu về, con nhất định cùng gặp . Sư phụ con vẫn còn ở kinh thành đấy, thằng nhóc con thể ngay cả sư phụ cũng thời gian gặp .”

“Những chuyện khác, đợi đến kinh thành .” Tiêu Mộc : “Khoảng thời gian , đành phiền chăm sóc cho cha .”

“Có ở đây, chẳng vấn đề gì hết!”

Bùi Thần Y trả lời xong, lập tức , trở về phòng của Tiêu Trường Hà.

Sức khỏe của Tiêu Trường Hà hồi phục gần như , Bùi Thần Y thầm tính toán, đợi khỏe hẳn, chắc cũng thể khởi hành .

Khoảng thời gian ông chuẩn tất cả các loại t.h.u.ố.c mà Tiêu gia cần dùng.

Đầu tiên là t.h.u.ố.c chữa bệnh cho Tiêu Trường Hà, cái bí quyết độc quyền của ông , cần tự tay bào chế.

Tiếp theo là t.h.u.ố.c dùng cho thỏ của Tiêu gia.

Thuốc phòng bệnh cũng dùng lâu , định rời , thì kê cả đơn t.h.u.ố.c dùng cho mùa đông và đơn t.h.u.ố.c dùng cho mùa hè.

Thỏ của Tiêu gia nuôi sạch sẽ như , về cơ bản cũng chẳng vấn đề gì.

Cuối cùng, là t.h.u.ố.c dưỡng thai cho tức phụ cả của Tiêu gia.

Ông đó khám cho Dương Phượng, Dương Phượng thiếu khí huyết nặng.

Có lẽ là do mắc bệnh từ nhỏ.

Nếu mấy năm nay bồi bổ thêm một chút, thì thật khó thể m.a.n.g t.h.a.i .

Gà Mái Leo Núi

Khoảng thời gian hai phu thê cũng ít chăm sóc ông , nên để cho họ vài thang t.h.u.ố.c dưỡng thai, giúp đứa bé thể thuận lợi chào đời, cũng coi như là sự đáp tạ của ông .

Bùi Thần Y từng chút một ghi những việc cần giấy.

Viết đến dòng , miệng còn lẩm bẩm: “Chưa từng tận tâm với nương nương trong cung như , từ khi nào mà trở nên lề mề thế !”

Nói đến đây, ông dừng một chút: “ ở đây quả thực thú vị hơn trong cung nhiều.”

Nói xong, ông cúi đầu tiếp tục .

Bên , Tiêu Mộc và Diệp Lạc Hân cũng trở về phòng.

Kể từ Tiêu Mộc xong, nàng luôn sự chuẩn tâm lý.

Tiêu Mộc đột nhiên sẽ Tết, nàng nhất thời chút hoảng loạn.

Để che giấu sự hoảng loạn của , Diệp Lạc Hân mở tủ quần áo, từng chiếc từng chiếc một lựa chọn quần áo cho Tiêu Mộc mang theo đường.

“Chiếc màu đen , còn chiếc …”

Sau khi chọn hai chiếc, nàng đột nhiên dừng động tác tay.

“Kinh thành thời tiết thế nào? Mấy chiếc mỏng , ngoài thêm mấy chiếc áo lót bông, chắc vẫn kịp…”

Đột nhiên, phía một hình ấm áp tựa .

Một đôi bàn tay lớn nắm lấy bàn tay lạnh của Diệp Lạc Hân.

“Nàng đang run!” Tiêu Mộc ghé sát tai nàng .

“Không .” Diệp Lạc Hân phủ nhận.

Tiêu Mộc siết chặt cánh tay, ôm Diệp Lạc Hân lòng.

“Đừng lo lắng, sẽ chuyện gì .”

Mỗi lời đều lướt qua tai Diệp Lạc Hân.

Mấy sợi tóc con bên tai thổi bay nhẹ, cũng thổi khiến tai Diệp Lạc Hân chút ngứa ngáy.

Diệp Lạc Hân khẽ giãy giụa một chút, đó đầu , hỏi: “Chàng sẽ bao lâu?”

 

Loading...