Xuyên Thành Nông Nữ, Được Cả Nhà Chồng Cưng Chiều - Chương 194

Cập nhật lúc: 2025-10-14 01:24:48
Lượt xem: 80

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tình thế đảo ngược

“Cao cái gì mà cao!” Tiêu Mộc đội ngựa ở đằng xa, đón Hầu gia từ lưng Sơ Nhất.

“Ngươi lên!” Hắn túm lấy cổ áo của Sơ Nhất, dùng sức một cái, ném Sơ Nhất lên đỉnh tường viện.

Tim Sơ Nhất đập lỡ mất nửa nhịp.

“Á!” Trong cơn hoảng sợ, Sơ Nhất kìm mà la lên.

Y la lên , nhưng đội ngựa ở đằng xa lập tức phát hiện tình hình bên .

“Không , kẻ trộm xông !”

Những đó nhanh chóng chạy về phía .

Tiêu Mộc cũng thời gian mắng Sơ Nhất, chỉ gầm lên với y: “Đỡ lấy!”

Chỉ thấy dùng sức một cái, ném Hầu gia trong tay như một món đồ vật, thẳng về phía Sơ Nhất.

Sơ Nhất suýt nữa sợ c.h.ế.t khiếp.

Đó là Hầu gia của y đó!

Làm tổn thương một sợi lông tơ thôi, bọn hạ nhân bọn y ba ngày dám ngủ.

Tiêu công tử ném Hầu gia lên từ như một cái bao tải?

May mà thủ của y tồi, tập trung bộ tinh lực đỡ lấy cơ thể Hầu gia, ôm Hầu gia lòng theo tư thế công chúa bế.

Tiêu Mộc một phi cũng nhảy từ lên.

“Đi!”

Hắn nắm lấy cổ áo của Sơ Nhất, kéo y từ tường viện xuống.

Phía tường viện là một con hẻm nhỏ, hai bên đều thấy bóng .

Không thể phán đoán rốt cuộc bên nào mới là đường đúng.

“Đi bên !” Tiêu Mộc chỉ một hướng.

Hướng đó chắc hẳn là phía cửa lớn nhà Tống tri phủ.

Chỉ cần bọn họ chạy đường lớn đông , thể lấy lá chắn, cố gắng tránh khỏi sự truy đuổi.

Hai cắm đầu chạy như điên.

May mắn là Tiêu Mộc phán đoán chính xác, đây là ngõ cụt.

Cửa hẻm phía thông phố lớn.

Hai xông khỏi hẻm, liền thấy bên trái la lớn: “Ở đằng ! Mau, đừng để tên trộm chạy mất!”

Sơ Nhất đầu , thấy mười mấy mặc giáp trụ đang chạy về phía .

“Tiêu công tử, bây giờ?” Sơ Nhất hỏi.

“Còn nữa? Chạy!”

Tiêu Mộc chút do dự, xách cổ áo của Sơ Nhất, chạy về phía bên .

Trên đường phố qua đường và tiểu bán.

Tiêu Mộc xách Sơ Nhất, như một cơn gió lướt qua đường.

Những phía cũng bám riết tha: “Mau, chặn hai phía , bọn chúng trộm đồ trong nhà Tri phủ đại nhân, ai thể chặn bọn chúng, Tri phủ đại nhân sẽ trọng thưởng!”

Người đường đều ngơ ngác.

Vừa tiền, những kẻ gan cũng xông lên chặn hai Tiêu Mộc, nhưng tốc độ của Tiêu Mộc quá nhanh.

Người khác mới nảy sinh ý nghĩ, bọn họ chạy qua , đuổi theo cũng đuổi kịp nữa.

“Chạy !”

Ngay khi Sơ Nhất tưởng rằng bọn họ thoát hiểm, phía đột nhiên truyền đến một tiếng quát lớn.

Giọng gần, như thể chậm thêm hai bước nữa là sẽ đuổi kịp.

Trong cơn hoảng hốt, y đầu .

Không là ảo giác, thật sự một đại hán vạm vỡ đuổi kịp.

Hắn bước chân nhanh, hơn nữa khi chạy theo quy tắc nào.

Tiêu Mộc và Sơ Nhất sợ đụng đường, sẽ cố tình né tránh.

để ý đến khác, trực tiếp xông thẳng .

Mấy đường tông ngã, một quầy bán táo còn giẫm nát, đổ sập , những quả táo đỏ tươi lăn đầy đất.

Trong chốc lát, tiếng than, tiếng la hét vang lên khắp nơi.

Mặt đường cũng hỗn loạn.

Sơ Nhất cõng lưng, tuy Tiêu Mộc kéo cổ áo y giúp y bớt sức ít, nhưng ba bốn chân rốt cuộc vẫn chậm hơn nhiều.

Năm mét , Sơ Nhất chỉ cảm thấy đầu tối sầm, đại hán trực tiếp từ đầu y bước qua, chạy nhanh phía y.

“Kẻ thức thời thì buông vũ khí xuống, ngoan ngoãn chịu trói!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-nu-duoc-ca-nha-chong-cung-chieu/chuong-194.html.]

Đại hán rút vũ khí , trực tiếp chắn mặt hai .

Sơ Nhất đang định động thủ, Tiêu Mộc dùng sức đẩy một cái, đẩy y sang một bên: “Chạy!”

Nói , Tiêu Mộc dậy xông lên, cùng đại hán quấn quýt đ.á.n.h .

Sơ Nhất cất chân chạy tiếp, nhưng trì hoãn một chút, đội ngựa cũng đuổi kịp.

Bọn chúng bao vây tứ phía, ba vây ở giữa.

Sơ Nhất sợ Hầu gia cướp , nhanh chóng áp sát Tiêu Mộc.

“Các ngươi thật to gan, dám đến nhà Tri phủ đại nhân hành thích, thấy các ngươi là chán sống !”

Đại hán nhảy ngoài vòng vây, hét lên với hai .

Qua vài chiêu , phát hiện thủ của Tiêu Mộc phi phàm, một đối một căn bản đối thủ của y.

Vậy nên quyết định lấy đông địch ít.

“Buồn !”

Tiêu Mộc ngữ khí trấn định: “Trong nhà tự vạn quán gia tài, một tri phủ nhỏ bé còn lọt mắt, ngược là các ngươi, Tống Lỗi giam cầm Hầu gia của triều đình, rốt cuộc ý đồ gì? Các ngươi trợ Trụ vi ngược, là cùng phản ?”

Binh lính quan binh tới đều kinh ngạc.

Hầu gia?

Tri phủ của bọn chúng cái gan lớn như , còn dám giam cầm Hầu gia trong phủ?

“Nếu liên lụy, các ngươi hãy mau chóng lui , đợi Hầu gia tỉnh , tự sẽ cầu tình cho các ngươi.”

Tiêu Mộc thấy thế lập tức khuyên nhủ.

“Đừng bừa!”

Đại hán lập tức phản bác.

“Hầu gia xa tận kinh thành, đến cái nơi nhỏ bé của chúng ! Kẻ trộm còn lời mê hoặc lòng , mau chóng thúc thủ chịu trói!”

Thấy thủ lĩnh lệnh, những quan binh còn cũng lập tức xông lên.

Thuốc bột trong tay Tiêu Mộc lượng nhiều, dùng ở ngoài trời, hiệu quả cũng rõ rệt như .

Muốn dùng t.h.u.ố.c mê tất cả những mắt, e rằng khó mà thực hiện.

Một trốn khỏi tay những thì dễ, nhưng thêm Sơ Nhất, cộng thêm một Hầu gia đang hôn mê, bảo bọn họ an rút lui, e rằng chút khó khăn.

Chẳng lẽ khó khăn lắm mới cứu , cướp trở về?

Tuyệt đối !

Tiêu Mộc dậy xông lên, quyết định "cầm tặc tiên cầm vương", chế phục tên đại hán .

Thế nhưng động, những xung quanh cũng đồng loạt hành động.

Bọn chúng đ.á.n.h Tiêu Mộc, mà chuyên tấn công Sơ Nhất đang cõng Hầu gia.

Tiêu Mộc cùng đại hán triền đấu, dùng dư quang Sơ Nhất.

Nhìn thấy một thanh loan đao sắp c.h.é.m Hầu gia, Tiêu Mộc xoay lùi , bẻ gãy cánh tay của kẻ cầm đao.

Gà Mái Leo Núi

Và mượn thanh đao trong tay , chặn đòn tấn công của một khác.

Mắt thấy hai sắp thể chống đỡ nổi.

Đại hán cũng cướp lấy một thanh loan đao từ tay bên cạnh, lao thẳng về phía n.g.ự.c Tiêu Mộc.

Khoảnh khắc tiếp theo, chỉ thấy hai tiếng “hưu, hưu” xé gió.

Thanh loan đao trong tay đại hán c.h.é.m đứt ngang eo, cánh tay cũng găm một con d.a.o nhỏ.

“Tiêu công tử, chuyện đ.á.n.h như đợi !”

Khoảnh khắc tiếp theo, một bóng từ xa bay nhanh tới.

Y động tác nhanh nhẹn, chút dừng , trực tiếp chạy đến mặt đại hán.

Tiêu Mộc hề để ý, chỉ thấy khi y chạy qua, một vệt m.á.u hiện cổ đại hán.

Chốc lát , đại hán mới phản ứng .

Hắn đưa một tay nắm lấy cổ, nhưng căn bản thể ngăn m.á.u tươi thấm từ kẽ ngón tay.

Đại hán dường như còn gì đó, đưa tay chỉ kẻ tới, kịp thành lời, thể ngửa , “phịch” một tiếng ngã xuống đất.

“Đầu lĩnh!”

“Đầu lĩnh!”

Các quan binh thấy thủ lĩnh g.i.ế.c, đều ngớ .

Tình thế đảo ngược, Tiêu Mộc và Sơ Nhất vốn ở thế yếu lập tức chiếm thế thượng phong.

Lần lượt từ xa chạy tới gia nhập chiến đấu, bao lâu , những quan binh đ.á.n.h cho kẻ c.h.ế.t thương.

Kẻ nào còn chạy , sớm chạy mất tăm .

“Tiêu công tử, ngươi thương ?”

Người đến ngừng chiến, hỏi ngay lập tức.

 

Loading...