Xuyên Thành Nông Nữ, Được Cả Nhà Chồng Cưng Chiều - Chương 207

Cập nhật lúc: 2025-10-14 12:42:13
Lượt xem: 94

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

--- CỐT CÁCH KINH DOANH ---

Tuyết hoa lớn, nhưng bay chậm.

Từng bông, từng bông xoay tròn, từ từ rơi xuống từ trung, đậu những cành hồng mai ngoài cửa sổ, điểm tô cho hoa mai một lớp áo lụa trắng.

“Tuyết rơi ?” Tiêu Mộc khẽ .

“Tuyết rơi ư?” Diệp Lạc Hân lập tức bật dậy khỏi giường.

Đây là trận tuyết đầu mùa đông , cũng là trận tuyết đầu tiên nàng thấy ở thời đại .

Những bông tuyết ô nhiễm trông đặc biệt trắng muốt, tốc độ chậm rãi càng thêm lãng mạn.

“Vận may của chúng thật , suốt chặng đường hề tuyết rơi, đến khi tới nơi, tuyết liền bắt đầu rơi.”

“Có lẽ những bông tuyết cũng sợ nàng chịu khổ đường, nên đợi thêm vài ngày đó!” Tiêu Mộc .

Đối mặt với cảnh bên ngoài, Diệp Lạc Hân cũng cảm thấy lạnh, nàng mở rộng cửa sổ một chút, cùng Tiêu Mộc cách cửa sổ, thưởng thức cảnh tuyết bên ngoài, giống như đang thưởng thức một bức họa .

Hai đang cầm tách nóng say sưa, bên ngoài nha đến bẩm báo: “Tiểu thư, lão phu nhân mời tiểu thư và cô gia đến tiền sảnh dùng bữa.”

“Được!” Diệp Lạc Hân đặt tách xuống, theo nha đến tiền sảnh.

Trong căn phòng nhỏ bên trái tiền sảnh, là nơi dùng bữa của Tô phủ.

Diệp Lạc Hân còn bước , hương thơm bên trong hấp dẫn.

Nghe mùi, hình như là lẩu.

Nàng bước nhanh hai bước , phát hiện giữa bàn quả nhiên đặt một chiếc nồi đồng, nước canh trong nồi sôi sùng sục, là hầm từ gà.

“Lạc Hân, mau đây, cạnh tổ mẫu!” Lão phu nhân vẫy gọi.

Diệp Lạc Hân tới, xuống phía bên lão phu nhân.

Tiêu Mộc cũng tới, cạnh Diệp Lạc Hân.

Hai định, lúc mới chú ý đến đang đối diện.

Người đó dáng vóc cường tráng, mặt trắng râu, trông từng trải và hiền hòa.

“Người đối diện con, chính là của con!” Không đợi Diệp Lạc Hân mở lời hỏi, lão phu nhân chủ động giới thiệu.

Diệp Lạc Hân vội vàng nhấc m.ô.n.g khỏi ghế, cung kính : “Cậu.”

Tiêu Mộc cũng dậy khẽ gật đầu.

“Ngồi xuống , đều là một nhà, đừng khách sáo.”

Tô Khâu Bách giơ tay.

Diệp Lạc Hân cũng là đầu tiên gặp vị .

Đây chính là thương nhân giỏi kiếm tiền nhất Đại Lương trong truyền thuyết ? Sao hề vẻ tinh ranh thường thấy của thương nhân.

Ngược còn toát lên khí chất thư hương.

"Lần đến chỗ các ngươi, thấy món lẩu ngon, về nhà kể với các ngươi, các ngươi liền nghiên cứu ngay. Các ngươi mau nếm thử xem lẩu ở nhà chúng hương vị thế nào?"

Lão phu nhân chiêu đãi.

Các nha tiến lên giúp hạ thức ăn, dùng đũa công gắp từng món , chia từng đĩa mặt mỗi .

Diệp Lạc Hân gắp thức ăn trong đĩa , ăn một miếng, hương vị quả nhiên vô cùng tươi ngon.

"Ngon quá!" Nàng khen ngợi.

"Theo cách của cữu, thể mở tiệm !"

Diệp Lạc Hân vốn chỉ thuận miệng , nào ngờ lão phu nhân kinh ngạc hỏi: "Sao con mở tiệm? Cậu nghiên cứu hai ngày, liền mở một Thiên Thiên Lao Quán Lẩu ở kinh thành, việc ăn đó vô cùng !"

"À?"

Diệp Lạc Hân xong giật .

Tốc độ , khả năng quyết đoán !

Nàng khỏi xem xét vị mang khí chất thư sinh mặt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-nu-duoc-ca-nha-chong-cung-chieu/chuong-207.html.]

Chẳng trách việc ăn như , tay thật sự là , chuẩn, và tàn nhẫn!

"Cậu, nghĩ đến việc mở quán lẩu ?" Diệp Lạc Hân hỏi.

Tô Khâu Bá đáp: "Cũng gì, việc ăn của vốn liên quan đến tửu lầu. Ta nghĩ món lẩu , tuy cách ăn khác biệt, nhưng về bản chất cũng tương tự, hơn nữa lẩu còn đơn giản hơn, nguyên liệu cũng quá nhiều hạn chế, thể liên tục giới thiệu món mới!"

Diệp Lạc Hân vô cùng tin phục lời .

điều cũng từ một khía cạnh khác lên một vấn đề:

Người tiền kiếm tiền sẽ dễ dàng hơn.

Bởi vì đối với họ, chi phí thử nghiệm sai sót thấp.

Cho dù tiệm mở thành công, bạc mất đối với họ căn bản đáng kể.

"Quán đầu tiên của lúc nào cũng đông khách chật ních, bây giờ đang chuẩn mở thêm một quán lớn hơn ở phía Tây thành!"

"Cậu tay nhanh thật, hương vị nước lẩu cũng điều chế ngon, mở quán bây giờ cũng chiếm tiên cơ nữa !" Diệp Lạc Hân đùa.

"Cái gì? Con cũng mở tiệm ?" Tô Khâu Bá ngờ tới.

"Không , chỉ đùa thôi."

Diệp Lạc Hân khách sáo.

Nàng thực sự ý định mở quán lẩu.

Lúc ở Thanh Sơn thôn, gia đình cũng từng đề xuất ý tưởng , nhưng Diệp Lạc Hân bác bỏ.

Khi đó, bạc trong túi họ vẫn đủ, đợi kiếm tiền , ý nghĩ của nàng là chuyên sâu một hướng, thể túi thơm và thỏ om, coi như thành công .

Mặc dù mở quán lẩu, Diệp Lạc Hân cảm thấy thể đưa một vài ý kiến.

"Quán lẩu của cữu, hướng tới đạt quan quý nhân, là bách tính thường dân?"

Tô Khâu Bá suy nghĩ một chút: "Một bữa ăn đến mười lượng bạc, bách tính cũng thể ăn ; ăn ngon thì tiêu vài trăm lượng cũng , nên đạt quan quý nhân cũng thích hợp."

Gà Mái Leo Núi

"Nếu bách tính cũng ăn , xin góp một ý." Diệp Lạc Hân gắp một cọng cải trắng trong đĩa của .

Cọng cải trắng đó, vì vớt khỏi nồi lâu nên nguội lạnh, bên dính lớp dầu mỏng.

"Cậu xem, trong thời tiết như thế , lợi ích lớn nhất của việc ăn lẩu chính là thể giữ cho thức ăn luôn nóng hổi, để món ăn khi đưa miệng vẫn còn ấm. nếu giúp vớt nguyên liệu , nguội sẽ còn ngon nữa!"

Nha Diệp Lạc Hân , vội vàng quỳ gối xin : "Đại tiểu thư, là nô tỳ sai!"

"Không !" Diệp Lạc Hân xua xua tay, : "Ăn lẩu, cùng một nồi, cho gì thì cho, ăn gì thì vớt, vẻ sạch sẽ, nhưng cái ăn chính là sự náo nhiệt và thở nhân gian.

phục vụ, ngược lắm!"

"Cái ..." Tô Khâu Bá trầm ngâm một lát, hiển nhiên những lo lắng của riêng .

"Tuy nhiên, những trường hợp thực sự cần ăn riêng." Diệp Lạc Hân tiếp lời,

"Nếu , thực thể chuẩn hai loại nước lẩu.

Một loại là nồi lớn, giống như chúng ăn hôm nay, cùng nấu trong một nồi, cùng vớt trong một nồi.

Còn một loại, thể sai một vài nồi nhỏ.

Kích thước đủ cho một dùng, hình dáng thì giống như nồi lớn bây giờ.

Nếu ăn riêng, thì đưa cho mỗi khách một cái nồi nhỏ như , để khách tự nấu trong nồi của , ăn gì, nấu bao lâu, do họ tự quyết định, thế nào?"

Tô Khâu Bá vẫn luôn chăm chú lắng Diệp Lạc Hân .

Đợi khi nàng xong tất cả những lời đó, trong mắt Tô Khâu Bá thậm chí còn ánh lên vẻ tán thưởng.

"Rất !"

"Xem , những lời mẫu từng khen ngợi con nhiều như , cũng là vì tư tâm."

Tô Khâu Bá đưa đũa của nồi, gắp một miếng thịt , .

"Con đối với việc ăn , vẫn là chủ kiến!"

"Đều là tiện tay nghĩ thôi!" Diệp Lạc Hân khách khí .

"Huống hồ đối với việc kinh doanh tửu lầu thực sự quen thuộc, là hỏi về việc túi thơm , đối với chuyện thành thạo đấy!"

 

Loading...