Xuyên Thành Nông Nữ, Được Cả Nhà Chồng Cưng Chiều - Chương 214

Cập nhật lúc: 2025-10-14 12:42:21
Lượt xem: 90

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ta cũng vui mừng

“Ta, phối hợp với ngươi?” Mặc dù chuẩn tâm lý nhiều.

khi Thành Vương thấy câu , lòng vẫn khỏi run lên.

Rốt cuộc vẫn là chuyện xảy trong chính gia đình .

, như ? Mấy đứa nghịch tử trong nhà, ngoại trừ lão đại còn chút khí phách, những đứa còn là bất học vô thuật, suốt ngày chỉ ăn uống hưởng lạc.

Dù chúng cái tâm trộm cắp, cũng bản lĩnh đó!

Tiêu Mộc đột nhiên : “Đại công tử nhà Vương gia, hiện giờ tập tước , nếu tập tước , e là còn tôn xưng y một tiếng Tiểu Vương gia?”

“Ngươi cái gì ? Nó dù tập tước, cũng là trưởng của ngươi.

Huống hồ, còn khỏe mạnh cường tráng thế , nào đến lượt nó!”

Vương gia chút tức giận.

Tiêu Mộc: “Ta nhớ hồi nhỏ trưởng học hành giỏi giang, cũng Vương gia yêu thích, bây giờ y thế nào ?”

“Nó!” Vương gia mặt cuối cùng cũng lộ chút tươi : “Hiện nay đang nhậm chức ở Lễ Bộ, thượng cấp thưởng thức, e là sang năm thăng một cấp .”

Trong nhà Vương gia tổng cộng bốn nhi tử.

Trừ Tiêu Mộc rời từ nhỏ, trong ba nhi tử còn , chỉ con cả ông yêu thích nhất, đồng thời cũng là tiền đồ nhất.

Giống như Tiêu Mộc hỏi, mặc dù Tiêu Cảnh Vinh là con thứ, nhưng khi Tiêu Mộc , trong lòng Thành Vương, thể tập tước, ai khác ngoài y.

“Ồ? Lễ Bộ?” Tiêu Mộc lạnh nhạt : “Hầu gia chẳng tra vụ án gian lận thi cử ở Huệ Châu , nội bộ Lễ Bộ hiện giờ e là sẽ bận rộn. Vương gia lẽ nào lo lắng?”

Thành Vương ý trong lời Tiêu Mộc, vội vàng : “Khoa cử xảy chuyện lớn như , nội bộ Lễ Bộ bọn họ chắc chắn kẻ gian tà. Chờ Hầu gia trở về, Hoàng thượng cũng sẽ hạ lệnh điều tra kỹ lưỡng.

Tuy nhiên tin ca ca ngươi sẽ nhúng chàm vũng nước đục , đối với liêm khiết như y, xảy vấn đề như ngược là chuyện , cái gọi là phú quý hiểm trung cầu, loạn thế xuất hùng, đây chẳng là cơ hội để y thể hiện tài năng của ?

Cho nên mới , sang năm y nhất định sẽ thăng chức.”

Tiêu Mộc bình luận gì, chỉ : “Vậy chúc Vương gia thể đạt sở nguyện, ngàn vạn đừng ‘trộm gà còn mất nắm gạo’, đừng để đến lúc đó y liên lụy cả Vương phủ.”

Cho dù Thành Vương hổ thẹn trong lòng, Tiêu Mộc những lời như , ông cũng cảm thấy chói tai.

“Cảnh Vinh như , ngươi đừng năng bậy bạ.”

Tiêu Mộc , thêm nữa.

Những lời , y cũng chỉ tùy tiện .

Bên Huệ Châu tin tức truyền về.

Không Hầu gia điều tra đến bước nào ?

Các nghi phạm khai những gì?

Y tự nhiên cũng vụ án gian lận thi cử , rốt cuộc liên quan đến Tiêu Cảnh Vinh .

Điều trùng hợp là, hôm nay Thất Hỉ trộm bảo vật của Lăng Uyên Các là một nốt ruồi đỏ mắt.

Mà nhà họ Tiêu vặn một như .

Người đó, chính là Tiêu Cảnh Vinh.

Không ngoài dự đoán, lừa lấy tài vật của bảo khố, chính là y.

Nếu thể hành vi đê tiện và táo tợn như , thì việc tham gia gian lận thi cử, dường như cũng trở nên hợp lý.

Người như y, chuyện gì mà chứ?

Tiêu Mộc tiết lộ thông tin cho Thành Vương, chỉ : “Nhiều năm như trở về, đều xa lạ . Không ngờ đại ca thành đạt đến .

Không bằng nhân tiện ghé qua phủ một chuyến, trở về nơi ở cũ xem qua một .”

Thành Vương Tiêu Mộc , trong lòng tự nhiên vui mừng.

Chỉ cần y chịu về nhà, Vương gia cảm thấy chuyện đều thể thương lượng.

“Mặc dù ngươi rời , nhưng viện tử ngươi ở năm xưa vẫn hề động đến, còn cho quét dọn thường xuyên, nếu trở về, ngươi cứ ở viện tử vốn của ngươi.”

Tiêu Mộc nữa.

Thành Vương chỉ cho là y mệt mỏi, liền cũng nữa, ngay ngắn , nhắm mắt dưỡng thần.

Xe ngựa định.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-nu-duoc-ca-nha-chong-cung-chieu/chuong-214.html.]

Tiêu Mộc nghĩ thời gian còn , bọn họ cứ thế im lặng trở về Vương phủ.

Ai ngờ nửa nén nhang , Vương gia đột nhiên mở mắt.

“Dừng xe!” Vương gia hô.

“Ưu~!” Người đ.á.n.h xe vội vàng dừng xe.

Đợi xe ngựa dừng hẳn, Vương gia gì, vén rèm xe xuống ngựa.

Tiêu Mộc tưởng ông việc gì, liền nhắm mắt , chuẩn cho việc chờ đợi lâu.

Ai ngờ bao lâu, rèm xe nữa vén lên.

Một luồng gió lạnh từ bên ngoài thổi .

Cùng với gió lạnh thổi , là một mùi hương bánh đường hoa quế thoang thoảng.

Tiêu Mộc mở mắt.

Liền thấy Vương gia đang leo lên xe, trong tay cầm chính là chiếc bánh đường hoa quế còn bốc nóng.

Thấy Tiêu Mộc đang , ánh mắt Vương gia chút né tránh.

Sau đó, ông hắng giọng, chút tự nhiên mở miệng : “Bánh đường hoa quế ở đây là loại bán chạy nhất kinh thành, nhớ hồi nhỏ ngươi thích ăn nhất.”

Nói ông đặt bánh đường hoa quế lên bàn nhỏ, đẩy về phía Tiêu Mộc.

Tiêu Mộc tỉ mỉ miếng bánh.

Gạo trắng trông mềm dẻo, vì thêm đường, giữa còn chút trong suốt óng ánh.

Trên cùng của miếng bánh gạo nếp, rắc một chút hoa quế vàng, nóng của bánh bộ hương thơm trong hoa tỏa , trong khoang xe khắp nơi đều tràn ngập mùi hoa quế.

Thấy Tiêu Mộc động, Vương gia giục: “Ăn , ăn? Bánh hoa quế ăn lúc nóng mới ngon, nguội sẽ cứng.”

Tâm Tiêu Mộc chút lay động.

Nhìn ánh mắt chút mong đợi của Vương gia, y chậm rãi mở miệng: “Ngấy quá, lớn , còn ăn thứ nữa.”

Sắc mặt Vương gia cứng .

khoảnh khắc , ông liền thấy Tiêu Mộc cầm lấy bánh hoa quế, khẽ c.ắ.n một miếng.

“Ngấy!” Tiêu Mộc .

Thế nhưng nụ khóe miệng Vương gia nở rộ.

Gà Mái Leo Núi

Hai cũng thêm gì nữa.

Xe ngựa vẫn chầm chậm .

Vương gia nhắm mắt.

Tiêu Mộc từng miếng nhỏ từng miếng nhỏ ăn bánh hoa quế.

Đợi đến khi xe ngựa dừng , miếng bánh hoa quế đó cũng bụng Tiêu Mộc.

Người đ.á.n.h xe bắc ghế ngựa, Vương gia xuống xe .

Một đàn ông ở cửa lập tức nghênh đón.

“Cha, ? Sao bây giờ mới về?” Y mở miệng hỏi câu đó, liền thấy ở phía Vương gia, Tiêu Mộc cũng bước xuống xe, lập tức sững sờ.

“Cảnh Vinh, ngươi ở nhà?” Vương gia vỗ vỗ tay y, đó : “Ở nhà đúng lúc, ngươi xem xem, là ai?”

Tiêu Mộc ngẩng đầu thấy Tiêu Cảnh Vinh, chắp tay: “Đại ca!”

Tiêu Cảnh Vinh dường như dọa giật .

Y bất giác lùi nửa bước.

Ý thức sự thất thố của , y lập tức cúi tiến lên, một tay nắm chặt lấy tay Tiêu Mộc: “Nhị ? Ngươi là nhị ? Thật sự là ngươi ?”

Tiêu Mộc gật đầu.

Thành Vương thì ha hả: “Không ngờ ! Ta cũng ngờ, ông trời mắt, để lúc còn sống, vẫn thể gặp đứa nhi tử mất tích của , sẽ còn là kẻ đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh nữa.”

“Nhị , thể gặp ngươi, thực sự quá vui mừng !” Tiêu Cảnh Vinh siết chặt tay.

Nhìn chằm chằm nốt ruồi đỏ mắt Tiêu Cảnh Vinh, Tiêu Mộc cũng mở miệng : “Đại ca, cũng vui mừng!”

 

Loading...