Xuyên Thành Nông Nữ, Được Cả Nhà Chồng Cưng Chiều - Chương 223

Cập nhật lúc: 2025-10-14 12:42:30
Lượt xem: 85

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngươi chỉ là già, chứ

“U oa oa!”

Gà Mái Leo Núi

Tiêu Cảnh Vinh quỳ đất, vì miệng bịt kín nên thể thành lời.

Thành Vương Tiêu Mộc: “Mộc nhi, con hãy xem, rốt cuộc là chuyện gì? Hai các con, náo loạn đến mức ?”

“Vương gia!” Tiêu Mộc tiến lên một bước ôm quyền .

“Không gọi phụ ? Sao đổi về?” Thành Vương sửa lời.

“Phụ !” Tiêu Mộc sửa miệng.

“U oa oa!”

Tiêu Cảnh Vinh quỳ đất vô cùng câm nín.

Đến cả lúc , phụ vẫn còn thời gian quan tâm đến chuyện đó ?

Không thấy mạng của sắp mất ?

“Mộc nhi, rốt cuộc là chuyện gì?”

Thành Vương tiếp tục hỏi.

Tiêu Mộc hành một lễ, đó mới : “Phụ , nhi tử xác nhận, đại ca chính là kẻ năm xưa trộm tài vật từ Lăng Uyên Các của .”

“Thật ư?” Thành Vương cả kinh.

!” Tiêu Mộc gật đầu, đó liếc mắt hiệu cho Lưu Tam.

Lưu Tam vội vàng tiến lên, quỳ mặt Vương gia : “Bẩm Vương gia, tiểu nhân thể chứng, đại công tử quả thực là kẻ trộm bảo vật từ Lăng Uyên Các năm đó, kẻ hợp tác với năm đó chính là tiểu nhân!”

“Ngươi?” Thành Vương hiển nhiên tin.

là tiểu nhân!” Lưu Tam ngẩng đầu : “Năm đó đại công tử hẹn với tiểu nhân, chỉ cần tiểu nhân giúp , sẽ tìm thần y chữa khỏi bệnh cho nhi tử tiểu nhân, nhưng thất tín, khi tài vật tay, thần y mãi thấy .

Con trai tiểu nhân c.h.ế.t đáng thương! Tiểu nhân và đại công tử thù đội trời chung, nên tiểu nhân dù thế nào cũng thể nhận sai !”

“Hắn, những gì là thật ?” Thành Vương chỉ Tiêu Cảnh Vinh, tay run rẩy.

Tiêu Cảnh Vinh giãy giụa lắc đầu, chịu thừa nhận.

Tiêu Mộc tiếp: “Phụ , ngoài chuyện , đại ca nãy còn thừa nhận thêm một chuyện khác!”

Thành Vương: “Chuyện gì?”

Tiêu Mộc: “Đại ca , từ nhỏ , đồ vật của cần tự tranh giành, nên đám cháy trong viện của năm đó, là do phóng hỏa.”

“Ngươi…” Thành Vương chỉ Tiêu Cảnh Vinh, như ngàn vạn lời , nhưng nên hỏi từ .

Người run rẩy kìm nén nửa ngày, cuối cùng đầu , Tiêu Mộc : “Mộc nhi, phụ trong lòng con hận, đại ca con những việc , con hận thể xé xác thành vạn mảnh.

Thế nhưng Mộc nhi, vi phụ sống đến cái tuổi , chỉ một nhi tử thể nên sự nghiệp triều đình, các lão thần đối với cũng đều khen ngợi hết lời.

Con hãy để đưa về, khi về, nhất định sẽ nghiêm khắc thẩm vấn . Nếu thật sự những việc đó, nhất định sẽ trọng phạt .

gia phong bất khả ngoại dương, con hãy tha cho , đừng đưa đến nha môn, ?”

Tiêu Mộc ban đầu cũng định đưa Tiêu Cảnh Vinh về Vương phủ.

Thế nhưng ngờ rằng, Vương gia thái độ như !

Cái gì mà gia phong bất khả ngoại dương.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-nu-duoc-ca-nha-chong-cung-chieu/chuong-223.html.]

Chỉ vì trưởng của , nên chuyện mưu hại trở thành chuyện gia đình ?

Chỉ vì trưởng của , chuyện trộm đồ của Lăng Uyên Các coi là trộm cắp ?

“Vương gia, cũng là trung thần triều đình, lẽ nào quốc quốc pháp, gia gia quy? Người như bất phân trái, bao che cho kẻ phạm tội, há xứng với phận của ?”

Thành Vương ngờ Tiêu Mộc những lời như .

“Lẽ nào ngươi hề màng đến tình cốt nhục giữa chúng ?” Người hỏi.

Tiêu Mộc mặt biểu cảm, : “Người nghĩ nhi tử mà coi trọng nhất, chỉ phạm những tội ? Dù cho bỏ qua cho , e rằng cũng sẽ buông tha cho .”

“Ai? Còn ai buông tha cho ? Những chuyện , chỉ cần con gật đầu, chắc chắn thể xử lý khiến con hài lòng.”

Tiêu Cảnh Vinh vẫn luôn quỳ đất thấy phụ che chở như , trong mắt trào những giọt nước mắt cảm động.

Dưới cái của Thành Vương, sức gật đầu, biểu thị rằng nhất định sẽ theo sắp xếp của phụ , chỉ cần phụ bảo gì, nhất định nghĩa bất dung từ!

“Ta sẽ tha cho !”

lúc Tiêu Cảnh Vinh cho rằng chuyện đường xoay chuyển, bên ngoài một bước .

Người đến mặc quan phục màu tím vàng, đội quan mũ, một vẻ mặt uy nghiêm.

Thành Vương cả kinh, đầu thấy đến, khỏi thốt lên: “Định An Hầu?”

“Thành Vương!”

Định An Hầu chắp tay thi lễ với Vương gia, đó thẳng, từ tay tùy tùng nhận lấy thánh chỉ.

Người những khác nữa, trực tiếp mở thánh chỉ , hô: “Thành Vương tiếp chỉ!”

Thành Vương lập tức quỳ xuống.

Tiêu Mộc cùng những xung quanh cũng đều quỳ xuống theo.

Hầu gia : “Phụng Thiên Thừa Vận, Hoàng Đế Chiếu , Thành Vương chi tử Tiêu Cảnh Vinh, trong thời gian nhậm chức Lễ Bộ Thị lang, cấu kết với quan nhiều nơi, kết bè kéo cánh vì tư lợi, thao túng ám , loạn chế độ thi cử khoa cử, khiến triều mất một lượng lớn nhân tài, bọn sâu mọt tiểu nhân giữ những chức quan trọng trong triều. Nay Định An Hầu điều tra rõ sự thật, đặc mệnh Thành Vương bắt giữ trưởng tử Tiêu Cảnh Vinh quy án!

Khâm thử!”

Thành Vương khi đến nửa chừng, hai chân mềm nhũn, đợi đến khi Hầu gia xong bộ, trực tiếp phịch xuống đất, trong miệng lẩm bẩm: “Không thể nào, điều tuyệt đối thể nào!”

Hầu gia thấy tiếp chỉ, đành nhắc nhở nữa: “Vương gia, tiếp chỉ!”

Thành Vương chợt bừng tỉnh, quy củ quỳ xuống, hai tay giơ cao qua đầu: “Thần tiếp chỉ!”

Chờ Hầu gia đặt thánh chỉ tay , Vương gia lập tức dậy.

Người túm lấy tay áo Hầu gia chịu buông, thẳng mắt đối phương hỏi: “Lão Tô, đây là chuyện gì? Cảnh Vinh nó chuyện ? Ngươi điều tra nhầm ?”

Hầu gia hất tay Vương gia , nhưng nắm quá chặt, đành bất đắc dĩ : “Ấy da lão Tiêu, mau buông tay! Người lôi lôi kéo kéo như , thể thống gì?”

Thành Vương hoãn tinh thần, nhưng vẫn chịu buông tay.

Người nắm lấy tay áo Hầu gia, vẫn truy hỏi: “Có là Thượng thư Hộ Bộ vấn đề, đổ hết tội lên đầu Cảnh Vinh .

Ta từ nhỏ lớn lên, việc luôn ôn hòa lễ độ, cử chỉ chừng mực, thể chuyện đại nghịch bất đạo như ?”

Hầu gia những lời đều chọc .

“Ôn hòa lễ độ? Cử chỉ chừng mực? Ngươi chắc chắn đang Tiêu Cảnh Vinh?”

Người đang liệt đất, Tiêu Mộc.

“Lão Tiêu, ngươi, ngươi chỉ là già, chứ mù, ngay cả chút thủ đoạn của mà cũng ?”

 

Loading...