Xuyên Thành Nông Nữ, Được Cả Nhà Chồng Cưng Chiều - Chương 241
Cập nhật lúc: 2025-10-15 10:54:02
Lượt xem: 65
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hạ sơn
“Làm kịp ?” Tiêu phu nhân tin.
“Chuyện xảy , những tổn thương chịu thể xóa sạch ?”
“Không là xóa sạch!”
Diệp Lạc Hân .
“Nương, thực chính là chịu tổn thương nặng nề nhất, giờ đây thể khỏe mạnh, thể tha thứ cho bản mười mấy năm về ?”
Tiêu phu nhân: “Ta tự chuốc lấy, gì đến tha thứ!”
“Được, chỉ còn Tiêu Mộc!” Diệp Lạc Hân : “Chuyện của Tiêu Mộc chúng qua , giờ đây những gì nhận đều là quả do gieo nhân năm đó, nếu hỏi , cũng sẽ trách !”
“ mà…”
Tiêu phu nhân luôn cảm thấy Diệp Lạc Hân đang cố tình lý.
những lời cố tình lý dễ chịu.
“Ta tuy tuổi còn nhỏ, nhưng cũng chuyện nhân gian , gì quan trọng hơn việc sống, chỉ cần còn sống, chuyện khác đều thể xảy , thấy !”
“Ừm!” Tiêu phu nhân chậm rãi gật đầu.
“Còn về sư và Vương gia của , con đường của họ đều do chính họ lựa chọn, liên quan đến .
Việc tha thứ , giúp đỡ , đều tùy theo tâm nguyện của mà hành động.”
“Phù!” Vương phi nhẹ nhàng thở phào một .
“Lạc Hân, con , đột nhiên cảm thấy tâm cảnh rộng mở hơn nhiều.”
“Vốn dĩ là như , điều thể giam hãm , thường là chính nội tâm của , chỉ cần thông suốt , gì thể giam hãm !
Những chuyện khác, cứ giao cho thời gian xử lý, thích hợp buông bỏ bản , hoặc đổi môi trường, sẽ những suy nghĩ khác biệt!”
Nói đến đây, Diệp Lạc Hân chợt nghĩ điều gì đó, : “Đã đến đây , nương, chúng rời , cùng chúng về thôn Thanh Sơn nhé! Ra khỏi kinh thành thế giới bên ngoài!”
“Rời khỏi đây?” Trong lòng Tiêu phu nhân lay động.
Đây là điều mà bà từng nghĩ tới.
Bà luôn cảm thấy, phần đời còn của sống ở căn nhà gỗ cho đến khi già c.h.ế.t.
“Đại Lương lớn như , vẫn hết đúng ?
Ngoài Đại Lương còn những nơi khác! Những nơi hơn kinh thành, nhiều đếm xuể!”
Diệp Lạc Hân tiếp tục dụ dỗ.
“Chỉ cần bước ngoài, sẽ phát hiện rằng, những điều từng phiền não, căn bản chẳng là gì cả!”
“Được!” Trong đôi mắt vẫn luôn tĩnh lặng của Tiêu phu nhân đột nhiên lóe lên một tia sáng.
“ !” Thấy Tiêu phu nhân đồng ý, Diệp Lạc Hân : “Chúng quen Bùi Thần y, tối nay chúng đưa sư thúc xuống núi, tìm Bùi Thần y chữa trị cho y, yên tâm, chuyện sẽ thôi!”
“Ừm!”
Tiêu phu nhân gật đầu thật mạnh.
Mười mấy năm qua, bà từng khoảnh khắc nào nhẹ nhõm như bây giờ.
Bà , từ phía màn trướng lấy một cái hộp.
Bà đưa cái hộp cho Diệp Lạc Hân, : “Những thứ con cầm lấy, thể đổi tiền.
Chi phí t.h.u.ố.c thang và tiền khám bệnh cứ lấy từ đây.”
“Nương. Chúng con chi trả là ! Huống hồ phu quân và Bùi Thần y giao hảo, cũng chẳng tốn bao nhiêu tiền!”
Tiêu phu nhân đồng ý, đưa cái hộp tay Diệp Lạc Hân thêm nữa, “Con cầm lấy thì cứ cầm, chữa bệnh cho sư thúc con, cần con tốn tiền.
Huống hồ những thứ cũng nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-nu-duoc-ca-nha-chong-cung-chieu/chuong-241.html.]
Nếu thật sự dùng hết, còn cứ để các con ăn!”
Thấy Tiêu phu nhân thái độ kiên quyết, Diệp Lạc Hân đành nhận lấy.
Nàng bước khỏi phòng, cùng Tiêu Mộc mở hộp , lúc mới phát hiện những gì Tiêu phu nhân cho thực sự quá nhiều.
Trong hộp đựng hai cặp vòng ngọc, hai cây trâm, chất liệu là khác hẳn những thứ Diệp Lạc Hân từng mua đây.
Màu ngọc xanh biếc trong vắt, tỏa ánh sáng ấm áp, là mài dũa từ cả khối ngọc thượng hạng.
Ngoài những món trang sức , trong hộp còn hai tấm địa khế, một tấm là trang viên ở ngoại ô kinh thành, một tấm là cửa hàng ở trung tâm thành phố.
Cả hai nơi đều diện tích nhỏ.
Diệp Lạc Hân ngẩng đầu Tiêu Mộc: “Cái quá quý giá , nên nhận! Ta vẫn nên trả cho nương !”
Tiêu Mộc ngăn nàng : “Nếu nương kiên quyết cho con, con cứ giữ lấy , nàng cần gì, chúng trả cho nàng là !”
“Vậy thì !”
Gà Mái Leo Núi
Diệp Lạc Hân nhận lấy những thứ đó.
Sau khi bàn bạc với , cuối cùng đều đồng ý, Diệp Lạc Hân và Tiêu Mộc sẽ đưa Dư Giang về Hầu phủ, đó mời Bùi Thần y chữa trị.
Ở kinh thành, y thuật nhất chính là Bùi Thần y.
Sư nhà họ Dư vốn hòa thuận với Bùi Thần y, chuyện đành giao cho Diệp Lạc Hân và Tiêu Mộc .
Khoảng thời gian , hai sư Dư Minh và Dư Tiêu Dao sẽ tìm một chỗ ở chân núi.
Một mặt chờ tin tức của Dư Giang, mặt khác cũng trông chừng sư , tránh cho Tiêu Trường Minh đến quấy rầy.
Cái kiệu khiêng Dư Minh lên núi chắc chắn khiêng nữa.
Vừa chân núi xe ngựa, Dư Minh liền cõng sư xuống núi, đặt lên xe ngựa. Diệp Lạc Hân ôm con hồ ly, xách nhân sâm trong xe, Tiêu Mộc và phu xe bên ngoài.
Một đoàn cứ thế trở về Hầu phủ.
Lão phu nhân như lệ cũ chờ đợi hai về nhà ở trong sân.
Không ngờ lúc là hai , lúc về thành ba một thú.
“Chuyện, chuyện là ?” Lão phu nhân thấy khiêng thì vô cùng lo lắng.
Chẳng lẽ hai đứa nhỏ ngoài khác thương ?
“Ngoại tổ mẫu, vị là sư của nương, vì trọng thương, chúng con đưa y xuống núi để chữa trị!”
Thì là !
Lão phu nhân thở phào nhẹ nhõm, lập tức gọi nha đầu: “Mau, giúp khiêng phòng !”
Mọi mỗi một tay khiêng về phòng, Xuân Hoa và Thu Nguyệt tiến lên sắp xếp giường chiếu gối đệm đấy.
“Cần mời vị đại phu nào đến chữa trị? Đại phu trong phủ chúng e là ?” Lão phu nhân hỏi.
“Bệnh tình của y tầm thường, ngoài Bùi Thần y , ai khác .” Diệp Lạc Hân .
“Vậy còn chờ gì nữa, mau mời Bùi Thần y tới!”
Lão phu nhân sai gọi quản gia.
Diệp Lạc Hân chút khó xử : “Bùi Thần y vốn dĩ giao hảo với Vương gia, trong tình thế hiện tại, Vương gia liệu cho phép Bùi Thần y chữa trị cho sư thúc ?”
Không nàng nghĩ về Vương gia.
Với tính cách nhỏ nhen của Thành Vương, tình huống thể xảy !
“Lão thất phu Bùi Thuật , nếu y dám đến, sẽ tự đến mời y!” Lão phu nhân .
“Còn cái tên Tiêu Trường Minh , nếu y cho phép Bùi Thần y đến, cứ để ngoại tổ phụ con đến tìm y.
Với mối quan hệ giữa ngoại tổ phụ con và y, y vẫn nể mặt chút đó!”
Mấy đang bàn bạc, bỗng nhiên gia nhân ngoài cửa báo: “Lão phu nhân, bên ngoài một vị đại phu, tự xưng họ Bùi, gặp phu nhân!”