Xuyên Thành Nông Nữ, Được Cả Nhà Chồng Cưng Chiều - Chương 253

Cập nhật lúc: 2025-10-16 00:17:49
Lượt xem: 83

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Mua cho ?” Tiêu Trường Hà cũng giật .

Người như , thích ăn ngon, thích mặc , bình thường cũng chẳng sở thích gì.

Mua quà gì cho đây!

Tuy nghĩ , nhưng vẫn nhích tới gần hơn.

Chỉ thấy Diệp Lạc Hân mở một chiếc hộp, bên trong là một bộ quần áo vô cùng mỏng nhẹ, cùng với mũ và găng tay.

“Cái là…”

“Cái , là đồ bảo hộ từ da cá, phụ , da thuộc thường xuyên dính nước vôi đúng , lâu ngày sẽ hại da, thấy bán cái , liền mua cho một bộ.”

Tiêu Trường Hà vạn vạn ngờ Diệp Lạc Hân mua thứ cho .

Hắn : “Ta da dày thịt béo, cần gì thứ , bộ chắc ít bạc , thật là lãng phí quá!”

Tuy miệng , nhưng tay Tiêu Trường Hà vẫn sờ sờ bộ quần áo.

Thứ từng thấy qua.

Khi mười mấy tuổi học đồ, một ông chủ hiệu da thuộc từng một bộ đồ bảo hộ như .

Nghe là mua từ bên Đông Hải về.

Một bộ tốn 200 lượng bạc.

Lúc đó, sư phụ của Tiêu Trường Hà còn ngưỡng mộ ông chủ , nếu phát tài, cũng mua một bộ.

Bởi vì thời đó, họ đều kiếm tiền bằng tay nghề, tay nghề càng thì kiếm càng nhiều, nên trong ngành một quy tắc bất thành văn:

Những bộ đồ bảo hộ như , chỉ tay nghề giỏi nhất mới tư cách sử dụng.

Thế nên khi Diệp Lạc Hân lấy bộ đồ , Tiêu Trường Hà kích động, đau lòng.

Chất liệu còn mỏng hơn, còn bền hơn cả bộ từng thấy năm xưa, chắc chắn chỉ 200 lượng bạc.

Phụ một lão nông thôn dã như , thể dùng món hộ cụ quý giá đến .

Diệp Lạc Hân nhận vẻ yêu thích trong lòng Tiêu Trường Hà, cố ý : “Phụ , món mua ở kinh thành, dù trả cũng nữa. Vậy nên, cứ miễn cưỡng dùng !”

Từ Chính Hương cũng hiểu tính khí lão già nhà , thực sự thích, bèn : “Là con cái mua cho , đều là tấm lòng hiếu thảo, cứ nhận .”

Tiêu Trường Hà về phía lão bạn đời: “Vậy chúng nhận nhé?”

“Nhận !” Từ Chính Hương giúp quyết định.

Tiêu Trường Hà lúc mới kéo cái hộp , cẩn thận đậy nắp, : “Hai đứa lòng , nhưng , đừng mua đồ đắt tiền như cho nữa nhé, nhớ !”

“Con , phụ !”

Diệp Lạc Hân đáp qua loa.

“Mẫu , thấy cái hộp lớn , tất cả đồ trong đây đều là của !” Diệp Lạc Hân chỉ một cái hộp lớn khác .

“À? Tất cả đồ trong cái hộp lớn đều là của ?”

Lần đến Từ Chính Hương cũng kinh ngạc.

Cái hộp , rõ ràng lớn hơn cả hai cái hộp .

“Người thấy , rốt cuộc Lạc Hân vẫn là đối với nhất, ngay cả quà tặng, cũng là nhiều nhất!”

Nói nàng tự mở hộp.

Thật bất ngờ với Từ Chính Hương, trong hộp quần áo phụ kiện gì cả, mà là một bộ ly lưu ly chỉnh.

Có ấm , tách , và cả chén đĩa.

“Cái quá mất!” Từ Chính Hương gần như dám tin.

Dương Phượng cũng gần, ngưỡng mộ : “Chắc chỉ nhà giàu mới dùng loại !

Mẫu thích mấy cái đĩa cái bát lắm, chợ, ưng hai cái đĩa, nhưng vì đắt quá nên cuối cùng nỡ mua.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-nu-duoc-ca-nha-chong-cung-chieu/chuong-253.html.]

Lần thì , trực tiếp dùng cả bộ ly lưu ly!”

Từ Chính Hương cẩn thận nâng một tách lên, đưa mắt xem xét kỹ lưỡng, : “Quý giá thế , nỡ dùng chứ, lỡ vỡ một cái thôi là cũng đau lòng c.h.ế.t mất!”

Diệp Lạc Hân khuyên: “Mẫu , vật dụng là vật c.h.ế.t, dùng mới giá trị. Người thấy thế nào?”

“Mặc dù , nhưng vẫn nỡ dùng, mỗi ngày chỉ cần ngắm thôi là mãn nguyện lắm !”

“Nếu mẫu thích, sẽ mua thêm cho !” Diệp Lạc Hân .

Mặc dù trong mắt nàng, mấy bộ ly thủy tinh cũng chẳng thứ gì , nhưng ở triều đại , để mua một bộ bát đĩa như , nàng cũng tốn vài trăm lượng bạc đó!

Vật hiếm thì quý, đây cũng là điều thể khác .

Từ Chính Hương định đặt tách trở , bỗng nhiên “ào” một tiếng, một vật thể khổng lồ từ bên ngoài bay , lao thẳng về phía nàng.

Từ Chính Hương giật , suýt nữa run tay rơi tách xuống đất.

“Hổ Tử! Ngươi ăn đòn ?”

Con cú mèo Hổ Tử hình lớn hơn nhiều, bình thường Từ Chính Hương cho phép nó bay trong nhà, nếu sẽ bụi bay khắp nơi, còn thể hỏng đồ đạc.

Hổ Tử đổ vò dầu trong nhà, Từ Chính Hương bắt cắt cụt chóp cánh, mãi đến khi lông mới phục hồi bình thường.

Sau đó, Hổ Tử dám vỗ cánh trong nhà nữa.

Ai cũng ngờ hôm nay nó bạo gan đến !

Mắng xong Hổ Tử, Từ Chính Hương đang định cúi đặt cốc hộp, thì một vật thể khổng lồ khác cũng xông .

Nguyên Bảo vọt lên trung, nhào tới hướng Từ Chính Hương.

Từ Chính Hương nhanh mắt nhanh tay, lập tức đặt cốc hộp, và đậy nắp hộp .

Đồng thời, nàng cũng sợ đến mức thể cử động nữa.

Tình huống xảy quá đột ngột, ai ngờ tới.

Vẫn là Tiêu Mộc phản ứng nhanh nhất, túm lấy bụng Hổ Tử, mượn lực tiến tới của nó, xoay nó sang một hướng khác, rơi xuống một bên.

Đồng thời quát lớn: “Nguyên Bảo!”

Con hổ còn hiểu chuyện gì xảy , hình to lớn rời khỏi hướng cũ, rơi xuống một bên khác.

Nghe thấy giọng Tiêu Mộc xong, Nguyên Bảo lập tức rạp xuống đất, ngượng ngùng l.i.ế.m liếm móng vuốt, giả vờ như chuyện gì.

“Hai cái thứ , đột nhiên xông nhà?” Từ Chính Hương lúc mới hồn.

Nàng sợ c.h.ế.t khiếp.

Sợ rằng chiếc cốc lưu ly mới tinh ngày đầu tiên vỡ tan tành.

, bình thường chúng nó đều ngoan, hung dữ thế!”

Tiêu Trường Hà cũng cảm thấy bất ngờ.

Gà Mái Leo Núi

“Chẳng lẽ trong cái hộp giấu thứ gì nguy hiểm?”

Tiêu Mộc bước tới, từ phía cùng xách lên một cái lồng.

Ngay khi Hổ Tử và Nguyên Bảo xông , nghĩ đến, chắc chắn hai đứa chúng nó là nhắm cái lồng .

Bên ngoài lồng phủ một lớp vải đen.

Bên trong bất kỳ âm thanh nào, ngoài phu thê Tiêu Mộc và Phượng Ngọc, ai bên trong là gì.

Tiêu Mộc giật phăng tấm vải đen , một con cáo trắng như tuyết liền xuất hiện mặt .

“Con cáo quá!” Dương Phượng cảm thán.

“Chẳng trách hai đứa nó hung dữ thế!” Tiêu Cảnh bừng tỉnh.

Hổ Tử và Nguyên Bảo thấy con cáo trắng lộ , bắt đầu chút bồn chồn.

liếc Tiêu Mộc một cái, một con chim và một con hổ đều trở nên im lặng.

Con cáo nhỏ trong lồng nãy còn yên tĩnh, lúc thấy ánh sáng, lập tức co ro thành một cục, rạp trong góc run rẩy.

Loading...