Bên , Hồ lão đại và Chu Phi Cao giao chiến với , nhưng Hồ lão đại phần yếu thế, nhiều suýt Chu phi Cao đ.â.m trúng!
Lúc , Kiều Nhị cũng xông tới trợ giúp. Hai bên giao tranh suốt hơn ba mươi phút vẫn phân thắng bại, cả hai đều thấm mệt nhưng ai chịu dừng . Chu Phi Cao : "Đầu hàng ! Ta bảo đảm g.i.ế.c các ngươi!"
Hồ lão đại; "Không đời nào! Xem chiêu đây!"
Chu Phi Cao né một đòn của Hồ lão đại, vung thương đ.â.m tới. Hồ lão đại kịp né, đ.â.m trúng bụng, nhưng vẫn cố chống trả. Không lâu , đ.â.m trúng vai!
Khóe miệng Hồ lão đại rỉ máu, tay nắm lấy cây thương, dùng sức rút , tiếp tục chiến đấu. Kiều Nhị thấy Hồ lão đại chảy máu, vội chạy tới trợ giúp, nhưng Kiều Nhị vốn mạnh, đao trong tay Chu Phi Cao đánh bay. Trong tay còn vũ khí, Chu Phi Cao liền nhắm thẳng n.g.ự.c Kiều Nhị đ.â.m tới, nhưng Hồ lão đại kịp thời ôm chân Chu Phi Cao giữ !
"Chạy mau!" Hồ lão đại hét lớn!
Kiều Nhị nhanh chóng dậy, cầm lấy vũ khí tấn công tiếp, nhưng Hồ lão đại Chu Phi Cao đá văng, còn Kiều Nhị Chu Phi Cao đánh cho thổ huyết, bay ngược ngoài!
Chu Phi Cao cầm cây thương: "Kết thúc !"
Chu Phi Cao chuẩn bước tới g.i.ế.c Hồ lão đại, nhưng đột nhiên cỏ dại chân mọc tràn , quấn lấy chân , khiến thể nhúc nhích. Chu Phi Cao định cắt đứt đám cỏ, nhưng cây thương của chặn bởi một nữ nhân lưng ngựa!
Chu Phi Cao ngẩng đầu , mắng: "Một nữ nhân mà cũng dám lên chiến trường?"
Chân Nguyệt lạnh lùng đáp: "Ta ghét nhất loại nam nhân xem thường nữ nhân, thứ nam nhân như chắc là heo đẻ chứ nữ nhân!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-chinh-lam-nong/chuong-786.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
Chu Phi Cao nổi giận, cầm thương lao tới tấn công Chân Nguyệt. Trên lưng ngựa, Chân Nguyệt đấu vài hiệp với , tay đau rát vì lực mạnh của đối thủ. ...
lúc , cỏ dại quấn c.h.ặ.t c.h.â.n Chu Phi Cao khiến thể nhúc nhích. Chu Phi Cao chuẩn cắt đám cỏ, nhưng Chân Nguyệt tay.
Chân Nguyệt đ.â.m một kiếm tay , mới nhảy xuống ngựa, vung chân đá bay cây thương khỏi tay , tiếp tục đ.â.m một kiếm n.g.ự.c tên đó!
Chu Phi Cao phun một ngụm máu! Lúc cỏ dại chân cũng biến mất. Chân Nguyệt rút kiếm , đ.â.m thẳng tim !
Chu Phi Cao mắt trợn trừng, tay nắm chặt lấy tay Chân Nguyệt, hét lên: "Yêu nữ!"
Chân Nguyệt lạnh: "Xin gọi là Thần Nữ! Chết tay Thần Nữ là may mắn của ngươi đó!"
Chân Nguyệt rút kiếm , cùng lúc đó Chu Phi Cao ngã xuống đất! Hồ lão đại thoát hiểm trong gang tấc, thở một thật mạnh. Binh lính lập tức đến đỡ dậy và dìu về phía Chân Nguyệt.
Hồ lão đại : "Chặt đầu ! Treo lên tường thành!"
Lập tức một binh lính vung đao, m.á.u tươi tràn mặt đất. Chân Nguyệt lúc tiếp tục g.i.ế.c những kẻ địch khác, hạ bao nhiêu tên khiến đôi mắt nàng dần trở nên mờ mịt.
Sau đó, nàng thấy lá cờ của quân địch rơi xuống chân , kẻ giữ cờ sớm họ c.h.é.m chết!
Không bao lâu, Chân Nguyệt cảm nhận quân địch bắt đầu rút lui, nhưng đôi chân nàng nặng trĩu thể bước nổi. Nàng cứ ngẩn ngơ tại chỗ, một lát Kiều Nhị xuất hiện mặt nàng: "Đại tẩu! Đại tẩu! Tẩu ?!"
Chân Nguyệt ngất lịm ...