Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm - Chương 445

Cập nhật lúc: 2025-03-14 14:40:20
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong lòng bà Tống buồn bực, còn thích ăn thịt gà chứ?

Tống Thu Sinh tại , từ nhỏ đến lớn Diêu Tuyết ăn chán thịt cho nên thích ăn thịt nữa, lời sẽ với ba , sợ dọa bọn họ.

Trên bàn ăn, đến chuyện nuôi chó.

“Không năm mới đến thăm nhà họ hàng , thấy con ch.ó nhà cô to bụng, bây giờ chắc sắp sinh chó con .”

“Hay là ăn cơm xong bảo ba con xem, nếu thì bắt hai con về nuôi.”

Diêu Tuyết ăn tò mò bọn họ chuyện.

“Nuôi chó để trông nhà ạ?”

DTV

Tống Thu Sinh nhíu mày nhưng nhiều cảm xúc lắm: “Ừ, ba phát hiện nhà thiếu hai con gà, mất từ khi nào.”

“Có bay ? Không bay ?”

Bà Tống khanh khách giải thích: “Gà vịt ăn no sẽ bay , nó quen nhà .”

Diêu Tuyết giúp gì, cô im lặng ăn cơm, ngay cả rau luộc mà cũng ngon thế?

phía nam, đầu bếp nhà hàng cũng thường món rau luộc.

Lúc thấy rau xanh bàn cô còn ngạc nhiên, mặc dù chính tông nhưng cũng ngon.

Bà Tống thấy cô thích ăn: “Thu Sinh cháu thích ăn mấy món thanh đạm, rau mới hái trong vườn hồi sáng đó.”

Diêu Tuyết ăn cơm chỉ ăn no tám phần, hôm nay ăn đến no căng bụng.

“Bác ơi, tay nghề của bác siêu quá, còn giỏi hơn đầu bếp nhà... ba cháu nhiều.” Cô thật lòng khen ngợi.

Bà Tống tít mắt .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-chinh-trung-sinh-cuc-pham/chuong-445.html.]

“Nếu cháu thích thì thường xuyên đến đây, cứ xem nơi như nhà .”

Diêu Tuyết hiếm khi ngượng ngùng mà gật đầu.

Ăn cơm xong cô giúp đỡ dọn dẹp nhưng bà Tống bảo cô cứ nghỉ ngơi .

Tống Thu Sinh ở cùng phòng với em trai ở tầng một, phụ nữ trong nhà thì ở tầng hai, một nửa tầng ba là nơi để đồ.

“Tiểu Tuyết ngủ tầng , chị cả thằng bé thường về đây, chăn đệm giặt sạch , năm mới mua chăn đệm mới.”

Tống Thu Sinh giúp Diêu Tuyết xách hành lý lên, cô mang theo ba vali hành lý đến, đều là quần áo và phụ kiện cùng với đồ dùng sinh hoạt của cô .

Bà Tống sửng sốt nhưng gì, đồ của mang bao nhiêu mà chẳng .

máy ảnh tùy tiện để một chỗ, bà Tống hốt hoảng cầm lên đặt lên bàn vuông.

“Con bé thật là, chiếc máy ảnh đắt tiền, cẩn thận kẻo hỏng chứ.”

Diêu Tuyết cởi giày cao gót , đôi giày bệt .

“Mẹ nhiệt tình quá, nấu cơm cũng ngon, chúng ở đây thêm mấy ngày .”

dự án cũng kết thúc nên cô vội về.

Tống Thu Sinh giúp cô mở vali đựng giày , xếp những đôi giày gầm giường.

“Khi nào em về thì lúc đó về, em cả. Em còn ăn cơm em gái nấu.

Dịp tết nguyên đán mới cải thiện tay nghề đấy, tất cả đều do em gái dạy bà .”

Diêu Tuyết bên giường ôm mặt: “Thật ? Lần em thể đến nhà em gái ăn cơm ?”

Nếu cô thì hôm đó từ chối, cô lo sẽ phiền em gái ôn tập nên lâu.

“Được chứ, em còn mời em ăn bữa cơm nữa mà. Em trồng cây ?”

Loading...