Tống Thời Hạ bưng một đĩa bánh bò :
“Cháu gọi dì là cô giáo Trương ạ? Nhà cháu hấp ít bánh bò, mong dì đừng chê ạ.”
Trương Uyển Thanh mới ăn thử một miếng, bánh bò chịu dùng đường, nên hương vị ngon.
“Sao thế , hai đứa bé kén ăn lắm, nên bánh bò cháu nhất định sẽ ngon.”
Tống Thời Hạ mỉm mời đối phương:
“Cháu đang nấu canh sườn với dưa chua, cô giáo Trương lát nữa ở ăn cơm với nhà cháu nhé.”
DTV
Trương Uyển Thanh ngại:
“Dì còn định mời cháu qua nhà dì ăn cơm, kết quả cháu nấu cơm xong , xem dì tới đúng lúc .”
Tống Thời Hạ cũng đùa với bà:
“Sao thế , cháu mà mời ăn cơm thì nhất định sẽ nấu sẵn .
Để cháu múc một bát canh cho dì mang về ăn thử nhé, cháu với Quý sẽ tự tới chào hỏi dì.”
Trương Uyển Thanh bật xua tay:
“Đều là hàng xóm láng giềng, để rảnh thì dì sẽ mời cháu với giáo sư Quý cùng tới ăn cơm, dì thanh niên các cháu dễ ngại mà.”
Trương Uyển Thanh ngờ chỉ tới để mời cô vợ mới cưới của giáo sư Quý ăn cơm, ai ngờ mời , còn mang một đĩa bánh bò với một bát canh về.
Về tới nhà bà mới sực lấy tinh thần.
“Ôi, đúng thật là, cô bé đánh lạc hướng chứ!”
Bà hề tức giận, chỉ cảm thấy đồng chí Tiểu Hạ thú vị.
Hiệu trưởng Hồ về tới nhà, thấy vị khách vốn định mời tới thì kinh ngạc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-chinh-trung-sinh-cuc-pham/chuong-54.html.]
“Khách em định mời ?”
Trương Uyển Thanh bất đắc dĩ :
“Đừng nữa, em qua đó thì nấu cơm xong , hai đứa bé chăm sóc chu đáo lắm.
Cô bánh bò cũng chịu bỏ đường nên ngon lắm, đồng chí Tiểu Hà còn cho em một bát canh nữa, canh sườn hầm dưa chua, mùi cũng thơm.”
Hiệu trưởng Hồ bất đắc dĩ lắc đầu:
“Ôi cánh phụ nữ các em thật là, chỉ thấy ưu điểm, thấy khuyết điểm gì cả.”
Trương Uyển Thanh trừng mắt ông một cái:
“Anh đúng lắm, phụ nữ chúng chỉ thấy khuyết điểm ở cánh đàn ông thôi.”
Hiệu trưởng Hồ sờ sờ mũi, tự nhiên giận thế ?
Trương Uyển Thanh hâm nóng bánh bò, canh sườn dưa chua cũng bưng lên bàn, hiệu trưởng Hồ lập tức quên mất gì.
Ông nuốt nước bọt: “Đây là bánh bò nhà đó ?”
“Chứ còn nữa? Nhà mua đường ?”
Hiệu trưởng Hồ lập tức thèm, ông cực kỳ thích ăn đồ ngọt, ngửi thấy mùi bánh bò nhịn .
“Chà, bánh bò ngon thật chứ. Ngọt mà ngán, mềm dai, mùi vị ngọt ngào xen lẫn mùi bột, em xem kiểu gì mà ngon thế nhỉ?”
“Anh lo mà ăn , còn em chỉ khen , tay nghề của đồng chí Tiểu Hạ tồi đúng ?”
“Không tồi, tồi, tay nghề nấu ăn của đồng chí Tiểu Hạ đúng là giỏi.”
Hiệu trưởng Hồ ăn hết miếng bánh bò, ông còn đang định ăn tiếp thì vợ cản .
“Anh quên bệnh của ? Không ăn nhiều đường, ăn chút dưa chua cho nhẹ bụng .”