Quý Yên Nhiên chột sang chỗ khác.
Cũng vì là khu gia quyến của quân nhân nên mới nguy cơ đụng mặt các chú các bác của cô .
Rất nhiều chiến hữu của ba cô đều ở đây, lễ tết cô đều gặp mặt họ.
“Lỡ như gặp thì ? Thủ đô chỉ bây lớn, em là dân thủ đô, chừng quen của nhà em cũng ở đây thì .”
Chu Việt cũng nghi ngờ nữa.
“Được , sẽ tới trường đón em , mắc công em cứ lo sợ thế .”
Quý Yên Nhiên cứ đảo mắt trốn tránh.
Anh tới trường học đón , lỡ như gặp chị dâu thì bây giờ?
“Ôi, em sắp nghỉ đông tới nơi , tới trường tìm em . Mình đến rạp phim nhanh , mua vé mấy giờ thế?”
Chu Việt hề nghi ngờ gì, Quý Yên Nhiên bình thường luôn tùy tiện, nhưng cực kỳ nhát gan, cũng sợ gặp họ hàng quen, giống như cũng gặp quen .
Đến rạp chiếu phim, Quý Yên Nhiên kéo khăn quàng cổ lên che mặt, chỉ để lộ đôi mắt.
Chu Việt nhạt cô: “Hay là giả vờ quen em nhé?”
Quý Yên Nhiên vội lắc đầu, tít mắt dùng ngón út móc ngón tay của .
Chu Việt nhướng mày:
DTV
“Anh phát hiện em cứ là lạ thế nào , lúc thì cực kỳ nhát gan, lúc cực kỳ bạo gan.”
Quý Yên Nhiên chột hì hì với , “Ở đây ai em, nắm tay bạn trai một lát thì chứ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-chinh-trung-sinh-cuc-pham/chuong-628.html.]
Chu Việt cũng đồng ý:
“Được , để lát nữa mua cho em cái khẩu trang, cùng dạo và chuyện với bạn gái , em thấy ?”
Quý Yên Nhiên giơ chân đạp chân một cái: “Vậy mua , hừ!”
Chu Việt vội chạy theo lưng cô: “Em sợ gặp họ hàng tới ?”
Quý Yên Nhiên nghĩ cớ để lấp l.i.ế.m lâu :
“Ba em cho em quen bạn trai lúc học đại học, là em còn nhỏ, dễ lừa.”
Không cô tin Chu Việt, chỉ là Chu Việt lớn hơn cô năm tuổi, còn là quân nhân nữa, cô liên tưởng tới mắt kính lúc từng theo đuổi .
Mắt kính và cô ở trường chỉ đụng mặt vài , mới 20 tuổi dùng hôn nhân để đổi lấy lợi ích, khiến cô cảm thấy sợ hãi tới giờ.
Chu Việt là , cũng với cô , nhưng lỡ như mục đích thì ?
Biết mặt lòng, cứ chờ quen lâu hơn một chút, tham khảo ý kiến của chị dâu cái , mắc công thành trò cho nữa.
Quý Yên Nhiên sợ cái gì thì gặp cái đó.
Cô và Chu Việt xuống thì thấy bạn học cấp ba sóng vai lưng cô.
Trương Kim Phượng vất vả lắm mới hẹn Trần Vệ Đông và Lưu Kiến Quốc cùng xem phim trong kỳ nghỉ đông , còn dẫn theo hai cô bạn cùng phòng ký túc xá của .
Vừa xuống cô cảm thấy phía trông khá quen.
Trương Kim Phượng cố ý nhắc tới mắt kính.
“Mọi xem mắt kính thể xuất ngoại ? Tương lai nhất định sẽ nhà ngoại giao giống ba nhỉ.”