Xuyên Thành Nữ Nhi Của Thương Gia Bị Ôm Nhầm Tới Hầu Phủ - Chương 120

Cập nhật lúc: 2024-10-24 03:53:31
Lượt xem: 61

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hạ nhân Hầu phủ tìm Trầm gia, vì thế mới chuyện vết thương ở chân của Ngu Tương tái phát, ở Trấn Quốc Tự hơn một tháng, lập tức lên núi tìm, hòa thượng Trấn Quốc Tự từ chối ngoài cửa, đành hậm hực về.

Không đón Ngu Tương trở về, lão thái thái càng thêm bất an, cố gắng chống đỡ cái đầy bệnh tự tìm, mới khỏi cửa phòng phun một miệng m.á.u tươi hôn mê bất tỉnh.

Trong tiềm thức, bà còn giữ một tia hy vọng, hy vọng tôn tử chỉ rơi sông Ô tìm thấy tung tích, chứ vẫn (rơi xuống sông bỏ ), chỉ cần Ngu Tương trở về, cũng sẽ bình an vô sự.

Bởi vì phần chấp niệm , cho dù còn đang hôn mê, bà vẫn cứ ngừng nhắc nhắc một câu:“Đi tìm Tương Nhi trở về, nhanh , tìm Tương Nhi……”Mã ma ma e sợ bệnh tình của bà tăng thêm, đáp ứng trống rỗng phái mời đại phu, đám Vãn Thu ba chân bốn cẳng nâng bà lên giường mềm, đó gọi nước ấm tới lượt lau chùi thể đang lạnh như băng của bà nhiều .Trong Hầu phủ rối loạn, Ngu Tư Vũ vội vàng chạy về phía chính viện, nửa đường gặp Ngu Diệu Kỳ đang thảnh thơi bên cạnh ao sen đùa cá ngắm hoa, hai mắt khỏi đỏ lên: “Đại ca sống c.h.ế.t rõ, bà nội  bệnh gấp quấn , ngươi còn tâm tư chơi đùa chứ?”“Vì tâm tư chơi đùa? Bọn họ từng xem Ngu gia, vì đặt bọn họ ở trong lòng? Sống c.h.ế.t thì mặc kệ bọn họ.

Hoa , cá , bãi cỏ , cái gì thể ngắm thì ngươi cũng nên dừng ngắm thêm vài nữa , sợ là còn cái phúc .” Nàng che miệng khẽ, con ngươi lóe ác ý khiến kinh hãi.“Rốt cuộc lời của ngươi ý gì? Ngươi đang ám chỉ cái gì?” Ngu Tư Vũ còn là đầu óc như đây, hơn nữa lúc đối diện với Ngu Diệu Kỳ, nàng dường như dùng hết những điều hiểm ác nhất để suy đoán chủ ý của nàng .“Ta ám chỉ cái gì cả, ngươi đừng nghĩ nhiều. Mau thăm bà nội , sợ là bà .” Ngu Diệu Kỳ ha ha.“Ngươi còn dám hưu vượn cái gì đó? Bà nội còn ! Nếu cái miệng ngươi sạch sẽ, ngại tự tay rửa sạch giúp ngươi!” Ngu Tư Vũ sống ở nông thôn hơn nửa năm, cái gì học thì thôi, học mười phần mười bản lĩnh đ.ấ.m đá của các thôn phụ .

 

Nàng nhanh chóng tiến lên, một tay nắm gáy Ngu Diệu Kỳ, nhấn cả đầu của nàng hồ sen.Chủ tử dẫn Bảo Sinh , Bảo Sinh một lát đút thuốc câm bán ngoài, việc khiến lòng bọn nha đầu rét lạnh, cho nên bên cạnh Ngu Diệu Kỳ thường xuyên hầu hạ.

Lúc nàng cô đơn chiếc bóng, ai để cầu cứu, bên cạnh Ngu Tư Vũ mang theo hai đại a đầu, hai tiểu nha đầu, đồng loạt tiến lên giữ c.h.ặ.t t.a.y chân nàng , khiến nàng thể động đậy.“Ngươi xem nào, bây giờ thì ai hả? Hả? Rốt cuộc những lời ngươi ý gì, cái gì mà còn phúc phận? Ngươi cái gì?” Chờ đến mỗi Ngu Diệu Kỳ sặc nước ngất xỉu, Ngu Tư Vũ mới kéo nàng lên, bám bên tai nàng thấp giọng hỏi, hễ nàng trả lời liền lập tức nhấn đầu xuống nước , việc tra tấn cứ lặp lặp mấy .Phải , quả nhiên Ngu Tư Vũ thẹn là ruột của Ngu Phẩm Ngôn, thủ đoạn tra tấn bức cung cũng ngông nghênh khác gì trưởng.

 

Ngu Diệu Kỳ uống một bụng nước hồ đục ngầu, chỉ cảm thấy ống phổi cũng sắp nổ tung luôn , bây giờ mới hối hận kịp về hành vi khiêu khích Ngu Tư Vũ của . Nàng nên sớm nghĩ đến, Ngu gia luận nam nữ, nào nấy cũng đều là đao phủ, đối diện trực tiếp gây chiến với bọn họ tuyệt đối giành chỗ nào.

còn động tác, nàng tuyệt đối thể nhẫn nhịn, nếu sẽ thất bại trong gang tấc .Ngu Tư Vũ hận thể nhấn Ngu Diệu Kỳ c.h.ế.t đuối luôn cho , ép buộc mấy khắc , thấy nàng ngất xỉu, lúc mới buông cái gáy xanh tím của nàng xuống, xua tay : “Đi thôi, thăm bà nội.” Từ đầu đến cuối để mặc cho Ngu Diệu Kỳ hấp hối ở ven đường.Đi tới chính viện, lão thái thái sắp tỉnh, trán bọc một miếng khăn vuông, trong mắt nén nhiều lệ. Ngu Tư Vũ an ủi bà vài câu, thuật chi tiết những lời Ngu Diệu Kỳ , hỏi: “Bà nội, xem, rốt cuộc là nàng ý tứ gì? Không phúc? Đâu thể nào chuyện phủ Vĩnh Nhạc Hầu chúng gặp nguy hiểm chứ? Có nàng cái gì ?”Lão thái thái cảm thấy hoảng hốt, ngay đó phun thêm một ngụm m.á.u tươi……

-Hoàng cung, dưỡng tâm điện, bàn của Thành Khang Đế đặt một kiện long bào.Hôm nay trời quang, vốn là ánh mặt trời sáng lạn chiếu rọi kiện long bào như phát ánh lửa, nhưng giờ đây màu vàng quang diễm rực rỡ chỉ phụ trợ thêm cho khuôn mặt lạnh lẽo âm u của Thành Khang Đế càng thêm khiếp .“Ngay cả long bào cũng , còn đưa phủ Thái tử một cách thần quỷ , thật giỏi cho một thủ đoạn.” Trong miệng ông bật lời khen ngợi, ánh mắt ẩn ẩn hiện lên sát khí. Vô luận kẻ lưng là ai, nhưng mức thế lực mà kẻ đó âm thầm nắm trong tay chạm đến điểm mấu chốt thể dễ dàng tha thứ nhất của ông.

 

Thái tử trầm mặc , hiểu lúc câu nào mới là sự lựa chọn nhất.

Bởi vì dù , nhưng phụ hoàng thấy vật tự nhiên thể hiểu hết, còn thể bổ khuyết hảo những việc thể tưởng tượng khác.

Như thế mới càng thêm biểu hiện rõ tội ác tày trời của kẻ , c.h.ế.t vạn còn nhẹ.“Bọn họ còn bỏ đồ thư phòng của Dịch Phong ? Là cái gì?” Giọng điệu của Thành Khang Đế lạnh lẽo.“Nhi thần , nhi thần chỉ hỏi vài câu, liền cắn lưỡi tự sát. Nhi thần hành sự bất lực, thỉnh phụ hoàng trách phạt.” Thái tử cúi đầu, mặt lộ vẻ hổ thẹn.

Muốn một khối t.h.i t.h.ể cắn lưỡi tự sát cũng khó, khi cung, Thái tử chuẩn việc thỏa đáng, nhưng cũng hề kinh động đến kẻ đang ẩn núp tại một nơi bí mật .“Không ,” Thành Khang Đế xua tay: “Việc tự nhiên sẽ bẩm báo ngự tiền. Con trở về , mang long bào về đặt chỗ cũ.

Mấy tháng , sợ là phụ tử chúng còn diễn chung một vở tuồng .”Thái tử ngầm hiểu, cầm theo long bào bí mật khỏi cung. Chân của thái tử mới , lưng Ngao Bình lập tức dẫn một tên lính Long Lân Vệ đầy vết thương cung cầu kiến. Thành Khang Đế cho đến ngự tiền, liền thấy đó chính là bên cạnh đồng tri với Ngu Phẩm Ngôn, Phó Phàm Tinh, xem như tín của Ngu Phẩm Ngôn.Phó Phàm Tinh “bụp” một tiếng quỳ xuống, mở miệng liền : “Khởi bẩm Hoàng thượng, Ngu đô thống thông đồng với địch phản quốc, mưu phản……” Hắn tường thuật việc bản vô tình phát hiện manh mối như thế nào, thoát khỏi tầng tầng lớp lớp truy g.i.ế.c để chạy về ngự tiền thông bẩm như thế nào, cả một quá trình thật sự chứa vô vàn hung hiểm.

Thành Khang Đế ngay ngắn ngôi vị hoàng đế một lời, vẻ mặt hiện vui giận, trong đại điện là một mảnh tĩnh mịch.

Cho đến khi thái độ bình tĩnh của Ngao Bình lẫn Phó Phàm Tinh sắp giữ nữa, Thành Khang Đế mới chậm rãi mở miệng: “Ngao Bình, dẫn tra rõ phủ Vĩnh Nhạc Hầu, hễ bất cứ điều gì khác thường lập tức báo .”Ngao bình vẻ do dự, ánh mắt lạnh lùng của Thành Khang Đế đảo qua, lúc mới dẫn Phó Phàm Tinh khom cáo lui.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-nhi-cua-thuong-gia-bi-om-nham-toi-hau-phu/chuong-120.html.]

Thành Khang Đế lệnh cho tất cả cung nhân lui xuống, chỉ lưu nội thị mà tín nhiệm nhất, lúc mới lấy khăn tay che miệng ho khan, ho xong mở khăn mới thấy, chếc khăn tay minh hoàng dính đầy những vệt m.á.u đỏ đậm.

Thì Thành Khang Đế sớm bệnh nguy kịch trong thời gian dài, lúc mới dứt khoát cải cách triều chính, diệt trừ thế gia, nâng đỡ nam tử tài tuấn, tất cả chỉ vì mở đường cho Thái tử đăng cơ.

Việc chỉ nội thị, một Thái y , ngay cả Thái tử và Hoàng hậu cũng lừa gì.

Thành Khang Đế cảm thấy bệnh tình của càng lúc càng nghiêm trọng, kể từ năm đó liền liên tục xử lí chính vụ cùng Thái tử, ngay cả tấu chương cũng chia một nửa để Thái tử phê duyệt.

Trước mắt tuy Thái tử vẫn chỉ là Thái tử, nhưng bước một chân lên ngôi vị hoàng đế.Chỉ sợ là kẻ phía màn chờ kịp .Thành Khang Đế dùng ánh mắt lạnh lẽo đánh giá nội thị, khiến nội thị kinh sợ lấy một bình dược từ tay áo, quỳ xuống tuyên thệ sự trung thành.“Đứng lên , ngươi lớn lên cùng trẫm từ nhỏ, trẫm tin tưởng ngươi.” Thành Khang Đế trầm ngâm : “Nếu bệnh tình của trẫm, kẻ phía màn cũng sẽ sốt ruột như thế, vận dụng nhiều ám kì cùng nhân mạch như để thiết kế một bàn chờ g.i.ế.c chóc . Lão Tứ, lão Ngũ, lão Lục…Rốt cuộc kẻ đó là ai mà thể che giấu kín đáo như , ngay cả ái tướng tâm phúc của trẫm và Thái tử mà cũng thể tính kế.”Thành Khang Đế nhắm mắt suy ngẫm một lát, khi mở mắt nữa đầy sát ý nghiêm nghị: “Phái thăm dò từ viện chính, tuyệt đối cần kinh động đến , chỉ đó giám thị.”Trong điện đột nhiên xuất hiện một tên lính Long Lân Vệ, quan bào cũng màu đỏ, mà là màu đen.

 

Hắn chắp tay lĩnh mệnh, dường như bỗng nhiên xuất hiện thế nào biến mất thế .Nội thị quỳ mặt đất dập đầu thật mạnh, hiểu tuy rằng ngoài miệng Thành Khang Đế xong tin tưởng, nhưng dĩ nhiên trong lòng nổi lên sát tâm. Phàm là bệnh tình của ông, chuyện nơi , sợ là đừng ai nghĩ đến chuyện sống sót.

 

Lão thái thái ói một ngụm máu, cho Mã ma ma thỉnh đại phu, liên tục hô: “Đi mở cửa viện của Ngôn Nhi , điều tra tất cả các phòng, nhất là thư phòng, nhanh !”Tôn tử nếm mùi thất bại, nhất định ngôn quan sẽ vây quanh buộc tội , nhưng mà vẫn xem như là dũng tuẫn quốc, Hoàng thượng nể tình Hầu phủ cương trực trung thành sẽ bỏ mạnh lấy nhẹ mà buông xuống.

 

Lúc nếu kẻ nào lật đổ Hầu phủ , nhất định sẽ bịa những tội danh để vu oan tôn tử, nếu là vu oan, tất nhiên sẽ chứng cứ phạm tội.

Chứng cứ phạm tội ở đây? Lại như thế nào?Liên hệ đến những lời của Ngu Diệu Kỳ, nhất thời lão thái thái như hắt một chậu nước tỉnh , hiểu .

Ngu Phẩm Ngôn quản chế Hầu phủ nghiêm khắc khác gì quân doanh, cho dù trong phủ thiếu cũng tuyệt đối kiếm mua nha từ kẻ môi giới, những hạ nhân thuê đều là con cháu của những nhà nô tài trong phủ.

Hạ nhân nào phạm tội đuổi ngoài thì cả nhà cũng đều bán ngoài luôn, chừa một ai. Mặc dù thời điểm Ngu Diệu Kỳ quản gia hỏng quy củ, Hầu phủ như hỗn loạn, nhưng cũng bất kì chỗ trống nào cho kẻ khác chui . Về phần sự kiện táo độc, chỉ thể lòng tham của Ngu Diệu Kỳ chạm tới cảnh giới cao, ngay cả Ngu Phẩm Ngôn cũng thể khống chế .Mỗi xuất chinh, Ngu Phẩm Ngôn nhất định sẽ phân phó lão thái thái che kín cửa viện và thư phòng của , còn phái kiểm tra niêm phong giấy tờ mỗi ngày, nếu chút khác thường nào sẽ lập tức tra rõ. Như thế, đúng là chẳng khác nào quản thúc Hầu phủ như một cái thùng sắt.Mà Ngu Tương ở Kinh Phức tiểu viện, chỉ cách thư phòng của một bức tường, vì để thuận tiện còn thêm một cánh cửa hông khác, cũng khóa .

Thời điểm Ngu Diệu Kỳ báo chuyện của tôn tử và cháu gái cho , còn bảo mau chóng gả cháu gái gả ngoài, đó mới khiến Trầm Nguyên Kỳ tới cửa nhận , kéo theo việc náo loạn với cháu gái ở Kinh Phức tiểu một hồi, ngay cả thị vệ cùng hạ nhân cũng kinh động .

Thời điểm tất cả đang khuyên giải và cháu gái, Ngu Diệu Kỳ ở ? Nàng mở cửa hông vụng trộm chạy đến thư phòng của tôn tử ?Lão thái thái càng nghĩ kĩ càng cảm thấy hoảng sợ, chống xử quải dậy. tỉnh ngộ quá muộn, còn khỏi cửa phòng, chợt bên ngoài vang lên tiếng nhao nhao ồn ào, mang máng còn hét lớn: “Không , Long Lân Vệ tới bắt , mau tìm lão phu nhân!”Lão thái thái vội vàng hoảng hốt chạy tới cửa thư phòng của tôn tử, chỉ thấy Ngao Bình khỏi thư phóng giữa sân là một đám Long Lân Vệ vây quanh, trong tay đang cầm một cái hộp nhỏ chứa đầy thư, lớn tiếng quát: “Tội thần Ngu Phẩm Ngôn cấu kết với Tây Di âm mưu hướng soán vị, nay chứng cứ vô cùng xác thực! Người , bắt tất cả !”Long Lân Vệ đồng thanh hô ứng một tiếng, lập tức bắt chéo hai tay tất cả hạ nhân trói , dẫn một đám. Lão thái thái là nhất phẩm cáo mệnh, vẫn còn một chút thể diện, hai gã thị vệ dùng đao đặt phía lưng áp giải lên xe trâu. Ngu Tư Vũ và Ngu Diệu Kỳ cũng xoay tay kéo đây, thì nóng vội lo sợ yên, ;

Một khác mang vẻ mặt chút đổi, trong mắt lóe vẻ vui mừng —

rốt cuộc phủ Vĩnh Nhạc Hầu cũng một tay nàng hủy diệt, thật sự sung sướng.

Cho dù vận mệnh chút đổi, nhưng vẫn vài phần giống nguyên tác đến kinh . Đời Ngu Diệu Kỳ là Tứ hoàng tử phi, vẫn dùng thủ đoạn tương tự để phá hủy Vĩnh Nhạc Hầu phủ, đơn giản là vì Ngu Phẩm Ngôn đắc thế, về dâng tấu chương thỉnh Thành Khang Đế cho phép Thái tử đang trông coi hoàng lăng trở về kinh.

Thành Khang Đế xưa nay yêu thương Thái tử vô cùng, nếu vì lời đồn thiên mệnh trở ngại, ông cũng sẽ bao giờ đưa Thái tử khỏi kinh thành. Tấu chương của Ngu Phẩm Ngôn trình lên, Thành Khang Đế liền vui vẻ đồng ý.

Thái tử Ngu Phẩm Ngôn hỗ trợ ở lưng, Thành Khang Đế tin tưởng sâu đậm, việc nối ngôi cũng chỉ là sớm muộn. Như thế, Ngu Diệu Kỳ vì nghiệp lớn của Tứ hoàng tử, cũng vì tiền đồ gấm hoa của , cuối cùng vẫn nhẫn tâm xuống tay độc với phủ Vĩnh Nhạc Hầu. giống ở chỗ, đời Ngu Phẩm Ngôn c.h.ế.t trận ở Tây Cương, đời Ngu Phẩm Ngôn còn sống trở v

Loading...