Xuyên Thành Nữ Nhi Của Thương Gia Bị Ôm Nhầm Tới Hầu Phủ - Chương 75
Cập nhật lúc: 2024-10-24 03:34:37
Lượt xem: 68
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đuổi Ngu Diệu Kỳ , Ngu Tương : “Nói , đến đây tìm chuyện gì?”
“Hôm nay là đầy tháng hai đứa cháu nhỏ của , chị dâu bảo đến mời ngươi uống rượu đầy tháng.”
“Ta nhận thiệp mời đó, cần ngươi đích tới cửa chứ? Mặt ốm đến nhọn hoắc thế, nhất định trong lòng giấu giếm chuyện gì ?”
Khi chuyện, Đào Hồng dâng lên một đĩa điểm tâm, đó tránh xa cùng hai đại cung nữ. Gần đây Cửu công chúa tâm sựngổn ngang, nhưng hỏi chịu mở miệng, mắt thấy hai má nộn thịt cũng nhanh chóng xẹp xuống , lòng Đế hậu nóng như lửa đốt, khi thương lượng liền quyết định cho phép nàng xuất cung giải sầu.
Quả nhiên nàng sẽ tìm Ngu Tương tâm sự tiên.
Cửu công chúa xung quanh, thấy gần đó mới xê dịch sát cạnh Ngu Tương, kéo vạt áo xuống thấp giọng : “Gần đây chỗ của vô cùng đau đớn, trướng trướng vô cùng khó chịu, ngay cả ngủ cũng dám lộn xộn. Ngươi giúp xem là tổn thương nặng gì ? Mỗi ngày đều dùng dầu hoa hồng thoa lên, hề công hiệu một chút nào, ngược càng nghiêm trọng.”
Tuy rằng Cửu công chúa chuyện gì xảy , nhưng cũng rõ chỗ là chỗ vô cùng hổ thẹn, mỗi ngày tắm rửa cũng cho cung nữ hầu hạ, chỉ vội vàng tự rửa sạch mặc áo lót chui ngay lên giường. Sau đó lén lút tự vân vê ở trong chăn, xoa bóp nước mắt, tình cảnh chỉ thể dùng từ “đau khổ” để miêu tả. Thật vất vả mới dám lấy một lọ dầu hoa hồng thoa lên, đến việc một chút tác dụng cũng , ngược càng khiến chỗ trở nên nóng rát như lửa thiêu, càng lúc càng sưng to hơn .
Nàng càng thêm dám với ngoài, khỏi cung liền vội vàng tìm đến chỗ Ngu Tương.
Ngu Tương đưa mắt ngó bên trong áo của nàng , thấy hé hai luồng n.g.ự.c đỏ ửng, tản mùi hương dầu hoa hồng nồng nặc. Ngu Tương vội vàng đầu cầm lấy quạt, tay thì phất quạt nhưng ngả xuống bàn đá rộ lên, ngừng thiếu chút nữa lăn xuống xe.
Cửu công chúa càng thêm lo sợ yên, chằm chằm nàng, ngay cả hô hấp cũng khó khăn: “Cái bệnh quái lạ của thể trị ?”
“Không, thể.” Ngu Tương đến khó thở.
Đến lúc nước mắt Cửu công chúa cũng sắp ứa , tuyệt vọng : “Vậy còn thể sống mấy ngày nữa? Ta nên mở miệng với phụ hoàng, mẫu hậu và hoàng như thế nào đây?” Dựa bản tính, nàng chỉ , bệnh ở chỗ là thể cho ngoài , nếu thì vì mang một cái yếm nhỏ che chắn phía nó từ khi còn nhỏ chứ? “Từ từ , chờ thở bình thường sẽ cho ngươi chuyện .” Ngu Tương xua tay, đầu nở nụ một hồi lâu mới chỉ bộ n.g.ự.c của :“ Nhìn xem, thấy khác gì với ngươi ?”
Hôm nay nàng mặc một kiện áo khoác trong suốt bằng tơ lụa màu trắng, bên trong là một bộ áo váy buộc ngang n.g.ự.c đoàn hoa yên la, đây là cách thức của trang phục tiêu chuẩn đương thời ở triều Đại Hán, quần áo cắt may sát , buộc quanh lộ rõ vóc dáng mĩ miều của nữ tử, n.g.ự.c mềm tròn và cao, vòng eo nhỏ nhắn quá một bàn tay thể nắm chặt. Bầu n.g.ự.c sữa trắng nõn hở một nửa trong tầng áo ngực, giấu lớp áo ngoài, kỹ thì thôi, nếu chú ý kỹ thiếu chút nữa sẽ khiến đối diện lóe ánh lửa, rớt luôn cả tròng.
Cửu công chúa gắt gao chằm chằm hai luồng trắn trong n.g.ự.c bánh hạt sen, chỉ cảm thấy chút khát nước.
“Cho một ly mật ?” Khi lời , ánh mắt của nàng vẫn dời khỏi chỗ một chút nào.
“Nha đầu ngốc, hỏi ngươi thì cứ , trả lời xong hãy uống . Ngươi thấy sự khác giữa và ngươi?” Ngu Tương tức giận chọc trán nàng, tiện đà cũng dựa sát nàng, đầu ngón tay kéo áo lót xuống càng thấp, lộ một đường rãnh n.g.ự.c thật sâu.
Cửu công chúa l.i.ế.m môi, nỉ non ,“Thật…thật lớn.”
Ngu Tương cũng đơn giản, nhướn đầu vai để kiện áo ngoài tuột xuống, khiến cánh vai ngọc ngà trắng trẻo lộ tầng nắng rực rỡ ánh lên sắc ngọc đầy hào quang, đắc ý : “Thấy rõ ràng ? Không ngươi sinh bệnh, mà là dậy thì, cho nên thể chữa trị , cũng thể chữa, mỗi một nữ nhân ở tuổi giống ngươi đều trải qua một đợt, nếu cảm giác mới là đó.
Bị đau chứng tỏ chỗ của ngươi sẽ lớn lên, là bình thường , hẳn nên vui vẻ mới đúng. Ta vài biện pháp thể giúp ngươi giảm bớt đau đớn, sẽ cho ngươi. Sau khi ngươi hồi cung nên thành thật cho Hoàng hậu nương nương , ngài nhất định sẽ vui. Rốt cuộc tiểu Cầu Nhi nhà chúng trưởng thành.”
Cửu công chúa càng càng thèm, một lúc lâu cố nhịn cuối cùng nhịn , đưa tay lên vuốt ve bả vai mượt mà trắng mịn của nàng, chằm chằm n.g.ự.c nàng hỏi: “Lớn lên chỗ của cũng sẽ to tròn như thế ?”
“Sau khi trở về ăn nhiều cây đu đủ, v.ú bò, nhiều loại đậu, những thứ như thịt, thuỷ sản, nội tạng động vật, xoa nắn nó, sẽ lớn lên thôi.” Ngu Tương che miệng lén .
Cửu công chúa nhớ , năn nỉ : “Ngươi những thứ đó xuống đây cho ? Viết càng tỉ mỉ càng , ngươi ăn thế nào liền như thế , chỗ nào khác nha.” Dứt lời cũng che miệng lén vui vẻ. Không lớn lên là thể lập gia đình ? Vậy nàng nhất định để cho phụ hoàng gả cho Trạng Nguyên lang. (-_-)
Ngu Tương gật đầu, đưa tay ngoắc Đào Hồng Liễu Lục cùng hai gã cung nữ phía xa.
Đào Hồng Liễu Lục theo lời lấy văn phòng tứ bảo (bút, mực, giấy, nghiên), hai gã cung nữ lo lắng nàng.
Ngu Tương nhịn lên, chỉ n.g.ự.c giải thích: “Không cần sốt ruột, công chúa nhà các ngươi trưởng thành, chỗ chút trướng đau. , tuyệt đối nên lấy dầu hoa hồng xoa, dùng một chút huyệt thái dương là , xoa tại chỗ chẳng càng chịu tội ? Canh giờ còn sớm, các ngươi trong viện , để hạ nhân chuẩn nước tắm rửa cho công chúa, chừng lúc nàng khó chịu đấy.”
Hai đại cung nữ bừng tỉnh đại ngộ, trong mắt thấm một chút ý vui vẻ. Thì là chuyện như , khó trách gần đây chủ tử kiên quyết cho hầu hạ, trở về kể cho nương nương, ngài sẽ c.h.ế.t mất .
Cửu công chúa sốt ruột nắm vạt áo, sắc mặt đỏ bừng.
Rửa sạch dầu hoa hồng nóng bức , làn da n.g.ự.c ngược thấm cảm giác tươi mát, ở thời điểm cuối xuân đầu hạ càng mang đến vài phần sảng khoái. Cửu công chúa mặc áo lót xong, thỏa mãn thở dài một tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-nhi-cua-thuong-gia-bi-om-nham-toi-hau-phu/chuong-75.html.]
Ngu Tương lệnh cho Đào Hồng lấy những bộ xiêm y của lúc mười hai mười ba tuổi , chọn mấy bộ từng mặc qua trải giường, để cho Cửu công chúa tự chọn.
Cửu công chúa cắn môi, cầm cái tới cái khác xem, lục lọi từng bộ xiêm y ngửi một chút, bận rộn một lúc lâu.
“Chọn xiêm y thì chọn xiêm y , ngươi ngửi thì thấy cái gì? Nghĩ rằng đang chọn điểm tâm hả?” Ngu Tương nhét hai tờ giấy mực hà bao chuẩn sẵn, giao cho hai cung nữ.
“Thơm quá, tất cả đều là mùi hương của ngươi.” Cửu công chúa hì hì gật đầu, đặt vài món xiêm y sang một bên, mặt đỏ hồng mở miệng: “Bánh hạt sen, còn xiêm y khác ?”
“Quả nhiên trưởng thành, thích chưng diện , nhớ đến năm đó ăn một miệng đầy mảnh vụn điểm tâm cũng chịu rửa mặt, liền trực tiếp chạy đến thư phòng học bài. Ta giúp ngươi lau sạch ngươi còn cho, là để dành mảnh vụn điểm tâm lát nữa ăn tiếp.” Nhớ những chuyện như bột quấy , trong lúc nhất thời Ngu Tương ngừng.
“Đấy…đấy vì lúc dùng bữa dính hạt cơm ở miệng, phụ hoàng thấy cũng lau sạch giúp , còn thể giữ ăn tiếp đấy ư. Lúc còn bé, đương nhiên tin.” Hai má Cửu công chúa đỏ hồng tới mức như sắp nhỏ máu, nếu đầu một gáo nước, nhất định nước trong đó thể toát khói trắng.
Mấy ngày nay, bỗng nhiên nàng tựa như trưởng thành chóng vánh, cuối cùng khi vân vê phần thịt nộn hai bên quai hàm của trong gương đồng, khuôn mặt liền lộ vẻ u sầu.
mà những sầu khổ của nàng nào thể hiểu , chớ đến Ngu Tương đang đến ngửa tới ngửa lui, ngay cả hai đại cung nữ cũng căng bả vai cố nén ý .
Ngu Tương đủ, đó mới sai mở tất cả các rương xiêm y của , để cho tự nàng chọn.
Cửu công chúa mặt che khuôn mặt đỏ bừng, đến rương chọn lựa, cuối cùng tìm một bộ xiêm y màu tím nhạt. Ngu Tương tập trung , cũng là một bộ áo váy dài thắt n.g.ự.c và một bộ áo khoác bách điệp xuyên hoa nửa trong suốt, dù là kiểu dáng vải dệt đều vô cùng phiêu dật.
Bộ váy mới , vẻ rộng so với mới bắt đầu dậy thì như Cửu công chúa, thể mặc . Ngu Tương cũng mở miệng cản , tùy ý để nàng mặc , cái miệng nhỏ nhắn cố sức mím thẳng, sợ chính cẩn thận phun miệng tiếng.
Được hai đại cung nữ hầu hạ, rốt cuộc Cửu công chúa cũng mặc xong chiếc váy, vốn là một bộ váy dài, làn váy dài quá một chút thì cắt ngắn cả, nhưng mà hai khối tròn n.g.ự.c hết sức bằng phẳng trống , vải dệt dư dồn đống nhăn nhún thành một bó, buồn .
Cửu công chúa cúi đầu chính , liếc qua bánh hạt sen, chút mừng thầm mới xuất hiện lập tức biến mất còn bóng dáng. Sao đều là quần áo giống , mặc sự khác biệt lớn đến ?
Ngu Tương nghiêm trang chỉ n.g.ự.c nàng: “Nếu , nhét hai cái bánh bao chỗ của ngươi, giúp vải dệt căng ?”
Ánh mắt Cửu công chúa sáng lên, vỗ tay : “Tốt lắm, như mắt hơn , nhỡ đói bụng còn thể lấy ăn hai .”
Tưởng tượng cảnh tượng một nữ tử tròn trịa nõn nà móc hai cái bánh bao n.g.ự.c ăn từng ngụm từng ngụm sạch bách, khuôn mặt Ngu Tương dần trở nên vặn vẹo, đó sấp mặt xuống bàn trang điểm, giấu kín khuôn mặt khuỷu tay áo, bả vai run lên kịch liệt.
Cửu công chúa chút hoảng hốt, qua nhẹ nhàng vỗ lên lưng nàng: “Bánh hạt sen, ngươi ? Đang êm lên thế?”
Bả vai Ngu Tương càng thêm run rẩy lợi hại, Đào Hồng Liễu Lục, ngay cả hai đại cung nữ cũng sớm chạy ngoài sân viện, che miệng xoay , run lên bần bật như rút gân.
Cửu công chúa Ngu Tương, bọn nha đầu ngoài cửa sổ, chân tay càng thêm luống cuống: “Các ngươi đều ? Là sinh bệnh ?”
“Không, việc gì!” Ngu Tương hít sâu vài cái mới dám ngẩng đầu, mắt phiếm hồng, giống như mới xong, đắn :“Tiểu Cầu nhi , nếu để bánh bao ở n.g.ự.c sẽ nhào nát mất, khó chịu, vẫn là đừng nhét bánh bao. Bộ xiêm y như , nhưng ngươi mặc rộng, giúp ngươi chọn một bộ khác, trang điểm , cam đoan lúc ngoài ai cũng khen ngươi xinh .”
Cửu công chúa hết sức kiên quyết giữ lấy vạt áo, vài câu cuối cùng mới động tâm, lắp bắp hỏi: “Thật chăng? Có thể xinh giống ngươi ?”
“Còn xinh hơn kìa. Ngươi là hoa hồng, chỉ là phiến lá nền của ngươi thôi.” Ngu Tương xoa bóp bàn tay nộn thịt của nàng.
“Không, cả hai chúng đều là hoa hồng.” Cửu công chúa còn tin là thật phản bác.
Ngu Tương mừng rỡ, ôm lấy cổ nàng lắc qua lắc , cuối cùng hung hăng hôn lên mặt nàng mấy cái.
Bên tây sương phòng yến yến, nhà giữa là một trời u ám. Ngu Diệu Kỳ rời khỏi tầm mắt của liền buông bàn tay che mặt xuống, trong mắt nửa giọt lệ nào, chỉ dư tràn đầy oán độc. Nàng theo con đường nhỏ bằng phẳng trở về, thấy hai bên bậc thang bằng đá cẩm thạch xuất hiện khe trượt, bỗng nhiên châm chọc nở nụ .
Tại phủ Vĩnh Nhạc Hầu , đường mòn phủ kín đá vụn nào, chỉ những con đường bóng loáng bằng phẳng; Phàm là bậc thang, nhất định sẽ khe trượt; Từng cánh cửa mỗi phòng, nhất định ở bậc cửa sẽ san bằng. Hết thảy những cải biến rườm rà , chẳng qua vì cho xe lăn của Ngu Tương thể dễ dàng đến từng nơi trong Hầu phủ.
Nàng hai chân lành lặn, thể ở Hầu phủ hưởng sung sướng, quan hệ huyết thống, thể chiếm sự sủng ái của . Không giống , rõ ràng thể khỏe mạnh, rõ ràng trong chảy cùng dòng máu, cách nào sống yên ở chỗ .
Đây là vì cái gì? Dựa cái gì?
Ngu Diệu Kỳ men theo khe trượt, từng bước một lên bậc thang, móng tay bấm sâu lòng bàn tay, một dòng m.á.u tươi từ đó ứa .